Mục lục
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Vân lập tức cảm nhận được một luồng linh lực lạnh giá còn lạnh hơn lớp băng đang xộc thẳng vào người nàng. Cái lạnh làm hai hàm răng của Phong Vân va vào nhau lập cập. Một thân linh lực đã luyện đến cấp độ này nên từ lâu nàng không còn cảm nhận được uy lực của cái lạnh là thế nào, vậy mà trong hôm nay, đây là lần thứ hai nàng cảm thấy vô cùng rét lạnh.

Răng rắc, răng rắc… Trong tẩm cung vang lên tiếng hai hàm răng của Phong Vân đang va lập cập vào nhau.

Một lúc sau, Thế tử mỹ nhân ngư mới thu tay lại và lạnh lùng hừ một tiếng, “Thứ phế phẩm thế này, ánh mắt nhìn người của bộ tộc tinh linh xem ra càng ngày càng thấp rồi. Người đâu! Tội chết có thể miễn nhưng tội sống thì không thể bỏ qua, đem bọn chúng ném vào luyện ngục cho ta!”

Trên người cô ta quả thực có khí tức của bộ tộc tinh linh và khí tức của thảo chi hồn, điều này làm cho hắn rất không thích thú gì.

“Vâng!” Đám hải tộc vốn đang lôi kéo Phong Vân ngay tức khắc cao giọng đáp lời rồi dùng ánh mắt thương tiếc nhìn lướt qua đám Phong Vân, Tiểu Thực và sư tử Hoàng Kim một cái. Tiếp đó, bọn họ kéo quả cầu có chứa ba vị này mang ra ngoài điện.

Luyện ngục ư? Đó chính là nơi tối tăm hắc ám nhất trong thế giới đáy biển của bọn họ. Đám một người một thú một hoa này chắc chắn không thể chịu được.

“Này này, các ngươi không thể đối xử với bọn ta như thế được, bọn ta là bạn tốt của các ngươi mà.” Từ xa vẫn còn truyền đến tiếng kêu gào của Tiểu Thực.

“Bạn tốt cái rắm! Ngươi cho rằng vẫn còn có thể ngồi ở vị trí thượng khách của bọn chúng à?” Sư tử Hoàng Kim phẫn nộ cắt ngang lời nói của Tiểu Thực, để mặc cho nước biển tùy ý xộc vào mồm mình.

“Sao lại không…”

Tiếng cái vã rì rầm vang xa rồi dần dần biết mất trong không khí.

Vẻ mặt của Thế tử mỹ nhân ngư lại thêm đen lại, hắn ngẩng đầu suy tư nhìn cung điện mà hắn thích nhất. Sát khí lạnh băng cuồn cuộn sôi trào, cuồn cuộn sôi trào…

“À, Thế tử, hạ quan còn phải đi tuần tra…”

“Thế tử, thần còn có việc…”

“Thế tử…”

Vừa thấy Thế tử điện hạ xinh đẹp của bọn họ lần thứ hai đen mặt lại, đám hải tộc xung quanh hắn lập tức từng người từng người kiếm cớ chuồn đi. Bản lĩnh giận chó đánh mèo của Thế tử bọn họ chính là vô địch thiên hạ. Bọn họ không nên có mặt ở đây làm bia đỡ đạn cho hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK