Nhạc Thành nói.
Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng sau khi rời đi, Nhạc Thành liền bắt đầu tu luyện, với thực lực của Nhạc Thành hiện tại thì khát vọng lớn nhất của hắn chính là thực lực.
Sáng sớm ngày hôm sau, Nhạc Thành cùng với Tử Điện Mãng, Khiếu Thiên Hổ và cả Chu Hàm nữa rời khỏi Chu gia tiến tới đấu giá đại hội. Cảm nhận thấy khí tức của Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng ở trên người, Nhạc Thành đã biết hai bọn nó đã ăn cửu dương đan, hiệu quả quả là không tệ.
Lần này kỳ đấu giá ở Dược thành có một tổ chực nhị lưu đứng ra tốt chức, mạnh hơn cả so với Chu gia.
Bốn người tổng cộng bỏ ra một trăm hai mươi kim tệ tiến vào bên trong, đây chính là vé chỗ ngồi.
Bốn người tiến vào đấu giá đại hội xong, Nhạc Thành liền cảm thấy ngạc nhiên, đấu giá đại hội này thật đông đúc, ít nhất cũng phải là hai nghìn người.
Nhạc Thành vẫn cho rằng mình là người giàu có, đến bây giờ hắn phát hiện ra, mình ở trong Dược thành chỉ xứng đáng làm một tiểu tư mà thôi.
Một đấu giá có hai nghìn người, vé vào cửa là ba mươi kim tệ, cao nhát là mấy trăm kim tệ, tính toán như vậy thì Kỳ Bảo môn một lần đấu giá có thể thu tới hơn mười vạn kim tệ, đây vẫn chỉ mới là lợi nhuận từ tiền bán vé.
Ba người tìm vị trí của mình xong liền ngồi xuống, Nhạc Thành cũng cẩn thận đánh giá cái kỳ đấu giá đại hội này, cả đấu giá đại hội này có kiến trúc hình tròn, tổng cộng có năm tầng.
Một lát sau mọi người liền tiến vào trong hội trường, ở bên trong cũng có một nữ ba nam bốn người đi tới.
Ba người nam mặc một trường bào màu vàng, tuổi trung niên, Nhạc Thành nhìn khí tức thì thấy ba người này có thực lực khoảng chừng cửu tinh Đấu vương, loại thực lực này ở Dược thành đã là rất mạnh.
Nữ tử kia mặc cẩm phục màu xanh, dáng người vô cùng mê mẩn và kiều mị.
- Các vị, Kỳ Bảo môn chúng ta lần này tiến hành đấu giá đại hội lần đầu, vật phẩm đấu giá này nhất định sẽ khiến cho các vị được đại khai nhãn giới.
Cô gái áo vàng nhìn thoáng qua mọi người rồi nói tiếp:
- Tiểu nữ không nói nhiều nữa, hôm nay vật đấu giá thứ nhất chính là một viên ngũ phẩm cao cấp đan dược, giá khởi điểm là sáu nghìn kim tệ.
Vật phẩm thứ nhất chính là một viên ngũ phẩm cao cấp đan dược, quả nhiên là đại khí.
Nhạc Thành thầm nói trong lòng.
Đối với chút ít đan dược này Nhạc Thành không để ý trong lòng, dù sao hiện tại hắn cũng chỉ đi cùng Chu Hàm mà thôi, đan dược này hắn tự tin mình có thể luyện chế được.
Kết quả vật phẩm thứ nhất được được đấu giá chín nghìn kim tệ đã được mua, thanh danh đan dược của Dược thành đã vang rền, rất nhiều người tới đây để mua đan dược.
Vật phẩm thứ hai chính là một bí kíp ma pháp sư lục giai hỏa hệ phòng ngự, có giá một vạn kim tệ, con số này sau đó đã được đẩy lên tới hai vạn kim tệ khiến cho Nhạc Thành cũng phải giật mình.
Cuối cùng quyển trục này đã được mua với giá hai vạn ba nghìn kim tệ, Nhạc Thành nhìn thấy kết quả này thì cũng ngạc nhiên rất nhiều.
Vật phẩm thứ ba chính là một linh dược lục phẩm đan dược có giá năm nghìn kim tệ.
Vật phẩm thứ tư chính là một thanh kiếm bạch sắc ma pháp, nghe nói được một vị ma pháp sư cấp bảy luyện chế.
Thanh kiếm này khiến cho Chu Hàm cũng hơi động tâm, mặc dù Chu gia có không ít binh khí ma pháp nhưng cũng chỉ do ma pháp sư cấp năm luyện chế, chỉ có thể tăng cường nửa thành công kích mà thôi, thanh trường kiếm bạch sắc do ma pháp sư cấp bảy luyện chế, Chu Hàm rất muốn mua nó làm vật đính hôn cho tỷ tỷ của mình.
- Nhạc Thành, ngươi nghĩ rằng thanh kiếm này ta lấy làm vật mừng lễ đính hôn cho tỷ tỷ được không?
Chu Hàm cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Không tệ, có thể.
Nhạc Thành đã sớm nhận ra Chu Hàm muốn mua thứ gì đó để dành cho lễ đính hôn của tỷ tỷ.
- Ma pháp sư cấp bảy chế tác, thanh kiêm này có thể gia tăng một thành công kích, một vạn kim tệ là giá khởi điểm
Cô gái áo vàng nói.
- Một vạn một nghìn kim tệ.
Chu Hàm đã nhịn không được mà lên giá.
- Một vạn một nghìn kim tệ.
- Một vạn hai nghìn kim tệ.
Chu Hàm kêu giá, không ít người sau đó cũng tăng giá, vật do ma pháp sư cấp bảy chế tác thật là hấp dẫn, cho dù bỏ ra số tiền lớn một chút cũng là điều bình thường.
Thanh kiềm này sau đó được nâng lên giá hai vạn kim tệ, nhìn thấy số tiền này Nhạc Thành chợt nhớ tới thanh kiếm mình luyện chế có thể tăng ba thành thực lực vậy mà ở thất tinh thành chỉ có thể bán được một vạn kim tệ, không ngờ thanh kiếm ở đây chỉ có thể gia tăng một thành thực lực lại có giá tới hai vạn kim tệ.
Nhạc Thành âm thầm thề, lần sau nhất định mình cũng sẽ luyện chế vài binh khí tới Dược thành bán, ít nhất cũng phải bán được tới mười vạn kim tệ.
Cuối cùng Chu Hàm cũng mua thanh kiếm này với giá ba vạn một nghìn kim tệ, trong lòng nàng ta thầm cao hứng.
Nhìn thấy bộ dạng của Chu Hàm, Nhạc Thành cũng buồn bực không thôi, ai bảo Chu gia là hào phú, ba vạn kim tệ đối với Chu gia chẳng là gì cả.
Vật phẩm kế tiếp mặc dù vô cùng tốt nhưng mà Nhạc Thành cũng không hề có hứng thú, ba người sau khi kết thúc đấu giá đại hội liền trở về Chu gia, trên đường đi Chu Hàm hưng phấn không thôi, không biết rằng mình đã phải bỏ một số tiền cao mới có được thanh kiếm này.
Chuyện Công Tông gia và Chu gia đính hôn với nhau đã là một tin tức lớn ở Dược thành, số gia tộc lớn như Công Tôn gia ở Dược thành chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay cho nên nhất cử nhất động của bọn họ đều được để ý.
Bởi vì Công Tôn gia và Chu gia trở thành thông gia cho nên bây giờ có không ít tiểu thế lực tới tìm Chu gia mong được tiến hành hợp tác buôn bán làm ăn, thế lực của Chu gia vì vậy cũng trở nên lớn hơn, xem ra làm thông gia của Công Tôn gia có không ít chỗ tốt.
Cuối cùng cũng đã đến ngày đính hôn với Công Tôn gia, Nhạc Thành lúc này cũng khẩn trương lên, không có gì bất ngờ nếu hôm nay là ngày Công Tôn Báo chết, tuy nhiên tốt xấu gì thì Công Tôn Báo cũng là một luyện dược sư cấp sáu, cường giả Đấu Tông cũng có thể được hắn mời tới, Nhạc Thành hi vọng hôm nay đừng có quá nhiều người đến, nếu không giết hắn sẽ thật không dễ dàng.
Đối với chuyện hôm nay, Chu gia vô cùng vui mừng, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt, đặc biet là Chu Uẩn và Chu Đình tuy hôm trước bất hòa với nhau nhưng hôm nay Chu Uẩn vô cùng vui vẻ, không có Chu Tuyết thì Chu gia cũng không có ngày hôm nay.
Cho nên Chu Uẩn hôm nay vô cùng khách khí với Chu Đình, cả Chu gia sau khi chuẩn bị xong liền tiến tới Công Tôn gia.
Những người có thân phận của Chu gia đều hướng tới Công Tôn gia mà đi, không ít ngũ phẩm luyện dược sư đi theo hộ viện, thể hiện thực lực của Chu gia. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nhạc Thành cũng cùng với Chu Hàm mà mang theo Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng trà trộn vào trong Chu gia.
Công Tôn gia ở Dược thành có thể nói là thế lực số hai đỉnh cấp, so với thế lực số một cũng không kém bao nhiêu, đương nhiên bởi vì Công Tôn gia có Công Tôn Báo, luyện dược sư cấp sáu cao cấp cho nên quyền lợi tại Dược môn cũng không ít.
Công Tôn gia ở Dược thành vô cùng phồn vinh, diện tích chiếm tới nửa con phố, bên trong vô cùng xa hoa khiến cho một số gia tộc lớn cũng phải kinh ngạc.
Nhạc Thành đi từ Chu gia tới Công Tôn gia thì đã thấy ở ngoài cửa Công Tôn gia đã có một số lớn ma thú kéo xe ở đó, mặc dù xe ngựa của Chu gia vô cùng tốt nhưng so với xe của Công Tôn gia vẫn không bằng.
Sau đó người của Công Tôn gia nhanh chóng ra nghênh đón, theo từ miệng của Chu Hàm thì Nhạc Thành cũng biết con của Công Tôn Báo chính là Công Tôn Khang, ngũ phẩm cao cấp luyện dược sư, thiên phú vô cùng lợi hại, cộng thêm với việc có người cha lục phẩm cao cấp luyện dược sư Công Tôn Khang ở Dược thành chính là đức lang quân mơ ước của biết bao cô nương, không hiểu Chu Hàm tại sao không thỏa mãn người này.
- Chu Tuyết, tới rồi sao?
Một thanh niên bạch sam tới bên cạnh người của Chu gia, người trẻ tuổi này có dáng vẻ khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, Nhạc Thành cũng cảm nhận thấy khí chất của mình không bằng nam tử này.
- Ừ.
Chu Tuyết ở trước mặt bạch y nam nhân này không khỏi cảm thấy thẹn thùng, không cần phải nói cũng biết nam tử áo trắng này chính là Công Tôn Khang.
Nhạc Thành đánh giá Công Tôn Khang một chút thì phát hiện ra Công Tôn Khang này bỗng nhiên vô tình cố ý đưa mắt quét qua bên người Chu Hàm, ánh mắt vô cùng kỳ dị.
- Bá phụ, xin mời vào bên trong, cha của tiểu chất đang chờ mọi người.
Công Tôn Khang cất tiếng nói với Chu Đình.
- Hiền chất thật là khách khí.
Chu Đình mỉm cười, mặc dù Công Tôn Khang hiện tại xem như đã là con rẻ của hắn nhưn hắn vẫn rất khách khí, đây chính là do địa vị.
Sau khi người của Chu gia tiến vào Công Tôn gia, Nhạc Thành cẩn thận quan sát bên trong, chỉ sợ chút nữa nơi này sẽ biến thành chiến trường.
- Chu lão đệ, ngươi mới đến sao, ta chờ đệ đã lâu rồi.
Một thanh âm trầm thấp từ trong đại sảnh truyền tới, sau đó hơn mười người từ từ đi ra, cầm đầu là một lão giả mặc áo bào màu xanh, toàn thân tràn ngập khí tức cường đại.
- Công Tôn Báo.
Nhạc Thành liền nhanh chóng nhận ra lão giả phía trước chính là Công Tôn Báo, bởi vì Công Tôn Báo ở Song Tử hải Nhạc Thành đã sớm nhìn thấy cho nên bây giờ cũng nhận ra.
- Ra mắt Công Tôn huynh.
Chu Đình nhanh chóng đi lên, Công Tôn Báo chính là lục phẩm cao cấp luyện dược sư, lão cũng không dám thất lê.x
Chu Uẩn cùng với Lưu Thị hai người nhìn thấy Công Tôn Báo thì cũng thi lễ cong người, giống như là gặp phải lão tổ tông của mình vậy.
- Chu lão đệ, mời vào bên trong, ta dẫ kiến đệ cho mọi người.
Công Tôn Báo cười cười sau đó lập tức giới thiệu.
Chu Đình tâng bốc từng người một và Công Tôn Báo, phải biết rằng những người mà lão tiếp xúc đều là những người thân phận cao.
Nhạc Thành nghe Công Tôn Báo giới thiệu thì sắc mặt biến đổi, bởi hai mươi mốt người đứng sau lão, thực lực thấp nhất cũng là nhất tinh đấu hoàng, cao nhát cũng đã là thập tinh đấu hoàng, còn có một lục phẩm trung giai, ba lục phẩm sơ giai luyện dược sư.
Hai mươi mấy người này không có một kẻ yếu, xem ra hôm nay đánh chết Công Tôn Báo cũng không phải là chuyện dẽ dàng.
Giới thiệu xong đám cường gải, sắc mặt của Chu Đình liền biến đổi, nhiều cường giả như vậy, Chu gia thực sự không thể nào so sánh với Công Tôn gia.
Đoàn người đi vào trong đại sảnh của Công Tôn báo, diện tích của đại sảnh cũng khá lớn, trọn vẹn có thể dung nạp hơn nghìn người, mà hiện tại đã có mấy trăm người ở bên trong, từ cách ăn mặc và khí tức của mọi người toát ra thì có thể phán đoán rất nhiều người có thực lực cường hãn.
Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng hai người cùng với một số hộ viện của Chu gia tiến vào trong đại sảnh.
Nhạc Thành đi theo Chu Hàm ánh mắt của Công Tôn Báo nhìn hắn một lúc dừng lại sau đó mới di chuyển.
- Một tứ phẩm luyện dược sư sơ giai như ngươi tiến vào đây làm gì?
Nhìn thấy Nhạc Thành đi vào bên trong đại sảnh, Chu Trấn và Chu Yến không kìm được nhìn hắn mà hận thấu xương.
- Ta dẫn người vào các ngươi quản được sao?
Chu Hàm trừng mắt nhìn Chu Trấn và Chu Yến sau đó mỉm cười.
- Đi vào đi, các ngươi đừng tranh cãi nữa, nơi này chính là Công Tôn gia, trở về rồi chúng ta sẽ tính sổ tên tứ phẩm luyện dược sư không biết tốt xấu đó.
Lưu thị cất tiếng nói với Chu Trấn và Chu yến, ánh mắt sau đó lại trừng lên nhìn Nhạc Thành. Sự việc lần trước Chu Trấn và Chu Yên đã nói với bà, tên này chỉ là một tứ phẩm luyện dược sư mà thật lớn mật, không biết tôn ti trật tự.
Nhạc Thành cũng mặc kệ mọi người, dù sao hôm nay mình cũng sẽ không còn ở Chu gia nữa, nói không chừng Chu gia còn bị hủy bởi mình, chỉ là Nhạc Thành muốn xin lỗi Chu Hàm, chỉ vì chút nữa mình ra tay giúp Yêu Huyên giết Công Tôn Báo, bại lội thân phận, Công Tôn gia bị hủy, chỉ sợ Dược môn cũng ra tay với Chu gia.
- Nhị thúc, nhị thẩm, chuyện của ta cũng không đến phiên hai người lo lắng.
Chu Hàm nói với đám người Chu Uẩn và Lưu Thị không hề khách khí.
- Hừ.
Chu Trấn và Chu Yến hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng thì âm thầm nói:
- Để cho ngươi đắc ý, đợi tí nữa xem ngươi mất mặt thế nào.
Sau khi đi vào trong đại sảnh, Chu gia liền sắp xếp, điều này khiến cho Chu gia nở mặt nở mày không ít, hiện tại Chu gia đã ngồi cùng một chỗ với Công Tôn gia, đã cho thấy Chu gia có thực lực thế nào.
Ngồi xuống chính là trực hệ của Chu gia, tất nhiên Chu Hàm là muội muội của Chu Tuyết cũng được ngồi đây, Nhạc Thành thì phải đứng sau lưng nàng.
Chu Tuyết hôm nay vô cùng thẹn thùng, trên khuôn mặt hơi ửng đỏ, quả nhiên quyến rũ không thôi, so với Chu Hàm thì không kém bao nhiêu.
Chu Đình hôm nay tâm tình không tệ, nữ nhi của mình có thể thành thân với Công Tôn Khang, làm thông gia với Công tôn gia, chuyện này khiến cho khuôn mặt của hắn rạng rỡ không thôi.