Thanh Đồng chu cái miệng nhỏ ra, một lần nữa hút U Minh Thánh vào trong đó, sau đó nó vẫn chưa thỏa mãn mà liếm liếm môi giống như ăn đan dược vậy.
- Tiểu tử này quả thật không phải là người.
Hỏa Lão ở trên không trung đánh giá Nhạc Thành, thần sắc của Hỏa Lão biến đổi, bốn cường giả Đấu Thánh đó vậy mà Nhạc Thành giết chết bọn chúng như không có gì.
Lão bà áo tím cũng kinh ngạc không thôi mà nhìn Nhạc Thành, tựa hồ như hoài nghi mình đã nhìn lầm rồi vậy, thực lực của Nhạc Thành đã đạt tới một trình độ vô cùng khủng bố, vượt không gian giết chết bốn cường giả Đấu Thánh loại thực lực này chỉ sợ tam tinh Đấu Thánh cũng khó làm nổi.
Mà kinh ngạc nhất chính là chúng đệ tử của Hồ Điệp cốc, hiện tại tất cả đều nóng bỏng nhìn Nhạc Thành, trong lòng của các nàng vị phó cốc chủ này hiện tại giống như là thần vậy, giết bốn cường giả Đấu Thánh, trong lòng của các nàng chỉ có thần mới làm được điều này.
- Cha, cho cha.
Thanh Đồng tiến tới bên cạnh của Nhạc Thành, trong miệng nhả ra bốn trữ vật giới chỉ, chính là của hm, U Minh Thánh và Thanh Sơn Song Thánh.
- Được rồi, trở về bên cạnh mẹ của ngươi đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Thanh Đồng sau đó thu hồi trữ vậtg giới chỉ, hắn cũng kinh ngạc, đám người hm chính là có tu vi Đấu Thánh mà bị Thanh Đồng thoải mái nuốt như vậy.
- Sư tôn bà bị thương rồi, trước hết ăn đan dược vào đa.x
Nhạc Thành tiên tới bên cạnh lão bà áo tím mà nói.
- Ừ, ngươi không sao chứ, có bị thương không?
Lão bà áo tím nhận đan dược trong tay của Nhạc Thành rồi cẩn thận kiểm tra, tựa hồ như sợ Nhạc Thành ngạnh kháng bị tổn thương gì đó.
- Sư tôn, Trầm Linh các nàng thế nào rồi?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Trầm Linh các nàng hẳn là đã đi tới thành Hạo Đặc, ngươi mau tới đó đi, ta sợ xảy ra chuyện gì.
Lão bà áo tím biến đổi sắc mặt, tựa hồ như nhớ ra điều gì đó.
- Sư tôn, vậy ở đây làm sao bây giờ?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi vừa nghe đám người Trầm Linh không có chuyện gì thì hắn thở ra một hơi.
- Ở đây không có chuyện gì, U Minh tông và Luyện Dược sư công hội không có nhiều cường giả Đấu Thánh, ngươi mau tới thành Hạo Đặc đi, ta sợ bên đó gặp chuyện không may.
Lão bà áo tím cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Tốt lắm, vậy ở đây giao cho sư tôn còn ta đi tới thành Hạo Đặc.
Nhạc Thành trong lòng cũng sốt ruột vô cùng.
Thu dọn một chút, Nhạc Thành cùng với Hỏa Lão và Yến Hiểu Kỳ, còn có Yêu Huyên, Thanh Đồng mọi người đồng loạt đi tới thành Hạo Đặc.
Nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành, lão bà áo tím và đám người Hồ Điệp cốc hồi lâu vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
- Hồ Điệp cốc sau này cũng khiến cho ta yên tâm.
Nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành, lão bà áo tím lẩm bẩm nói.
- Nhạc Thành, sự tình hơi phiền phức.
Ở phía trên hải vực, Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Hỏa Lão, có chuyện gì xảy ra vậ?
Nhìn thấy sắc mặt của Hỏa Lão ngưng trọng Nhạc Thành vội cất tiếng hỏi.
- Ngươi vừa giết Thanh Sơn Song Thánh, đệ tử của Thanh sơn lão tổ, ta nghĩ sẽ gây phiền phức cho ngươi.
- Thanh Sơn lão tổ, hắn là người thế nào?
Nhạc Thành nhìn thấy vẻ mặt Hỏa Lão ngưng trọng thì cất tiếng hỏi.
Hắn chính là một lão yêu quái, một nghìn năm trước khi ta mới chỉ là cường giả Đấu Hoàng thì hắn đã là Đấu Thánh, đệ tử của hắn không nhiều lắm nhưng nếu như bị người khác giết thì hắn sẽ đích thân ra tay giet chết, ngay cả Hắc Ám Thần Điện và Tứ Đại Nhân Tộc, Tứ Đại Thú Tộc cũng không dám chọc vào bọn hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhạc Thành không nói gì, xem ra Thanh Sơn lão tổ này khá phiền phức, chỉ là trong lòng hắn cũng không lo lắng, hiện tại tuyệt đối không như ngày xưa, có Hạo Thiên Tháp, Nhạc Thành không sợ bất kỳ kẻ nào.
- Hỏa Lão, Thanh Sơn lão tổ và Hắc Ám Thần Điện còn có Tứ Đại Thú Tộc thì ai phiền toái nhất?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Hỏa Lão.
- Đương nhiên là Hắc Ám Thần Điện và Tứ Đại Thú Tộc.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Đúng vậy vậy thì hiện tại ta đối phó với Hắc Ám Thần Điện và Tứ Đại Thú Tộc, không sợ Thanh Sơn lão tổ.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Hỏa Lão nở ra một nụ cười khổ, lão cũng không biết nói gì cho phải đành phải nói:
- Cái này không giống, Tứ Đại Thú Tộc và Hắc Ám Thần Điện dù sao cũng có hang ổ, mà Thanh Sơn lão tổ thì khá phiền phức, mỗi ngày lão ta bám theo ngươi, ngươi làm sao mà xử lý được, thực lực của hắn ta cũng không rõ rang lắm, nhưng hai tên đệ tử đề là cường giả Đấu Thánh thì thực lực của hắn không cần nói cũng biết cao đến mức nào.
- Thanh Sơn lão tổ nếu dám gây đến ta thì ta mặc kệ hắn có bao nhiêu hang ổ ta cũng sẽ đem hắn nhổ cỏ tận gốc.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Hỏa Lão, hiện tại lão tiến vào bên trong Hạo Thiên Tháp đi, chúng ta phải nhanh chóng tới thành Hạo Đặc mới được.
Thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết hắn cất tiếng nói, sau đó Hạo Thiên Tháp trồi lên mi tâm của hắn.
Tiến vào trong Hồ Điệp cốc tới thành Hạo Đặc, Nhạc Thành phỏng chừng hiện tại mình dốc toàn lực Phong Lôi Sí thì một tuần lẽ là đế nơi.
Ở bên trong thành Hạo Đặc cũng không có không gian thông đạo, cấu trúc lên một thông đạo cũng không phải là điều dễ dàng, ngay cả cường giả Đấu Thánh cũng tiêu hao không ít thực lực.
Nhạc Thành cấp tốc phi hành, trong lòng hắn thầm mong đám người Trầm Linh không xảy ra chuyện gì.
Có Phong Lôi Sí trên người tốc độ phi hành của hắn rất nhanh.
Ở bên trong thành Hạo Đặc lúc này tràn ngập hương vị căng thẳng, không ít cư dân đã rút khỏi nơi này, nói không chừng không lâu sau nơi này sẽ trở thành chiến trường.
Ở bên trong tường thành Hạo Đặc, mười vạn người vẫn thủ vững ở đó, chỉ là đối thủ phía đối diện vẫn không công kích, điều này khiến cho bọn họ cảm thấy kỳ quái.
Trong đại sảnh của thành Hạo Đặc, Hồ Điệp cốc, Cuồng Sư môn Tuyệt Tình cốc còn có Vạn Kim Môn những người cầm đầu đều thương nghị với nhau, trên khuôn mặt của bọn họ đều hiện lên vẻ nghi hoặc.
Ở trong đại sảnh, Trầm Linh La Phương còn có một số thái thượng trưởng lão của Hồ Điệp cốc đều ở đây.