Nghe Vũ Linh Nhạn nói vậy, Ngụy Bắc lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Ngươi cũng biết ta thân là Tứ hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều. Chính thất của ta thật sự cũng không phải muốn làm là làm được.
- Mặc dù ta và người yêu nhau thật lòng. Nhưng ngươi cũng biết quan hệ của thế gia và việc môn đăng hộ đối. Thật sự sẽ ảnh hưởng rất nghiêm trọng đối với những kẻ quyền quý như chúng ta.
- Vậy nên nếu như ngươi trở thành nữ đế của Thiên Lang Quốc. Thì việc kết hôn của chúng ta sẽ dễ dàng được thực hiện hơn. Phụ hoàng của ta cũng sẽ không vì thân phận một công chúa của một phàm quốc như ngươi mà ý kiến.
Vũ Linh Nhạn nghe vậy thì lúc này cũng có chút khó xử lên tiếng nói rằng:
- Ngụy Bắc ngươi cũng phải biết chúng ta lúc này tuy rằng là phàm quốc. Nhưng trong vũ tộc chúng ta vẫn có võ giả. Mặc dù cảnh giới không cao, chỉ có Hóa Kình hậu kỳ cao thủ. So với một vương triều như Thiên Minh các ngươi thì thật sự chả đáng là gì.
- Nhưng tại nơi này Vũ tộc chúng ta nói một tiếng, không có thế lực nào dám phản đối. Chính vì vậy từ xưa đến nay hoàng tộc không cho phép thế lực thứ ba, tham gia vào việc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Đối với việc này ta cũng không dám làm trái ý kiến của tổ tiên.
Nghe Vũ Linh Nhạn nói vậy, Ngụy Bắc lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Thật ra trên thế giới này luật lệ sinh ra là để thay đổi. Chỉ cần ngươi đủ mạnh mẽ thì vũ tộc tuyệt đối sẽ nghiêng về phía ngươi.
- Đối với cuộc tranh chấp ngôi vị hoàng đế của các phàm quốc, ta cũng không nắm rõ lắm. Nhưng đối với một cuộc chiến tranh giành hoàng vị của vương triều như chúng ta. Thì chỉ có sức mạnh mới có thể làm được quân chủ.
- Chính vì vậy ta cho rằng chỉ cần ngươi lộ lại ý nghĩ của bản thân mình. Là một khi ngươi lên làm nữ đế của Thiên Lang Quốc. Thì Thiên Minh Vương Triều sẽ ủng hộ Thiên Lang Quốc xâm lấn các phàm quốc xung quanh.
- Dựa vào lợi ích khổng lồ của việc mở rộng cương thổ, cũng như phát triển đất nước. Vũ tộc các ngươi e rằng sẽ đồng ý mối hôn sự này. Đồng thời cũng để ngươi lên làm nữ đế của Thiên Lang Quốc.
Nghe Ngụy Bắc nói vậy, Vũ Linh Nhạn lúc này có chút mù mịt, trầm tư một lúc cô ta lên tiếng nói rằng:
- Ngụy Bắc ngươi thật sự là yêu thương ta, vẫn là muốn thâu tóm Thiên Lang Quốc của ta đây.
Ngụy Bắc nghe vậy thì mỉm cười sau đó lên tiếng nói rằng:
- Nếu như ta nói với ngươi, ta muốn cả hai ngươi tin không.
Nghe Ngụy Bắc nói vậy, Vũ Linh Nhạn lúc này thở dài sau đó nói rằng:
- Từ lúc gặp ngươi ta đoán rằng thân phận của ngươi rất cao quý. Nhưng ta cũng không vì thế mà sợ hãi, thay vào đó ta càng muốn gần gũi ngươi hơn một chút. Bởi vì ngươi cho ta một cảm giác an toàn khi ở bên cạnh.
- Ngoài ra ta cũng hiểu rằng tại Thương Vân Đại Lục này, việc các Vương Triều sáp nhập với nhau là điều bình thường. Thậm chí một số phàm quốc phụ thuộc vào các Vương Triều, để cầu sự bình an và che chở cũng là điều không hiếm có.
- Nhưng ta không thể đại diện cho Thiên Lang quốc đầu nhập Thiên Minh Vương Triều được. Bởi vì ta không phải nữ đế của đất nước này, cho nên ta không làm được điều đó. Mà nếu ngươi giúp ta tranh đoạt ngôi vị nữ đế của Thiên Lang Quốc. Sử dụng chính thi thể của các người thân của mình, để trở thành tội nhân đầu nhập vào Thiên Minh Vương Triều. Thật sự ta cũng không làm nổi.
Ngụy Bắc nghe vậy thì vẫn dùng một bộ mặt mỉm cười, không vì những lời nói của Vũ Linh Nhạn mà tức giận. Hắn đưa cánh tay sờ lên đầu Vũ Linh Nhạn sau đó lên tiếng nói rằng:
- Thiên Lang Quốc lúc này đang đối mặt với việc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, thì Thiên Minh Vương triều của ta cũng như vậy. Có điều số người tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của Thiên Minh Vương Triều lại khá ít. Chỉ có ta cùng với đại hoàng huynh và tam hoàng huynh của ta mà thôi.
- Nhưng cách Thiên Minh Vương Triều chọn lựa người kế vị, cũng không phải là đấu đá nội bộ. Mà là để cho chúng ta sử dụng thế lực của mình, đi thâu tóm một phàm quốc.
- Lấy thời hạn 1 năm để hoàn thành nhiệm vụ này. Một khi có một vị hoàng tử trong thời gian nhất định, dựa vào thực lực bản thân có thể thu phục một phàm quốc. Mà được đánh giá cao của Thiên Minh Vương triều là rất mạnh, thì hắn sẽ trở thành chữ quân của Thiên Minh Vương Triều trong thời gian tới.
- Lần này ta đến đây chính là hướng đến Thiên Lang Quốc. Bởi vì cả kinh tế chính trị hay quân sự, Thiên Lam Quốc tuyệt đối là những quốc gia hùng hậu nhất. nếu so với các phàm quốc hiện nay tại khu vực này.
- Có điều bởi vì gặp ngươi, khiến cho kế hoạch của ta bị dang dở. Vì hai chữ duyên phận, khiến cho ta cảm thấy băn khoăn khi sử dụng vũ lực thu phục đất nước này.
- Bây giờ nếu ngươi đã mở lòng nói chuyện với ta, thì ta cũng hi vọng ngươi có thể thử thăm dò vũ tộc của ngươi một chút. Xem họ có nguyện ý quy thuận ta hay không.
Vũ Linh Nhạn nghe vậy thì nhìn về phía Ngụy Bắc bằng một ánh mắt lo lắng. Không biết qua bao lâu, cô ta thở dài một hơi sau đó nói rằng:
- Ngày mai trong buổi chiều hội, ta sẽ dắt ngươi đến đó để gặp phụ hoàng. Cũng như gặp một số hoàng huynh của ta. Nếu ngươi có thể thuyết phục họ, vậy thì Thiên Lang Quốc sẽ đầu nhập dưới trướng của ngươi. Giúp ngươi tranh đoạt hoàng vị của Thiên Minh Vương Triều.
Nghe Vũ Linh Nhạn nói vậy, Ngụy Bắc lúc này mỉm cười. Sau đó hôn nhẹ lên trán cô ta, rồi nắm tay dắt cô ta vào trong phủ nghỉ ngơi.
Sáng ngày hôm sau trong hoàng cung, Vũ Thành Minh uy nghiêm ngồi trên ngai vàng. Phía với cung điện các hoàng tử tham gia tranh đoạt ngôi vị hoàng đế đều có mặt. Hệ thống văn võ thì đứng ở hai bên.
Đợi khi mọi người đã đến đông đủ, lúc này Vũ Thành Minh lên tiếng nói rằng:
- Gần đây Ngô Quốc có dục dịch tại biên giới, uy hiếp đến biên giới của chúng ta. Đối với việc này Trẫm quyết định để cho nhị hoàng tử làm thống soái. Đại tướng quân Đào Thế Hiển làm phó soái. Chỉ huy 20 vạn quân đi đến biên giới của Ngô Quốc trấn giữ.
Vũ Thành Minh vừa nói vậy, đại tướng quân Đào Thế Hiển và nhị hoàng tử Vũ Văn Thành lập tức đứng ra khỏi hàng. Sau đó bọn họ chắp tay nói rằng:
- Cẩn tuân mệnh lệnh của bệ hạ
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu, sau đó hắn lại nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt lên tiếng nói rằng:
- Phong tam hoàng tử Vũ Tuấn Kiệt làm hộ bộ thị lang. Quản lý thuế khoản, hộ tịch.
Được sắc phong Vũ Tuấn Kiệt cũng bình tĩnh đứng ra khỏi hàng, sau đó chắp tay nói rằng:
- Nhi thuần tuân lệnh.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu, đúng lúc ông ta định tiếp tục lên tiếng bàn bạc với các triều thần. Lúc này đại công chúa Vũ Linh Nhạn đứng ra chắp tay nói rằng:
- Bẩm phụ hoàng tứ hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều Ngụy Bắc muốn cầu kiến.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì ồ lên một tiếng. Dùng một ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Vũ Linh Nhạn, sau đó mỉm cười nói rằng:
- Linh Nhạn ngày hôm qua phụ hoàng đã nói với ngươi một số điều. Ta hi vọng ngươi không quên.
Vũ Linh Nhạn nghe vậy thì có chút sợ hãi. Nhưng lúc này cô ta cũng không dám nói nhiều, chỉ im lặng gật đầu đứng đó. Mà cùng lúc này tại phía ngoài cùng điện, Ngụy Bắt cùng với một lão giả đi sau lưng hắn, bình tĩnh tiến vào trong đại điện.
Nhìn về phía Ngụy Bắc, Vũ Thành Minh lúc này trầm tư nói rằng:
- Tứ hoàng tử đây là thiên Lang quốc của chúng ta. Ngài tự nhiên đi vào nơi này, khi chưa có ý kiến của trẫm, đây rốt cuộc là có ý gì.