• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe hai vị lão tổ nói vậy, lúc này Vũ Tuấn Kiệt và Vũ Thiên đều nhìn về phía họ mà rơi vào trầm tư. Qua một lúc Vũ Tuấn Kiệt lên tiếng nói rằng:

- Lão tổ việc này có phải liên quan đến Thanh Vũ điện.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Câu Chuyện Đã Qua
2. Chẳng Nhận Ra Nàng
3. Anh Ấy Là Ma Cà Rồng
4. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
=====================================

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, hai vị lão tổ lúc này đều gật đầu, sau đó Vũ Mạnh Thông trầm tư nói rằng.

- Thanh Vũ điện công pháp của chúng cực kỳ tà ác, lúc mới tu luyện cảnh giới của chúng sẽ tiến bộ cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa loại công thoát kia lại không yêu cầu căn cốt của người tu luyện. Nhưng muốn tiến cảnh về sau thì bọn chúng phải dựa theo các yêu cầu của công pháp.

- Nói một cách chuẩn xác nhất, chính là chúng phải bắt một lượng lớn người tu luyện cùng công pháp với chúng, sau đó hút đi tinh khí thần của họ.

- Mà lần này bọn chúng đã mua chuộc Mạc Nhược Lan, và theo như hai lão già chúng ta quan sát, thì hiện nay tại Đại hạ Hoàng Triều đã có hai vị trưởng lão cảnh giới võ thánh của chúng xuất hiện tại đây.

- Chính vì vậy lần này nhiệm vụ mà hai người chúng ta giao cho các ngươi cũng rất đơn giản, đó là ngăn cản hành động của Thanh Vũ điện.

Nghe Vũ Mạnh Thông nói vậy, Vũ Thiên lúc này sắc mặt vô cùng điềm tĩnh, nhẹ nhàng gật đầu. Vũ Tuấn Kiệt thì lúc này trầm tư nói rằng:

- Việc này không đơn giản như vậy, Đại hạ hoàng triều không phải là vùng đất của chúng ta. Việc chúng ta đến đây đối phó Thanh Vũ điện chẳng khác nào biến Đại Hạ Hoàng Triều trở thành chiến trường.

- Mạc gia lúc này e rằng chưa chắc đã muốn chúng ta nhúng tay vào việc này.

Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, Vũ Mạnh Thông lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:

- Việc này ngươi yên tâm, ta đã liên hệ với lão tổ họ Mạc và bọn chúng sẽ ủng hộ các ngươi trong việc đối phó Thanh Vũ điện.

Vũ Mạnh Thông nói đến đây, hắn nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt và Vũ Thiên một chút. Sau đó nở nụ cười rồi cùng Vũ Minh Quang rời khỏi đây.

Nhìn về phía hai vị lão tổ rời đi, Vũ Thiên lúc này trầm tư nói rằng.

- Lão Tổ đã nói như vậy, nhưng tại sao ta vẫn cảm thấy ngươi có chút gì đó lưỡng lự trong ánh mắt.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì nhìn về phía Vũ Thiên sau đó thở dài nói rằng:

- Biểu ca người đã từng nghĩ đến một vấn đề là nếu như chúng ta lần này giúp đỡ Mạc gia, tiêu diệt người của Thanh Vũ Điện. Vậy sau này nếu như Mạc gia lại gặp khó khăn, họ là yêu cầu chúng ta giúp đỡ lúc đó lại sau đây.

Vũ Thiên nghe vậy, lúc này sững sờ một chút sau đó trầm tư nói rằng:

- Lần này chúng ta có mục đích mà đến, tất nhiên là sẽ giúp đỡ không công người Mạc gia đối phó Thanh Vũ điện. Nhưng lần sau nếu như chúng lại có việc nhờ chúng ta, lúc đó tất nhiên chúng phải cung cấp cho chúng ta một lực lượng tài nguyên, hoặc lợi ích mà chúng ta mong muốn.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu sau đó trầm tư nói rằng.

- Ngươi và ta đều hiểu việc này, lẽ nào họ Mạc không hiểu sao. Giúp một lần chính là có ơn, giúp hai lần chính là mua bán, giúp ba lần chính là phần biệt địa vị.

- Mạc gia thân là một đại thế lực tại Việt Châu, họ có thể sẽ cúi đầu với chúng ta một cách dễ dàng hay sao. Dù sao thế giới này tồn tại rất nhiều quy tắc ngầm. Những người đứng đầu của thế giới cũng không thể nào tùy ý tàn sát một khu vực được. Bởi vì việc này sẽ làm ra sự hỗn loạn trên thế giới và không còn luật lệ gì nữa.

- Chính vì vậy nhiệm vụ lần này hai vị lão tổ giao cho chúng ta, e rằng không chỉ là tiêu diệt Thanh Vũ Điện. Mà còn là từ trong bóng tối khống chế Mạc gia trong tay mình, hoặc ít nhất bắt bọn chúng thuần phục cho chúng ta.

Vũ Thiên nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy thì lúc này hắn rơi vào trầm tư. Qua một lúc hắn nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt sau đó nói rằng.

- Tuấn Kiệt có phải người nghĩ nhiều hay không. Hai vị lão tổ cũng không đề cập đến vấn đề này.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì nhìn về phía Vũ Thiên một chút, sau đó lắc đầu nói rằng.

- Vũ tộc chúng ta đã xuất thế, lại đối đầu với Đan Các. Tin tức này chắc chắn đã loan truyền khắp Trung vực, các thế lực đối địch với Vũ tộc đều sẽ nhìn trong mắt. Từ đây Việt Châu trở thành một cái gai trong mắt chúng.

- Đối với kẻ thù nhìn chằm chằm, Việt Châu lại không do chúng ta hoàn toàn trưởng khống. vậy ngươi nghĩ xem vũ tộc sẽ làm gì.

Vũ Thiên nghe vậy đầu tiên là sững sờ, sau đó ánh mắt của hắn trở nên thâm trầm rồi nói rằng.

- Để đối phó với các thế lực bên ngoài, vũ tộc tuyệt đối phải thống nhất lực lượng tại Việt Châu. Coi như đây là một căn cứ địa của mình trong tương lai. Vậy nên hai đại hoàng triều và Thiên Lan tông đều phải nằm trong sự khống chế của chúng ta.

- Nhưng việc tự ý đối phó các đại thế lực này, e rằng sẽ gặp vô số thế lực lập tức vây công. Chính vì vậy chúng ta phải mượn cơ hội Thanh Vũ điện ra tay với Đại hạ Hoàng Triều, mà từng bước xâm lấn nơi này. Sau đó dựa vào mối hôn sự của Vũ Anh Khải để kiểm soát Thiên Lan Tống. Đợi khi hai thế lực này đã nằm trong tay chúng ta, lúc đó Đại Nguyệt Hoàng Triều cũng như cá nằm trên thớt, không thoát khỏi vận mệnh bị chúng ta trưởng khống.

Vũ Thiên nói đến đây lúc này mồ hôi đã từ trên trán hắn chảy xuống. Các đại thế lực đánh cờ thôn tính lẫn nhau đều có từng bước âm mưu vạch ra. Mà hắn lúc này vậy mà nhìn thấy một ván cờ chết đang ở trước mặt mình. Đã vậy lần này Vũ tộc lại giao bàn cờ này cho hắn và Vũ Tuấn Kiệt tự mình đánh cờ.

Nghĩ tới những điều này, Vũ Thiên nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt bằng một ánh mắt có phần mong đợi nói rằng

- Tuấn Kiệt ta biết ngươi không chỉ nắm giữ thiên phú mạnh mẽ, mà trí tuệ cũng không thua kém bất kỳ ai. Lần này ta sẽ làm phó ngươi làm chủ, có việc gì ngươi cứ bảo ta một tiếng.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười nhìn về phía Vũ Thiên, bằng một ánh mắt trầm tư qua một lúc hắn lên tiếng nói rằng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK