Bàn tay nhẹ nhàng mà run rẩy vươn ra, Phong Vân vuốt ve gương mặt của Mộc Hoàng trong gương, nàng thì thầm những lời chỉ một mình mình nghe thấy. Phong Vân buồn bã cười nói, “Mộc Mộc, là ta không tốt!”
“Biết thế nghĩa là còn có thể cứu được, mau đem thứ đó giao ra đây!” Li Giang ở bên cạnh từ nãy vẫn không hề mở miệng bỗng thình lình chêm vào một câu.
“Ngươi im đi được không?” Phong Vân còn chưa mở miệng thì Á Lê đã nhảy dựng lên rồi.
“Ồ, lá gan của ngươi cũng to đấy!” Li Giang nhìn Á Lê, tên này lại dám quát hắn ư?
“Muốn làm gì thì làm, muốn chết cũng được, phải chờ ta lấy xong đồ vật kia đã!”
Li Giang vừa dứt lời thì Phong Vân đột nhiên xoay người nhìn về phía hắn, trong mắt nàng lộ đầy vẻ sát khí và cương liệt.
Li Giang bị sự chuyển biến của Phong Vân làm cho sửng sốt.
Phong Vân thấy Li Giang ngây người không nói gì thì lập tức không để ý đến hắn nữa. Nàng xoay ngươi rồi từ khoảng đất nhảy thẳng xuống tầng đáy của sơn động.
Tấm lưng ấy mang theo một vẻ dứt khoát không thể mô tả thành lời.
Sư tử Hoàng Kim và Tiểu Thực thấy vậy liền không chút nghĩ ngợi cũng nhảy xuống theo.
“Cô ấy…” Đám Hỏa Phượng đều ngây ngẩn cả người, Phong Vân này định làm gì đây?
Chỉ có Á Phi là có vẻ hiểu biết một chút, hắn nhìn theo bóng dáng Phong Vân đang dần mất hút rồi chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên vùng biển xanh ngắt phía trên đỉnh đầu.
Cả người rơi thẳng xuống vực, vẻ mặt Phong Vân lại lạnh lẽo như sắt đá. Hôm nay là do nàng không tốt, là do nàng yếu đi, là do nàng đã chọc vào cường địch. Vì vậy nên cả hai mới bị ức hiếp, cho nên cả hai mới trở thành những quân cờ.
Vậy thì từ giờ trở đi, nàng không cần Mộc Hoàng phải hy sinh vì mình nữa, không phải bị thương vì nàng nữa.
Nàng phải bảo vệ người thương của nàng, nàng cũng muốn vì hắn mà che gió chắn bão.
Từ nay về sau, ai dám động vào Mộc Hoàng thì trước hết phải bước qua xác nàng!
Đêm càng sâu…
Chữ tình này phải giải thích thế nào đây?Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK