Cô thật sự không thể nắm được hành động của anh nữa rồi, càng không dám đảm bảo sau này anh sẽ làm ra chuyện gì.
Có một số chuyện, cô thật sự không muốn thỏa hiệp với anh.
Lê Anh Thi vừa mới chóng nữa người ngồi dậy thì Trương Gia Huy liền đè vai cô xuống. Anh khom người vùi đầu bên tai cô: " Kiểm tra xong ông xã liền đưa em về nhà. "
- ---------------
Ngay sau đó, Trương Gia Huy nhìn Thanh Bằng, tám chín bác sĩ nữ khoa sản liền quay quanh cô để bắt đầu kiểm tra.
Trong lúc kiểm tra, Trương Gia Huy đã rời khỏi phòng bệnh.
Mắt thấy anh đã rời khỏi, Lê Anh Thi liền không mấy phối hợp cho lắm, nhưng cô cũng không kháng cự rõ ràng.
Cô liền quan sát dụng cụ y tế của bác sĩ, thật sự không có dụng cụ phá thai mà chúng chỉ là dụng cụ kiểm tra bình thường.
Nhưng việc này cũng không mấy đại biểu cho việc Trương Gia Huy sẽ từ bỏ ý định.
Trong một tiếng đồng hồ để kiểm tra, bao gồm việc rút máu để phân tích và siêu âm đã xong, đám bác sĩ khoa sản cũng đã đưa ra kết luận là Lê Anh Thi mắc chứng nôn nghén nghiêm trọng.
Phòng làm việc bên cạnh.
Trương Gia Huy đứng trước cửa sổ, đường nét trên khuôn mặt của anh không hề hòa hoãn dù một chút, khí lạnh quanh anh làm cho người khác cũng phải e dè.
Lưu Khiết đứng sau lưng anh chần chừ một chút mới lên tiếng thăm dò: " Lão đại, triệu chứng của mợ cả nói không chừng có thể hóa giải bằng thuốc, huống hồ nếu lão đại muốn mợ cả phá thai cũng sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của mợ cả đó, không chỉ vậy hiện tại mợ cả tuy tuổi còn nhỏ tuổi nhưng lão đại anh có biết nếu mợ cả phá thai sẽ không thể có con được nữa, hơn nữa nếu cô ấy phá thai sức khỏe còn khó chịu hơn việc nôn nghén đó. "
Anh hiểu chứ, nhưng anh vẫn giữ im lặng, siết chặt cả hai bàn tay đang ở trong túi quần thành nắm đấm, đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn vào vẫn không thấy đáy.
Hơn mười phút sau, Thành Bằng gõ cửa bước vào, trên tay ông còn đang cầm bảng báo cáo kiểm tra của cô, liền bổ sung: " Huy Gia, triệu chứng nôn nghén là tùy vào cơ địa và thể chất của mỗi người. Trước mắt chúng tôi, chúng ta không thể hóa giải đặc hiệu. Nếu quá nghiêm trọng, chúng ta có thể căn nhắc việc tim tĩnh mạch ngăn ngừa thoát nước và rối loạn điện giải. "
" Cô ấy đâu? "
Thanh Bằng đưa bản báo cáo cho Trương Gia Huy liền đáp ngay: " À, thiếu phu nhân nói là đi vệ sinh. "
…
Lúc này, Lê Anh Thi đã mất dạng, mười phút trước cô đã mượn cớ đi vệ sinh liền không quay lại phòng kiểm tra.
Ngay lúc đó, Trương Gia Huy đã sai người đi kiếm cô nhưng không có kết quả.
Dựa vào bản lĩnh của cô, muốn lẵng lặng rời khỏi bệnh viện không phải là không thể, ngay cả việc né tránh camera của bệnh viện đối với cô rất dễ dàng.
Nét mặt của Trương Gia Huy càng lúc càng âm u hơn, trước khi anh bước vào thang máy anh liếc nhìn Thanh Bằng lạnh giọng yêu cầu: " Xóa sạch mọi thông tin kiểm tra hôm nay. "
Thanh Bằng không dám sơ suất, gật đầu trả lời ngay: " Vâng, vâng Huy Gia yên tâm, đích thân tôi sẽ xử lý ngay. "
Trương Gia Huy không tìm được Lê Anh Thi, tâm trạng của anh liền không vui, ngay cả bệnh viện điều không thấy.
Anh sải bước đến bãi đỗ xe, khí áp thấp quanh người khiến cho người khác nhìn thôi cũng thấy sợ rồi.
Lưu Khiết, Phong Vân và Viên Hoa cũng rất lo lắng cho an toàn của cô, ba người khuyên can sau lưng anh: " Lão đại, nếu không thì chúng ta chia nhau ra đến Tuyết Viện và biệt thự Vũ tộc để tìm thử xem. Nói không chừng sẽ có manh mối đó. "
Lê Anh Thi thật sự không phải người thất thường, nhưng một khi cô đã cố ý che giấu hành tung thì khả năng họ tìm thấy sẽ rất khó khăn đó.
Trước đó, họ chỉ có thể hy vọng sẽ mai mắn khi tìm thấy cô.
Trương Gia Huy mím môi, khí lạnh quanh anh càng lúc càng thấp, giọng nói lạnh lẽo phát ra: " Phái người của Hắc Bang..."
Còn chưa dứt lời anh đã dừng chân nhìn chầm chầm phía trước.
Trăng sáng lên cao, bóng dáng của Lê Anh Thi
bỏng đập vào mắt của anh, trên vai nhỏ mảnh khảnh của cô còn có khoác thêm chăn lông, cả người cô dựa hẳn vào nắp cabo, đầu ngửa ra sau ngắm nhìn ánh trăng đang lắp bắp sau tán lá.
Nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng gần, cô ngoảnh mặt nhìn họ xong liền tiếp tục nhìn trời.
Tâm trạng thấp thỏm của Trương Gia Huy thoáng chốc đã được thả lỏng.
Hai người chỉ cách nhau khoảng chừng hai ba mét gì đó, anh chậm chạp đi đến chỗ của cô đang đứng, đáy mắt giấu đầy tâm trạng phức tạp.
Lê Anh Thi kéo kín chăn lông trên người, động tác ngửa cổ của cô lúc này đã để lộ chiếc cổ trắng nõn thon gầy làm cho anh cảm giác được lửa nóng đang bộc phát trong lòng.
Trương Gia Huy đi đến, cánh tay mạnh mẽ kéo cô vào lòng ngực mình, anh vòng tay ôm chặt lấy cô, cuối đầu anh hôn lên má cô một chút rồi vùi cả khuôn mặt điển trai của mình vào bên mặt cô hỏi: " Kiểm tra xong sao không đợi anh? "
" Sợ anh...sợ ông xã bắt em đi phá thai. " Lê Anh Thi vòng tay ôm chặt eo của anh, bình tĩnh đáp lại.
Trương Gia Huy ghì chặt khuỷu tay, nghiên người hôn lên gò má lạnh như băng của cô, sau đó dời đến đôi môi đỏ mọng có chút lạnh liền nhắm nháp một lúc mới buông ra, anh nói: " Không phá nữa, em muốn thì chúng ta sẽ giữ lại. "
Dù anh đã không còn mong đợi gì với đứa nhỏ này nữa, nhưng anh cũng chỉ có thể thỏa hiệp với cô.
Anh không muốn thấy cô buồn hay rơi nước mắt nữa khi anh muốn phá đứa nhỏ mà chỉ giữ cô bên cạnh mình. Vì cô, anh chỉ có thể chấp nhận thỏa hiệp.
Lê Anh Thi gần như thở phào, dụi cả khuôn mặt vào lòng ngực của anh làm nũng: " Ông xã, vậy chúng ta về nhà nha. "