Mục lục
Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy giây sau, Trương Gia Huy cũng đã nhìn ra manh mối từ lời của cô, tay vòng qua vai Lê Anh Thi kéo nhẹ cô vòng lòng ngực, cẩn thận ôm cô đi vào bên trong phòng làm việc, đưa mắt ra hiệu cho Viên Hoa và Hồ Tiên Nhi chờ ở ngoài cửa.

Hai người họ thở vào như được ân xá vậy, nhận lấy điện thoại từ tay Lê Anh Thi đưa cho, xoay người đi đến phòng giải khát nằm bên cạnh.

Khu nghỉ ngơi trong phòng làm việc, Lê Anh Thi đưa mắt đảo nguyên phòng, liếc mắt nhìn đến bàn làm việc của anh vẫn còn đang chất đầy hồ sơ, cau mày hỏi: " Ông xã, anh vẫn chưa xong việc sao? "

Anh đi đến, ngồi xuống bên cạnh cô vợ nhỏ của mình, tréo chân, gác khủy tay lên lưng ghế giản cốt: " Sap vậy? Bà xã nhỏ của anh biết xót chồng rồi sao? Hửm? "

Lê Anh Thi nghiên đầu, dựa người vào lưng ghế, xoay người nhìn gương mặt của anh, giọng nói pha chút đau lòng, gật đầu: " Ừm, thật sự rất xót. "

Dừng một lát, cô cau mày, giọng nói có chút không vui: " Nếu hôm nay em không đến, có phải anh định tăng ca tiếp không? "

Cô ở nhà cứ tưởng rằng anh gặp chuyện khó khăn gì không thể giải quyết được, nên mới một ngày một đêm không quay về dinh thự để ngủ.

Nên cô mới quyết định liều lĩnh dù trời có mưa gió thế nào đi chăng nữa, cô vẫn muốn đến Trương Thị xem thử, liệu có sự cố gì cô vẫn có thể giúp anh giải quyết.

Nhưng bây giờ Lê Anh Thi thấy Trương Gia Huy rất mệt mỏi, và đóng hồ sơ trên bàn chính là minh chứng cho sự mệt mỏi và cực nhọc của anh.



Trương Gia Huy nhìn vẻ mặt cau có của cô vợ nhỏ mà mỉm cười, anh cảm thấy rất ấm lòng khi biết cô lo lắng cho mình, vòng tay rắn chắc kéo nhẹ cô vào lòng ôm chặt, ngón tay anh vẫn không yên phận mà cuốn từng lọn tóc đang rủ xuống che đi khuôn mặt nhỏ của cô, hôn lên trán cô, nói khẽ: " Không đâu, dù công việc có bận cách mấy. Nhưng tối nay sẽ về nhà với em."

Lê Anh Thi nheo mắt, ngước mặt lên nhìn anh: " Ngay bây giờ? "

Có thể tối qua anh đã thức trắng, quầng thâm nhàn nhạt dưới mí mắt cũng đã xuất hiện, cô càng nhìn càng thấy nó rất chướng mắt nha.

Trương Gia Huy nhìn Lê Anh Thi ánh mắt lộ ra vẻ cưng chiều, vòng tay xiết chặt cô vào lòng để ủ ấm: " Được, đều nghe theo ý của em. "

Lê Anh Thi dựa hẳn cả người vào lòng ngực của anh, tai áp sát vào ngực trái, nghe thấy nhịp tim đập mạnh mẽ, không nhịn được hít vào một hơi.

Trước giờ cô luôn rất thích mùi hương trên người của Trương Gia Huy, vừa mát lạnh vừa quyến rũ, lẫn vào đó còn có hương thơm bạc hà thanh mát, mùi hương giản đơn này, xanh mướt mát, lại thơm the mát, gợi mở và chân thật, dẫn lối vào khung cảnh một khu vườn cây lá xanh rất xanh, rộng và mướt mát, gió trong lành, là hương vị khiến cho người khác quên đi mọi ưu phiền và mê mệt.

Nhưng lúc này đây Lê Anh Thi lại còn ngửi thử, mơ hồ đón ra ngoài những mùi hương đặc trưng của riêng anh, cô còn ngửi thấy mùi hương của cỏ xanh.

Hương thơm rất tươi mát và đầy sức sống, thường dùng để tạo ra một hiệu ứng rõ ràng và sắc nét.

Hương này thường được chiết xuất từ lá xanh, lá trà, hương cỏ tươi hay thậm chí từ thực vật biển.

Cứ như là mùi của đồng cỏ bao la, có thoảng qua rất thanh đạm.

Cô hơi ngẩn đầu nhìn anh, ánh sáng lướt qua đáy mắt rất nhanh đã biến mất.

Ba mươi phút sau, Lê Anh Thi và Trương Gia Huy đã ngồi trên xe lên đường trở về lại dinh thự.

Không biết có phải ảo giác của cô hay không, suốt cả đường về nhà, Trương Gia Huy vẫn không lên tiếng, anh rất chăm chú nhìn vào điện thoại của mình như có rất nhiều tâm sự vậy.



Rất hiếm khi cô thấy Trương Gia Huy như vậy, vì từ lúc anh làm giảng viên cho trường học,hay chấm bài cho các thí sinh,… mọi chuyện khi đó vẫn không thể làm khó anh như bây giờ.

Lê Anh Thi không làm phiền, chỉ thinh thoảng nhìn ra ngoài đường phố đã bắt gặp rất nhiều khung cảnh khác nhau, nào là các cặp đôi nắm tay nhau đi dạo phố, cũng như các quán ăn vỉa hè với những ngọn khói nghi ngút thu hút rất nhiều du khách…. dù không ai lên tiếng, nhưng cô vẫn suy nghĩ trầm ngâm.

Sao trên người của anh lại có hương cỏ nhỉ?

Về đến dinh thự, anh dìu cô về phòng trước rồi bản thân mới đi vào bên trong tắm rửa.

Mắt thấy anh đã vào phòng tắm, cô cũng đã cầm điện thoại ra ngoài ban công, bấm số gọi điện cho Lê Anh Quân: " Nhóc con, làm sao thế? "

Nghe thấy giọng nói có chút mệt mỏi của anh Hai, cô lo lắng hỏi: " Có làm phiền anh không?"

" Không có, làm sao thế? " Lê Anh Quân dựa người vào ghế, ánh mắt sắt lạnh nhìn con người trước mặt.

" À, cũng không có chuyện gì, em chỉ muốn hỏi anh dạo gần đây Gia Huy có đến tìm anh và anh ba không thôi. " Lê Anh dựa người vào ban công, đưa mắt nhìn bầu trời đầy sao khẽ cười.

" Không có, dạo gần đây anh rất bận, không có gặp cậu ta. " Lê Anh Quân lên tiếng trả lời.

" À. " Lê Anh Thi gật gù, xem ra là cô nghỉ nhiều rồi.

Nhận thấy em gái mình có gì đó không đúng, đứng dậy, đi ra ngoài, giọng nói lo lắng hỏi cô: " Nhóc con, xảy ra chuyện gì? Mau nói cho anh nghe? "

Lê Anh Thi thở dài, nói lại mọi chuyện với anh Hai mình.

Sau khi nghe thấy, anh khẽ cười, trêu chọc: " Nhóc con, đừng có suy nghĩ lung tung, ngoài em ra cậu ta không có ai khác đâu. Anh đảm bảo đấy. "



" Em biết rồi. " Lê Anh Thi đỏ mặt khi bị anh mình trêu chọc, vẫn không quên lo lắng: " Anh, nhớ chú ý giữ sức khỏe. Em cúp đây. "

Lê Anh Quân khẽ bật cười, xem ra cô em gái của anh từ lúc mang thai đến giờ toàn suy nghĩ lung tung.

Nếu cậu ta có bí mật thật thì anh sẽ tự tay sử lý để cho cô khỏi bận lòng rồi.

Không lâu sau, Lê Anh Thi trở vào bên trong phòng ngủ, cẩn thận đóng cửa ban công, kéo rèm cửa lại đàn hoàn, với tay lấy đều khiến bật máy đều hòa.

Lê Anh Thi đi lại về phía giường ngồi xuống, tạm thời không nghỉ đến những chuyện đó nữa, cũng không muốn chuốt lấy phiền phức, trong phòng tắm vẫn còn vang tiếng nước chảy rào rào, chi bằng chờ anh ra hỏi trực tiếp vậy.

Nghỉ vậy, mắt liếc thấy quyển sách nằm trên đầu giường, liếc mắt nhìn thấy chiếc áo sơ mi đen nằm ngay bên cạnh, cầm lấy định máng lên mốc cheo quần áo, như ma xui quỷ khiến cô lại đưa lên mũi ngửi.

Khéo sao, cửa phòng tắm lại bật mở ngay lúc này, không khí ẩm ướt quẩn quanh.

Lê Anh Thi vô thức ngước mắt ngẩn đầu, nhìn thẳng vào mắt anh.

Nữa gương mặt còn lại của cô vẫn còn đang vùi trong áo sơ mi của Trương Gia Huy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK