Lê Anh Thi được anh dùng tay ấn khuôn mặt nhỏ của mình vào lòng ngực rắn chắc của anh, mùi hương thanh mát trên người anh cứ quanh quẩn bên chớp mũi, toàn thân đều được anh ủ ấm làm cho cô có cảm giác hơi buồn ngủ rồi.
Cứ vậy cũng không thèm cự quậy mà liêm dim mí mắt, ít phút sau cô cũng không thể chống lại được cơn buồn ngủ mà thiếp đi trong lòng ngực của anh..
...----------------...
Mỹ Lệ nhìn thấy một màn bảo vệ vợ của thằng nhóc thối nhà mình làm cho bà nghẹn họng, bà lại nhìn bé con trong lòng ngực của anh khẽ nhíu mày nhìn Trương Gia Huy: " Thằng nhóc thói, con có cần thiết phải ôm con bé kè kè theo mình không vậy? "
Trương Gia Huy nhìn bà trách mắng cảm thấy hơi khó hiểu, sau khi không anh bị mẹ ruột giáo huấn vậy.
Lúc này anh cảm giác được trong lòng mình có hơi thở đều đều của cô, anh cuối xuống nhìn mới thấy được cô vợ nhỏ cư nhiên nằm ngủ trong vòng tay của anh trong rất thoải mái.
Anh mới thôi nhìn ngước mắt lên nhìn thấy đôi mắt giận dữ của bà: " Cô ấy dạo này rất ham ngủ, chỉ tiết rằng không có con cô ấy sẽ không thể ngủ ngon. "
" Hừ, đừng tưởng ta không hiểu con. " Mỹ Lệ nhìn anh khẽ nhíu mày, rồi nhìn cô con dâu ' ruột ' nhẹ giọng tránh đánh thức cô: " Còn không mau ôm con bé về phòng ngủ đi. Nếu để con bé thức ta tính sổ với con. "
Bà vừa dứt lời liền không nhìn thấy anh đâu cả, cơn giận dữ của bà liền sôi sục không có chỗ trút không ngần ngại trút lên ông chồng số khổ nào đó.
" Ai cho ông ngồi kế tôi hả? Tránh xa tôi một chút, với lại tối nay ông cứ tiếp tục ngủ ở phòng khách đi. "
Dứt lời bà liền đứng dậy cầm túi xách đi ra ngoài, bỏ lại vẻ mặt hoang mang của chồng mình.
Trương Gia Khang vẫn ngồi im để vợ trút giận, khẽ lầm bầm trong rất tội nghiệp: " Chuyện gì vậy? Sao mỗi lần bà ấy giận dỗi liền trút lên người mình, trong khi thằng nhóc kia chọc bà ấy giận chứ bộ. Số ông thật khổ quá mà. "
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) đứng bên cạnh làm nền nhìn đám người Lưu Khiết, Viên Hoa và Phong Vân: " Vậy có cần dọn bữa cho ông bà chủ và cậu mợ chủ không? "
Lưu Khiết nhìn quản gia Châu ( xuyên quốc gia) như kẻ mất não, hất mặt về phía ông chủ: " Làm sao tôi biết được. "
Phong Vân và Viên Hoa nhìn nhau đồng thời đi ra ngoài vườn đứng dưới gốc cây để hút thuốc.
Trương Gia Khang ngồi trong phòng khách nhìn về phía cửa chính rồi lại nhìn về phía cầu thang mà tiếp tục thở dài.
Ông cũng rời khỏi nhà chính lái xe đến trang viên Tuyết Vân để đánh cờ với lão Lê bạn thân trí cốt..
Trên phòng ngủ chính, Trương Gia Huy đã đặc cô vợ nhỏ nằm lại trên giường, anh cũng nghiên người ôm lấy cô vào lòng, có thế cô mới yên ổn an giấc.
Chín giờ sáng, anh lại một lần nữa thức dậy nhìn trong lòng ngực của anh thấy cô vẫn còn đang ngủ rất say, tuy anh không nỡ đánh thức cô nhưng vì buổi sáng cô vẫn chưa ăn sáng làm sao có sức khỏe, với lại lúc sáng cô cũng chỉ uống có ly sữa cũng không thể no được.
Anh rướn người ngồi dậy, đặt cô nằm lên gối cẩn thận ém góc chăn lại cho cô ngủ thêm một lúc, còn bản thân anh đi xuống phòng bếp tự thân ép nước dâu cho cô.
Lưu Khiết vừa nhìn thấy anh liền đi đến: " Lão đại, hôm nay tập đoàn Trương Thị có một bản hợp đồng cần phải ký với tập đoàn của Vũ Thị người đại diện là Diên Linh. "
Trương Gia Huy vẫn chú tâm vào việc làm nước ép dâu cho vợ, một bên vẫn nghe Lưu Khiết báo cáo: " Được rồi, báo lại với Thanh Phong đi bảo cậu ta sẽ có mặt ở đó lúc hai giờ chiều. "
" Vâng lão đại. " Lưu Khiết gật đầu rồi nhanh chóng báo cho Thanh Phong một trong bốn trợ thủ đắc lực kiêm mỗi người một lĩnh vực do anh đào tạo.
Lúc này ở phòng ngủ chính lầu ba, Lê Anh Thi cũng đã thức cô liền nhíu mày nhìn xung quanh phòng ngủ liền không thấy anh đâu nên có chút buồn bực.
Cô chóng tay ngồi dậy kéo chăn ra định bước xuống giường nhưng vừa mới mang dép lông để giữ ấm chân liền không vui mà đá chân lung tung làm cho hai chiếc mỗi chiếc một chỗ.
Đúng lúc anh mở cửa phòng, nhìn thấy hai chiếc dép của cô mỗi chiếc một nơi liền cảm thấy buồn cười, anh cuối người nhặc hai chiếc dép rồi mới đi đến chỗ cô.
Lúc này anh mới chú ý đến vẻ mặt cáu kỉnh của cô vừa mới tỉnh dậy liền quỳ gối xỏ dép vào chân cho cô, anh rất cẩn thận phủi bụi dưới lòng bàn chân cho cô rồi mới mang chúng vào.
Đứng dậy anh khẽ xoa dịu hai má của cô giọng nói đầy cưng chiều: " Chưa tỉnh ngủ sao? Hửm? "
Nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh phát ra từ trên đỉnh đầu, cô mới ngước mắt lên nhìn liền thấy gương mặt điển trai của anh khẽ gật đầu, ngã người ra trước vòng hai tay ôm lấy eo của anh
Trương Gia Huy nhìn thấy hành động của cô như vậy cũng chỉ mỉm cười cưng chiều, vòng tay ôm lấy cô bàn tay to lớn khẽ xoa tắm lưng mảnh khảnh của cô nhỏ giọng nói: " Không thấy anh liền không vui? "
Lê Anh Thi được anh ôm liền cảm thấy rất dễ chịu, ngay cả hương thơm trên người anh cũng rất thanh mát làm cho cô cảm giác rất lưu luyến không muốn rời khỏi anh dù chỉ một chút, cô gật đầu thừa nhận ngước mắt nhìn anh: " Ừm " một tiếng.