Đúng vậy người trước mặt họ chính là Trương Gia Huy một người sát phạt trên thương trường, ra tay tàn độc với đối thủ, máu lạnh với kẻ thù…
Anh chính là người đỉnh đỉnh đại danh đều biết tên nhưng chưa bao giờ lộ diện, nhưng không ai ngờ anh lại lộ diện trong một buổi tiệc của Tô thị.
- ---------------
Cùng với đó bàn tay mảnh khảnh trắng nõn như hoa bưởi cũng đã chìa ra đan xen với bàn tay to lớn của anh, lúc này cô cũng đã bước xuống khỏi xe đồng thời thu hút hết mọi ánh nhìn của mọi người xung quanh, đặt biệt là phái nam.
Họ đều nhìn cô bằng ánh mắt thèm thuồng và ý nghỉ muốn chiếm hữu cô.
Trương Gia Huy nhận ra ánh mắt của mọi người không khỏi nhíu mày bất mãn, anh nhìn về thư ký phía sao lên tiếng: " Đem chiếc khăn choàng đến đây! "
Dứt lời anh một tay ôm lấy eo cô mà đi vào bên trong, đồng thời những người có mặt ở đây đều biết rằng không nên động đến cô.
Chưa được bao lâu trợ lý cầm chiếc khăn voan màu đen đưa cho anh, anh nhận lấy rồi mới choàng giúp cô.
Đến khi cả hai người đều vào bên trong sảnh tiệc thì chủ tiệc mỉm cười đi nhanh đến chỗ của anh mà lấy lòng: " Trương tổng đại giá quang lâm làm Tô mổ không biết mà tiếp đón đàng hoàng. Xin Trương tổng lượng thứ cho. "
Trương Gia Huy nghe lời xu nịnh của người trước mắt mà không thèm để ý, anh chỉ khách sáo trả lời cho có: " Tô tổng khách sáo rồi, dù sao tôi cũng đại diện cho Trương Thị đến để chúc mừng hai vị thôi. Không cần để ý đến. "
Dứt lời anh liền nắm tay của cô vợ nhỏ nhà mình đi vào bên trong, ngồi xuống ghế mà ung dung nghịch tóc của cô.
Lê Anh Thi nhìn anh nhỏ giọng lên tiếng hỏi: " Nếu đã không thích sao còn đưa em đi theo? "
Trương Gia Huy mỉm cười xoa đầu cô trả lời: " Anh không đưa em đi theo, thì em sẽ yên ổn với mẹ anh chắc! "
Lê Anh Thi hiểu ý của anh nên gật gù, cả hai người chọn góc khuất mà ngồi nhìn buổi tiệc diễn ra.
Qua một lúc lâu có rất nhiều người đến để tiếp chuyện với anh, nào là bàn về hợp tác mới, hay dự án mới…
Còn cô ngồi bên cạnh lúc này cũng bị mấy vị tiểu thư cho ra ngoài, mọi ánh mắt của họ từ đầu đến cuối đều chỉ chú ý mỗi anh, làm cô tức lắm chứ.
Cô vẫn không nhịn được mà làu bàu: " Biết thế đã bảo anh đeo thêm kín râm rồi! Nhìn mà phát cáu luôn á! "
Người nào đó nghe được cô vợ nhỏ của mình làu bàu mà mỉm cười, anh rướn người về phía cô lên tiếng trêu chọc: " Sao thế? Mới có như vậy mà đã ghen rồi sao? Hửm? "
Lê Anh Thi tức đến phát run mà nhìn anh: " Em mới không thèm á! ". T𝗿ải 𝒏ghiệm đọc 𝒕𝗿uyệ𝒏 số 1 𝒕ại ﹢ 𝒕𝗿um𝒕𝗿u y𝑒𝒏.𝑣𝒏 ﹢
Trương Gia Huy bật cười nhìn cô đánh giá: " Bình giấm nhỏ! "
Cô nghe anh nói càng phát cáu, không thèm điếm xỉa tới anh luôn. Anh thấy vậy liền thu lại nụ cười rồi nhìn xung quanh với cái nhìn chết chóc, làm cho họ cảm thấy không rét mà run.
Một lúc lâu Tô tổng của buổi tiệc cũng đã dẫn theo vợ và hai người con của mình đến trước mặt anh chào hỏi: " Trương tổng, giới thiệu với anh đây là vợ tôi tên Thục Quyên, con trai tên Nhân Quan và đây là cô con gái út tên Dịu Quyền. "
Ông vừa nói vừa chỉ từng người trong nhà giới thiệu với anh, đáp lại ông là khoảng cách vô hình giữa anh và họ.
Con gái ông vừa gặp anh mà không kiềm lòng nổi mà đi đến trước mặt của anh mà bắt chuyện: " Trương tổng em có thể ngồi đây tiếp chuyện với anh không? "
Trương Gia Huy vẫn lạnh nhạt không trả lời cô, Lê Anh Thi thấy vậy liền lạnh nhạt lên tiếng: " Đây là chỗ cho người ngồi! Nếu muốn cứ tự nhiên! "
Một lời hai nghĩa làm cho Tô Dịu Quyền mặt mày xám xịt nhưng trên mặt vẫn treo theo nụ cười trả lời: " Đúng vậy, tôi là con người nên có thể ngồi đúng không? "
Vừa dứt lời cô ta liền ngồi xuống ngay bên cạnh anh, còn anh vẫn như cũ ánh mắt vẫn luôn nhìn cô đầy vẻ cưng chiều.
Đến giờ anh mới biết được cô vợ nhỏ ngày thường lạnh lùng cao ngạo lại có thể dùng lời nói giết chết người trước mặt đó.
Làm cho anh càng yêu thương cái vẻ phách lối này của cô nhiều hơn.
Và rồi trong suốt bàn tiệc người luôn tìm cách để cho anh chú ý vẫn không thành cảm thấy bản thân mình bị khinh thường, đến khi cô ta thấy anh rời khỏi bàn liền nhanh chóng chán ngán làm trò trước mặt cô.
" Này, cô không có thiệp mời của buổi tiệc vào đây bằng cách nào? " Tô Dịu Quyền nhìn cô với vẻ mặt khinh thường.
" Tôi vào đây bằng cách nào cần phải báo cáo với cô sao? " Giọng nói đầy lạnh lẽo từ cô làm cho cô ta cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Tô Dịu Quyền đanh mặt nhìn cô chê bay đánh giá: " Tôi nhìn cô không giống như các tiểu tiểu thư ở đây, cô là người đeo bám anh ấy để vào được đây sao? Còn trẻ như cô đã phải nằm ngửa để xin đàn ông rồi sao? Thật đáng kinh tởm nha! ".
Khi cô ta vừa dứt lời thì bầu không khí quanh bàn tiệc cũng sắp đóng băng đến nơi luôn rồi, những vị tiểu thư chơi cùng với cô ta nghe xong liền bắt đầu bàn ra tán vào.
Dứt thật là miệng đời, cho dù cô không muốn tranh đấu với họ nhưng họ lại được nước lấn tới nên cô đành phải chiều lòng bọn họ thôi.