Editor: Wave Literature
Phía sau nham thạch tối đen, Bang Đức rụt đầu lại, ở chỗ trước mặt không xa, chính là cứ điểm của bộ lạc quái nhân.
"Mấy người coi cái này là cứ điểm?"
Mai Xuyên Khốc Tử ngồi xổm bên người địa tinh Bang Đức, lần này anh là một thành viên may mắn tham gia trong nhiệm vụ đến điều tra, mà ở trước mặt Mai Xuyên Khốc Tử, là một tòa cứ điểm vi đại được tường thành cao chừng hơn mười thước bao vây lại.
Cách nói chính thức của trò chơi, vẫn luôn là, cứ điểm, nhưng căn cứ theo thưởng thức đến xem mà nói, thấy thế nào cũng không giống đi?
"Các dũng sĩ, tiếp theo tôi cần mọi người nghe theo sự chỉ huy của tôi... Người đâu?!"
Bang Đức quay đầu lại, nhìn về phía những người chơi trên đầu có hàng chữ màu xanh, nhưng mà những người chơi này hiện giờ đã thành nói nói cười cười đi ra ngoài, bọn họ không giống như đi điều tra tình báo, càng giống như tới đầu hàng.
"Đừng nổ súng! Chúng tôi đến đầu hàng!"
"Dừng bút sao? Trong trò chơi này cậu từng nhìn thấy súng?"
"A đúng, đừng bắn tên! Chúng tôi đến đầu hàng! Chúng tôi đi từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ!"
"Còn có Lâm Đông Thành!"
"Chúng tôi có lượng lớn tình hình muốn báo cho mấy người!"
"Đây là bản đồ phòng thủ của Lâm Đông Thành, cho chúng tôi vào đi!"
Những người chơi này lớn tiếng kêu gào lên.
Trán Bang Đức ong một tiếng liền nổ, nói thật, làm công tác tình báo mười mấy năm, Bang Đức chưa từng nhìn thấy nghênh ngang đi ra ngoài còn không ngừng kêu thăm dò tình báo, không, đây cũng không phải là thăm dò tình báo...
"Làm sao bây giờ? Đội trưởng Bang Đức?! Chúng ta bị thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ chơi xỏ nữa hả! Một trăm người này, tất cả đều tới đầu hàng! Lại còn mang theo bản đồ phòng ngự của Lâm Đông Thành chúng ta!"
"Liều mạng với bọn họ! Đội trưởng Bang Đức! Chúng ta cần phải ngăn cản bọn họ!"
Thuộc hạ của Bang Đức, nhóm nhân viên tình báo quần chúng đến từ Lâm Đông Thành phẫn nộ, hận không thể lập tức lao ra, xử lý toàn bộ những người chơi lớn tiếng này.
Nhưng suy nghĩ của Bang Đức vẫn rất bình tĩnh, đầu tiên ông phán đoán thử trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, người của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ không có khả năng có được bản đồ phòng ngự mới nhất của Lâm Đông Thành, sau khi Ni Cổ Lạp Tư trở thành thành chủ, công việc phòng ngự cũng đã thay đổi lớn.
Mặt khác, cho dù hiện giờ người của mình lao ra, giết chết một trăm người của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đáng giận đi ra ngoài đầu hàng này, cũng không có tác dụng gì, ngược lại sẽ khiến nhóm người của mình góp vào.
Đây hiển nhiên là chuyện không phù hợp với tính toán, mà bây giờ chuyện phải làm nhất là...
"Lui lại! Lập tức lui lại, bọn họ nhất định sẽ bán đứng chúng ta!"
Bang Đức ra lệnh một tiếng, mặc dù tất cả nhân viên tình báo khác có bất mãn, nhưng sẽ không thể cãi lại mệnh lệnh của thủ trưởng, rất nhanh, phân đội nhỏ huấn luyện nghiêm chỉnh của Lâm Đông Thành, theo sát sau liền trở về chỗ thú bọ cánh cứng giấu kín ở xa xa, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất rời đi.
Trước khi Bang Đức rời đi còn viết một phần thư, đơn giản kể ra một chút về nhân viên tình báo của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, đầu tiên tập thể đầu hàng trước, đây rất không bình thường, mười phần có người ở phía sau làm chủ, mà làm chủ sau lưng không cần phải nói, chính là vô cùng có khả năng là Hạ Lạc Khắc!
Bàng Đức viết phong thư này, muốn đi nhắc nhở thành chủ Lâm Đông Thành Ni Cổ Lạp Tư, cẩn thận Hạ Lạc Khắc!
Bang Đức cuối cùng nhìn thoáng qua cứ điểm của quái nhân đã bị ném đá loạn, cuộc đời điều tra tình báo của ông, chưa bao giờ nhận đến sỉ nhục như thế!
Nhưng mà hiện giờ, phải là lúc rời đi.
Ngay sau khi Bang Đức mệnh lệnh cho thú bọ cánh cứng chân trước rời đi không bao lâu, sau lưng còn có một nhóm lớn quái nhân dưới sự hướng dẫn của những người chơi đi tới chỗ lúc trước giấu kín thú bọ cánh cứng, nhưng mà Bang Đức đã rời đi, mà nhóm quái nhân cũng khẳng định sẽ không thể mạo hiểm nguy hiểm lớn như vậy, truy đuổi theo.
Đúng như Bang Đức dự đoán, bọn họ bị những người chơi bán đứng trước!
Dựa theo cách nói của những người chơi chính là:
"Tôi ngay cả lão Hạ cũng dám bán đứng, huống chi là NPC tình báo của Lâm Đông Thành?! Thủ lĩnh, có trang bị cho tôi không? Thích hợp với địa tinh!"
- --
Phòng làm việc thành chủ Lâm Đông Thành.
Ni Cổ Lạp Tư quả thật không thể tin nổi vào hai mắt của mình, ở trên tay của ông, là một phong thư mới vừa đưa tới, trong thư viết tin tức bất ngờ xảy ra có liên quan đến cứ điểm quái nhân mới phát sinh không lâu, nhân viên tình báo của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đầu hàng tập thể trước trận!
Nếu người biết thư tới không xác nhận chính là nhân viên tình báo bí mật, có thể nói là đặc công Bang Đức trong đặc công, Ni Cổ Lạp Tư tuyệt đối đầu tiên đút phong thư này vào trong bếp lò đốt đi.
Một trăm người này, đều là người Hạ Lạc Khắc đại nhân đề cử từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đến, hơn nữa còn từ trong mấy ngàn người đề cử tới, chọn lựa ra một trăm người, thế mà lại sẽ đầu hàng trước trận?!
"Người đâu!"
Ni Cổ Lạp Tư kêu một tiếng, ông cau chặt chân mày, nếu sự tình là thật, như vậy Hạ Lạc Khắc đại nhân có khả năng còn có một chút suy nghĩ đặc thù, tuy rằng Ni Cổ Lạp Tư hoàn toàn tín nhiệm Hạ Lạc Khắc đại nhân, nhưng vị đại nhân kia dù sao cũng là thượng vị ác ma.
Ni Cổ Lạp Tư định chuẩn bị một chút, ông nhanh chóng gọi trợ lý của ông tới, nhưng mà đi vào không chỉ có trợ lý của ông, còn có Hạ Lạc Khắc.
"Chào buổi tối, thành chủ Ni Cổ Lạp Tư."
Hạ Lạc Khắc rất lễ phép ngả mũ chào, sau đó đặt mũ lên trên giá treo quần áo bên cạnh đồng thời cởi áo khoác của mình ra cũng treo lên.
"Chào buổi tối, Hạ Lạc Khắc đại nhân."
Ni Cổ Lạp Tư nuốt nước miếng, cảm giác toàn bộ tóc gáy của mình đều đã dựng thẳng lên, trợ lý của ông ở bên cạnh nói: "Vừa rồi thấy Hạ Lạc Khắc đại nhân tới, bởi vì ngài đã nói, nếu như là Hạ Lạc Khắc đại nhân, hoàn toàn không cần thông báo, cho nên tôi liền trực tiếp dẫn Hạ Lạc Khắc đại nhân vào, thành chủ đại nhân gọi tôi có chuyện gì?"
"Không có gì, giúp tôi pha tách trà, loại mạnh nhất kia."
Ni Cổ Lạp Tư lau mồ hôi chảy ra trên trán, nói với trợ lý.
Trợ lý kia gật gật đầu, sau đó đi ra ngoài, thật hiển nhiên đi pha trà, Hạ Lạc Khắc quan tâm nhìn Ni Cổ Lạp Tư, nói: "Thành chủ Ni Cổ Lạp Tư, ngài rất nóng sao? Phải chú ý thân thể nhiều."
"Cám ơn sự quan tâm của Hạ Lạc Khắc đại nhân..."
Ni Cổ Lạp Tư nói xong đồng thời khóe mắt liếc nhìn lên phong thư đặt ở trên bàn, trái tim đều thiếu chút nữa nhảy ra, nhanh chóng không biến sắc đưa tay, chậm rãi cầm phong thư định giấu đi.
Hạ Lạc Khắc đương nhiên chú ý đến động tác nhỏ của Ni Cổ Lạp Tư, trên thực tế ngay từ đầu tiến vào liền nhìn thấy phong thư này, đều ở trong dự đoán trước của Hạ Lạc Khắc.
"Trên thực tế, lần này tôi đến đây, là có tin tức tình báo về cứ điểm của quái nhân."
Hai tay của Hạ Lạc Khắc đan vào nhau đặt ở trên đầu gối, không nhanh không chậm nói.
Giờ phút này trợ lý đã quay lại đây, bưng một tách trà hoa cúc đẫm máu, còn có một tách trà toàn thân màu xanh, có côn trùng ngủ say đang lăn lộn bên trong, chia ra đặt ở trước mặt Hạ Lạc Khắc và Ni Cổ Lạp Tư.
"Ực."
Hạ Lạc Khắc nhân lúc còn nóng uống một ngụm, còn Ni Cổ Lạp Tư bưng tách trà, cánh tay không ngừng run lên, nhìn ra được thần kinh của ông đang ở trạng thái khẩn trương cao độ.
"Có liên quan đến cứ điểm của quái nhân? Ha, ha ha, Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài nói đùa, người của chúng ta hiện giờ chắc vừa mới đến bên ngoài cứ điểm của quái nhân mà thôi, dĩ nhiên, tôi tuyệt đối tin tưởng nhóm tôi tớ trung thành kia của ngài, bọn họ nhất định sẽ mang về tin tức tình báo toàn diện nhất mới nhất!"
Ni Cổ Lạp Tư giả cười nói, nhưng Hạ Lạc Khắc lại không thèm để ý, mà lấy ra một bản đồ đã vẽ xong, sau đó nói: "Không, trên thực tế tin tức tình báo đã truyền về, đây là bản đồ quan sát cứ điểm của quái nhân, trong đó có vị trí phòng ngự vô cùng kỹ càng, cùng với địa điểm hạ trại của các bộ lạc quái nhân, đúng rồi, còn có tô tem của bọn chúng.
Hạ Lạc Khắc thả một viên đá kim tinh lên trên bàn, viên đá kim tinh khoáng thạch làm nên này, có thể thông qua đưa ma lực vào, đến thúc giục hình ảnh bên trong hiện ra, mà sau khi Hạ Lạc Khắc đưa ma lực vào, nhanh chóng liền nhìn thấy từng hình ảnh lần lượt giống như đoạn phim lóe lên, đều là hình ảnh bên trong cứ điểm của quái nhân, bao gồm tô tem của các bộ lạc, diện mạo của thủ lĩnh và nhóm cấp cao, cùng với ảnh chụp trang bị của các nhóm quái nhân khác vân vân, thậm chí còn có ảnh chụp của nhóm địa tinh trên đầu có hàng chữ màu xanh đứng chụp hình chung.
Ni Cổ Lạp Tư nhìn mà ngây người, ông một con ma cà rồng lớn như vậy, chưa từng nhìn thấy hình ảnh ghi lại trong viên đá kim tinh, những hình ảnh này đến từ đâu? Vì sao ảnh chụp bên trong cứ điểm của quái nhân có hành trình ngoài ba ngày đường, lại nhanh như vậy đã đến trong tay Hạ Lạc Khắc? Rõ ràng cách những người này đầu hàng chưa tới bốn tiếng, Hạ Lạc Khắc đại nhân đã mang theo hình ảnh của cứ điểm quái nhân đến?
"Tôi biết thành chủ ngài bây giờ khẳng định có rất nhiều nghi vấn, nhưng nghe tôi nói, đừng hỏi, đáp án dĩ nhiên ngài không cách nào thừa nhận."
Hạ Lạc Khắc thu viên đá kim tinh vào, sau đó nói:
"Thành chủ đại nhân chỉ cần biết tôi vĩnh viễn đều là hậu thuẫn kiên cố của Ni Cổ Lạp Tư ngài, đồng minh tin cậy, cách thức có được những hình ảnh này thật đặc thù, hao tốn rất nhiều nhân lực, vật lực của tôi, chuyện này cũng đừng nhắc đến."
Hạ Lạc Khắc nói xong, Ni Cổ Lạp Tư cầm viên đá kim tinh lên, một lần nữa nhìn vào.
"Giống như lần trước tôi từng nói với ngài, dũng sĩ của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ không có một ai sợ chết, nhất là nhân viên của tổ chức tình báo, bọn họ từ nhỏ đã là người hy sinh bản thân, hoàn thành tập thể. Một lần này có thể nhanh chóng lấy được tin tức của cứ điểm quái nhân như thế, không tách rời khỏi trả giá và nỗ lực của bọn họ. Có thể nói, không có bọn họ dũng cảm hy sinh, chúng ta cũng không thể nhanh chóng lấy được tin tức tinh báo như thế."
Hạ Lạc Khắc thừa dịp Ni Cổ Lạp Tư đang nhìn viên đá kim tinh, tiếp tục nói: "Đương nhiên, chúng ta sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ một trăm tên dũng sĩ đã hy sinh, đúng không? Thành chủ Ni Cổ Lạp Tư?"
"Hả?"
Ni Cổ Lạp Tư bị vấn đề của Hạ Lạc Khắc kéo lại từ trong cơn chấn động, sau đó ông nhanh chóng nói: "Không, không sai, một trăm tên dũng sĩ, thế mà lại vì đạt được một chút tình báo này, liền hy sinh sinh mệnh..."
Vừa nói, vành mắt của Ni Cổ Lạp Tư đã đỏ lên, ông lau nước mắt: "Hai ngàn ma thạch tuyệt đối sẽ không thiếu, Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài yên tâm đi..."