Sau đó Đoan Mộc Xuyên phục hồi tinh thần lại, nhưng thời gian như vậy với cường giả chi chiến, có thể quyết định sinh tử rồi. Lúc này hắn đã bị Yêu Huyên dùng thiên phú Cửu Chuyển Yêu Đồng công kích.
- Ngươi là người của tám cánh linh mãng nhất tộc sao.
Đoan Mộc Xuyên không cam lòng nhìn Yêu Huyên, sắc mặt xám trắng, ánh mắt cũng bắt đầu vô thần, hắn không cam lòng ngã trên mặt đất, bây giờ trong đầu của hắn, linh hồn tán loạn, cho dù không bị ba kiếm Ám Ảnh của Nhạc Thành đâm trúng, thì cũng không còn mạng sống. Yêu Huyên dùng Cửu Chuyển Yêu Đồng, đó linh hồn công kích, đây mới là một kích trí mạng.
- Thu.
Áo xanh Nhạc Thành thu hồi kiếm Ám Ảnh lại, sau đó, lập tức trở lại bản thể, bản thể Nhạc Thành thủ ấn đánh ra, kiếm Âm Dương thu hồi vào trong mi tâm, còn Kim Long chi thể cũng thu liễm lại.
- Nhạc Thành, ngươi không sao chứ.
Yêu Huyên nhìn Nhạc Thành hỏi, bây giờ khuôn mặt Nhạc Thành tái nhợt, mới vừa rồi xem ra tiêu hao không ít, và ngay từ đầu hắn bị Đoan Mộc Xuyên đánh trúng một kích, bây giờ tình huống cũng không tốt lắm.
- Ta không sao, nghỉ ngơi một lúc là được rồi.
Nhạc Thành nói xong, lập tức lấy hai khỏa đan dược nhét cho trong miệng, mặc dù bị thương, nhưng Nhạc Thành biết mình cũng không có gì trở ngại, điều tức một lúc sẽ khỏi.
- Rốt cục hắn cũng bị giết.
Nhạc Thành từ từ đi tới trước người Đoan Mộc Xuyên, nhìn thi thể Đoan Mộc Xuyên, thần sắc có chút biến hóa, trong tay một mảnh thanh mang bắn ra, lập tức trữ vật giới chỉ của Đoan Mộc Xuyên thu vào trong tay Nhạc Thành.
- Chẳng lẽ Hắc Ám Thần điện thật sự cũng có thiên phú sao?
Nhạc Thành nhìn thi thể của Đoan Mộc Xuyên thầm nghĩ, thi thể của Đoan Mộc Xuyên bây giờ bị màu đen quỷ dị bao phủ, làn da hiện lên gân đen rợn người, cả khuôn mặt cũng tràn ngập một màu đen, chắc đây là thủ đoạn gì đó mà hắn còn chưa kịp thi triển thì đã bị Yêu Huyên thi triển Cửu Chuyển Yêu Đồng đánh tan.
- Chúng ta đi ra ngoài.
Nhạc Thành nói, không gian giam cầm Đoan Mộc Xuyên bố trí đã sớm biến mất, mà bây giờ hai người ở bên trong không gian giam cầm của Yêu Huyên.
- Đi thôi, không cần ta trở về tháp Hạo Thiên sao.
Yêu Huyên hỏi.
- Không cần, ở bên ngoài còn lưu lại hai lễ vật cho ngươi.
Nhạc Thành nhìn Yêu Huyên nói.
- A, lễ vật gì vậy.
Yêu Huyên không khỏi có chút tò mò, không biết Nhạc Thành có ý gì.
- Kỳ thật cũng không có cái gì, là hai người của viễn cổ Minh Xà tộc, năm đó thù của tám cánh linh mãng nhất tộc không cần phải phải báo sao.
Nhạc Thành nói.
- Không sai, thù năm đó của tám cánh linh mãng nhất tộc ta tự nhiên là phải báo rồi, chỉ là ta bây giờ cũng vẫn chưa có năng lực báo thù, một mình ta thực lực có hạn.
Yêu Huyên thở dài một tiếng.
- Ngươi còn có ta đây, ta có thể giúp đỡ.
Nhạc Thành cười.
- Thật không, ta còn có ngươi sao.
Yêu Huyên thì thầm nói nhỏ, tựa hồ lời thì thầm này chỉ mình nàng nghe được, lập tức một mảnh sáng xanh trong tay chém ra, không gian giam cầm biến mất, hai người cũng xuất hiện ở trong mắt mọi người.
- Nhạc Thành, chàng không có chuyện gì chứ, chúng ta công kích không gian kia, nhưng đều không thể mở ra.
Yến Hiểu Kỳ nhìn thấy Nhạc Thành, đột nhiên thở mạnh một hơi, các nàng cũng không biết chuyện gì xảy ra.
- Ta không sao. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhạc Thành nói, lập tức nhìn về bốn phía, chỉ thấy năm bộ Nhân Hình khôi lỗi bị chém đứt tay đã biến mất không thấy đâu nữa, chắc là bị đám người Yến Hiểu Kỳ phá huỷ rồi.
Còn năm bộ Nhân Hình khôi lỗi còn lại bị năm bộ Kim tiên Khôi lỗi oanh kích lẫn nhau, nhìn thấy vết rạn nứt rất nhiều, chắc cũng chẳng bao lâu năm bộ Nhân hình khôi lỗi cũng chống đỡ không nổi nữa rồi.
Nhạc Thành đối với năm bộ Nhân Hình khôi lỗi kia cũng không để ý, dù sao mười bộ Nhân Hình khôi lỗi cũng bị phá huỷ rồi, dù sao Khôi lỗi cũng bị rạn nứt, cũng không có công dụng quá lớn.
Năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi vẫn trôi nổi ở giữa không trung, vừa mới rồi Nhạc Thành mất liên hệ với nó, không có thần thức Nhạc Thành khống chế, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi cũng không biết nên làm gì.
Cuối cùng Nhạc Thành nhìn về phía Thanh Đồng cùng Đoan Mộc Nguyên đối chiến, lúc này Thanh Đồng hoàn toàn chiếm thượng phong, thân hình nhỏ nhắn của nó có lực lượng mạnh mẽ vô cùng, mỗi một lần công kích làm cho Đoan Mộc Nguyên không thể chống lại.
- Người này là ai?
Yêu Huyên sau khi nhìn thấy Thanh Đồng, nàng cũng có chút kinh thán, nhịn không được nhìn Nhạc Thành hỏi. Yêu Huyên cảm thấy Thanh Đồng đối với nàng áp chế rất lớn, với áp chế này, nàng cảm thấy thực lực của tiểu Đồng không dưới nàng.
- Lúc này không có thời gian, sau này ta nói rõ ràng, sự tình có một số phức tạp.
Nhạc Thành nói.
- Xuy xuy.
Giữa không trung lực lượng khổng lồ khuếch tán ra, sau đó, thân hình Đoan Mộc Nguyên thừa cơ lùi lại, đồng thời hắn nhìn thấy thi thể của Đoan Mộc Xuyên nằm ở trên mặt đất, sắc mặt hắn trắng bệch. Đoan Mộc Xuyên đã bị giết, điều này sao có thể, hắn cảm thấy không tin, thực lực Đoan Mộc Xuyên còn mạnh hơn hắn. Nhưng sự thật bày ra trước mắt hắn, hắn không tin cũng không thể được.
- Nhạc Thành, Hắc Ám Thần điện nhất định không để yên.
Đoan Mộc Nguyên hung hăng nhìn Nhạc Thành nói, thanh âm có chút khàn khàn.
- Kế tiếp sẽ đến lượt ngươi.
Nhạc Thành nói, trong ánh mắt tràn đầy hàn ý, hai người này đối với Hắc Ám Thần điện rất là trọng yếu, giết hai người này Hắc Ám Thần điện rất là đau lòng.
- Vèo.
Đoan Mộc Nguyên sắc mặt trầm xuống, hắn cắn răng nhìn thi thể của Đoan Mộc Xuyên trên mặt đất, lập tức cấp tốc chạy đi.
- Còn muốn đi sao.
Thanh âm Thanh Đồng non nớt nhưng lại ưa thích ra vẻ người lớn nói, nghe tựa hồ là không hợp cảnh, nhưng Thanh Đồng lại có thực lực mạnh mẽ vô cùng.
- Lui lại đi.
Thân ảnh Thanh Đồng quỷ dị biến mất ở giữa không trung, sau đó thanh âm truyền ra, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn cũng quỷ dị chắn trước mặt Đoan Mộc Nguyên, đồng thời , hai tay đánh ra một lực lượng mạnh mẽ.
- Thịch.
Đoan Mộc Nguyên lần nữa ngưng tụ lực lượng đón đỡ, nhưng sau đó bị Thanh Đồng đánh lui ra sau mấy chục thước, hảo hảo lui lại vị trí vừa rồi.