Mục lục
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việc này so với sự việc cỏn con kia, thật sự là ngọn lửa nhỏ đấu cùng trời đất.

“Xem ra các ngươi cũng thu được không ít tin tức .” Sự phẫn nộ của Phong Vũ cũng đã giảm xuống, ngoài cửa Lâm Quỳnh, Dương Vụ, Phong Dương, đột nhiên đồng loạt đi đến.

“Các ngươi cũng biết ?” Phong Vũ cũng không nghĩ phải giấu diếm.

“Hiệu trưởng tiện thể cũng đưa tin qua đây .” Lâm Quỳnh mặt mày nhăn lại .

“Các ngươi thử nói xem ? ” Phong Vũ nghiến răng nghiến lợi.

“Với tình hình này ứng phó là rất khó, ta cảm thấy lệnh truy nã ở cổng thành kia có vấn đề.” Phong Dương nhìn thoáng qua Phong Vân.

Phong Vân kinh ngạc , lông mày nhanh chóng nhăn lại,nhưng vẫn không hé răng.

Phong Vũ theo ánh mắt của Phong Dương, thấy vậy thân thể trong nháy mắt ngồi thẳng lên, nhíu mày đè thấp thanh âm nói:“Ngươi có ý tứ gì?”

“Ngươi không nhớ đến những thứ nhìn thấy ở vách núi màu trắng hôm nọ sao?” Phong Vũ còn chưa kịp nói,Dương Vụ đã lạnh lùng mở miệng.

Thanh âm thực trầm, thực kiên định.

Lâm Quỳnh cũng đang đứng ở bên cạnh hắn, tuy không có nói chuyện, nhưng ánh mắt đồng dạng chỉ nhìn về phía Phong Vân.

Bọn họ cần biết rốt cuộc có phải hay không,như vậy mới có thể tìm ra đối sách để ứng phó cho tốt.

“Ngươi……” Phong Vũ nháy mắt ước chừng như nuốt phải một ngụm lãnh khí, gắt gao nhìn chằm chằm Phong Vân.

Phong Vân không nghĩ tới ba người này lại sâu sắc như vậy, lúc này đã tỏ ra bộ dáng như thế, có vẻ như không muốn nàng che giấu ,nhưng nàng muốn xem bọn họ ba người định làm cái gì.

“Phải biết rằng đó là vô dụng, ta cũng không đi.” Phong Vân chép chép miệng.

Thân thủ sờ sờ hoàng kim sư tử vẫn ngủ trên vai của nàng, cái đầu khẽ gật.Hoàng kim sư tử bị quấy rầy bừng tỉnh, lập tức trừng mắt nhìn Phong Vân liếc mắt một cái.

“Ngươi……” Phong Vũ nhất thời bị tức đến hộc máu.

Người này cư nhiên thật sự là to gan lớn mật, dám đi trộm bảo bối kia.

Mà Lâm Quỳnh chỉ nhìn ba người đang trao đổi ánh mắt phía trước, mắt khẽ quét qua một lượt.

“Ngươi lần này đụng phải người không dễ chọc rồi a.” Lâm Quỳnh thở dài một hơi.

“Hiệu trưởng bảo ta giúp ngươi che dấu, đương nhiên đó là việc phải làm, ta có thể giúp ngươi, nhưng ta không biết là còn có việc này, ta thật không dám nói trước điều gì .”

Thân phận của Lâm Quỳnh chính là đại hoàng tử của Lai Nhân, về sau vương vị sẽ do người này thừa kế, phải bảo vệ một người,đối với đại hoàng tử của Lai Nhân mà nói, không phải quá khó khăn.

Nhưng nếu đối mặt với thánh linh cung……

“Rời khỏi nơi này đi , càng xa càng tốt.” Dương Vụ đột nhiên chen vào nói tiếp.

Lệnh truy nã này tuy rằng là truy nã toàn bộ đại lục, nhưng nó do Phượng Hoàng thành phát ra , cấp bậc không đủ cường thế tuyệt đối .

Chỉ cần rời xa quản hạt của Phượng Hoàng thành, như vậy tương đối là an toàn .

“Ta cũng có ý tứ này.” Lâm Quỳnh gật gật đầu.

Phong Vân mặc dù có hoàng kim sư tử, nhưng một người làm sao có thể chống cự lại hàng vạn người.

Thánh linh cung, cũng không phải chỉ có một ,hai người.

Thế lực kia một cái Á Sắt phủ phục dưới chân nó cũng không đủ tư cách, tuy rằng chỉ là một cái Phượng Hoàng thành, nhưng cũng có thể che cả bầu trời.

Huống chi Phong Vân cũng không phải một người,phía sau hắn còn có Á Sắt công quốc, còn có Hách Liên vương công phủ.

Hắn, không thể siêu thoát.

Bọn họ ba người cũng là cộng lại một phen, mới quyết định .

“Phong Vân, ngươi hãy cầm lấy cái này, nếu gặp phải vấn đề gì hãy mang đến Phong gia bán đấu giá, nhìn thấy thứ này của ta, bọn họ sẽ toàn lực giúp đỡ ngươi.” Phong Dương lắc đầu, đưa cho Phong Vân một khối lệnh bài làm bằng phỉ thúy .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK