Lúc này cũng có không ít người bắt đầu kêu giá, giá tiền nhanh chóng đến một vạn chín ngàn kim tệ, Tôn Thi Thi nhìn thấy mọi người gọi giá, tựa hồ cũng muốn tham gia náo nhiệt.
Cuối cùng đan dược được người trả mười tám vạn mua đi, nói như vậy, thất phẩm cao cấp đan dược giá ở bên ngoài cũng khoảng mười lăm vạn kim tệ, chỉ là ở chỗ đấu giá hội này được cô gái xinh đẹp kêu giá, cho nên bán nhiều hơn ba vạn kim tệ.
Đối với đan dược Nhạc Thành không quan tâm, hắn thuần túy là cùng Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi đến xem náo nhiệt mà thôi, mà giá tiền đan dược Nhạc Thành cũng không để ở trong lòng, Thanh Đồng bây giờ mỗi ngày ăn đan dược nếu đổi thành kim tệ mà nói, cũng là mấy trăm vạn kim tệ, cũng chỉ có Nhạc Thành mới có thể chống đỡ nổi sinh hoạt phí của Thanh Đồng.
Mỗi ngày mấy trăm vạn kim tệ, ngay cả gia tộc lớn cũng tiêu hao không nổi.
Lập tức sau đó, cô gái xinh đẹp xuất ra kiện vật phẩm đấu giá thứ hai, đó là một kiện áo choàng màu tím, mặt trên có tầng ánh sánh năng lượng nhẹ nhàng, Nhạc Thành phỏng đoán đây là do vật liệu đặc biệt chế tác thành, mặt trên còn có dấu vết ma pháp.
- Chư vị, đây là kiện vật phẩm đấu giá thứ hai, là một kiện Phong y do da lông thất giai bích thủy ma thú luyện chế thành, có thể ở Hải Vực cũng không sợ nước xoáy, mặt trên còn có Ma pháp sư cấp tám gia trì, giá năm vạn kim tệ, kêu giá lần thứ nhất là năm nghìn kim tệ. Nếu mọi người có thể mua Phong y này cho phu nhân, hay các nữ nhân sẽ rất ưa thích.
Cô gái xinh đẹp vừa nói xong, còn cố ý nhìn Nhạc Thành một chút, bên trong phòng của hắn có mấy cô gái tuyệt sắc.
- Hiểu Kỳ tỷ tỷ, Phong y này rất đẹp, màu cũng rất xứng, ta mua tặng cho tỷ nhé. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tôn Thi Thi nhìn Yến Hiểu Kỳ nói.
- Thi Thi, không cần, nếu ngươi ưa thích, ngươi mua đi.
Yến Hiểu Kỳ cười nói.
- Đây là màu tím, ta không thích, bất quá cùng tỷ cũng rất xứng, tỷ cũng ưa thích màu tím, ta mua tặng cho tỷ.
Tôn Thi Thi nhìn Yến Hiểu Kỳ nói, sau đó Tôn Thi Thi đi tới bên người Nhạc Thành nói:
- Ta không có kim tệ, chàng cho ta mượn một chút đi.
- Nàng cứ mua đi.
Nhạc Thành bất đắc dĩ cười nói.
Nhạc Thành nhìn cô gái xinh đẹp bắt đầu kêu giá, sau đó áo choàng màu tím đột nhiên được nâng lên đến mười vạn kim tệ, giá tiền tăng lên cũng thật là nhanh, Nhạc Thành chú ý một chút, toàn là nam nhân kêu giá, chung quanh tầng thứ năm có người ra giá, xem ra cũng dự định tặng người.
- Mười ba vạn kim tệ.
Tôn Thi Thi cũng tham gia kêu giá, há miệng là bỏ thêm ba vạn kim tệ, chẳng thèm quan tâm đến kim tệ, cũng không có đau lòng, dù sao cũng không phải của nàng, cứ thế tiêu đi.
- Mươi ba vạn năm nghìn kim tệ.
- Mười bốn vạn kim tệ.
- Mười bốn vạn năm nghìn kim tệ.
- Mười tám vạn kim tệ.
Lúc giá tiền mười bốn vạn năm nghìn kim tệ, Tôn Thi Thi kêu giáo mười tám vạn kim tệ, lúc này cũng không ít người nhìn lên, có một cái cô gái tuyệt sắc đang gọi giá, làm cho mọi người vô cùng kinh ngạc.
- Mười tám vạn năm nghìn kim tệ.
- Mười chín vạn kim tệ.
Lại có người tăng giá lên, nhưng kêu giá cũng ít đi, dù sao một kiện Phong y tặng người mà mua đến gần hai mươi vạn kim tệ, cũng không phải người bình thường có thể mua được.
- Mười chín vạn năm nghìn kim tệ
- Hai mươi vạn kim tệ.
Lập tức giá tiền đã đến hai mươi vạn kim tệ, giá tiền này đối với một ít đại gia tộc ở bên trong thành Đan Lôi cũng không là gì, dù sao thành Đan Lôi là một Đại Thành, ở đây cũng có không ít gia tộc lớn tồn tại.
- Hai mươi lăm vạn kim tệ.
Tôn Thi Thi kêu giá lần nữa, gọi xong nàng thì thầm khẽ nói:
- Ta sẽ cho ngươi tranh đoạt, hừ.
Lần thứ nhất kêu lên năm vạn kim tệ, bây giờ có không ít người đã nhìn về phía phòng của Nhạc Thành, cô gái xinh đẹp trên đài bây giờ cũng nhìn về phía căn phòng của Nhạc Thành.
- Hai mươi lăm vạn năm nghìn kim tệ.
- Hai mươi sáu vạn kim tệ.
Tiếng gọi giá có chút do dự một chút, lập tức lại có không ít người bắt đầu kêu giá lên, nhân số so với lúc trước đã ít đi rất nhiều.
- Ba mươi vạn kim tệ.
Tôn Thi Thi lần nữa tăng giá, thấy có người vẫn cùng nàng ra giá, không khỏi có chút giận dữ lên.
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn về phía Tôn Thi Thi, từ hai mươi vạn đến ba mươi vạn mươi vạn kim tệ, có vẻ Tôn Thi Thi được một người nhắc tới.
- Ba mươi mốt vạn kim tệ.
Tiếng gọi giá do dự một chút, sau đó lại cắn răng kêu giá.
- Bốn mươi vạn kim tệ.
Tôn Thi Thi lại kêu giá, trực tiếp gọi giá bốn mươi vạn kim tệ, kêu giá xong vẻ mặt tức giận, tựa hồ nàng tức giận với người cùng nàng tranh đoạt.
Người kêu giá kia cũng bất đắc dĩ nhìn Tôn Thi Thi, lúc này cũng chỉ còn một người kêu giá tranh đoạt với Tôn Thi Thi.
- Bốn mươi mốt vạn kim tệ.
Lúc này bên trong tầng thứ năm lần nữa kêu giá.
- Bốn mươi mốt vạn kim tệ, còn có người ra giá nữa hay không.
Cô gái xinh đẹp trên đài nhìn mọi người nói.
- Năm mươi vạn kim tệ.
Tôn Thi Thi lại kêu giá, chỉ là lúc này kêu giá làm cho Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Hoả Lão đều biến sắc, lập tức bất đắc dĩ nhìn lên, một kiện áo choàng mặc dù không tệ, nhưng tối đa cũng chỉ khoảng bốn mươi vạn kim tệ mà thôi, bây giờ gọi ra năm mươi vạn kim tệ, đã là quá cao rồi.
Lúc này Nhạc Thành cũng đành chịu, đây chính là giá trị con người, nếu không cứ để nàng thoải mái đi.
- Năm mươi vạn kim tệ, đã là năm mươi vạn kim tệ rồi, không biết cao tới đâu.
Cô gái xinh đẹp cũng cảm thấy hưng phấn lên, lập tức nhìn mọi người xung quanh nói.
- Năm mươi mốt vạn kim tệ.