Trình Gia Dật vốn không muốn nhìn, nhưng có lẽ là bị ảnh hưởng bởi Dung Tư Thành, có lẽ lời của người phụ nữ này gãi đúng chỗ ngứa, anh ta vẫn là nhận lấy.
Khi nhìn thấy bức ảnh hai người đang thân mật, anh ta bỗng nhiên cảm giác máu trong người mình giống như là không lưu thông vậy, cả người giống như là bị cứng lại ở đó.
Yến Lệ quả nhiên là đang lừa anh ta!
Anh ta đã nói đối với Dung Tư Thành có một loại tình địch kỳ lạ không giải thích được, bây giờ không phải là nói đúng rồi sao?
Anh ấy còn đang ham muốn Yến Lệ của anh ta! Hơn nữa...!
Trình Gia Dật dữ tợn cau mày lại, muốn nhìn kỹ lại trong tấm hình này nhìn ra sự không tình nguyện của Mộ Yến Lệ.
Nhưng đáng tiếc, không có, dường như cô vẫn là chủ động, hơn nữa không có chút nào là không thích!
Dáng vẻ xấu hổ của cô, anh ta lại chưa từng nhìn thấy bao giờ!
Bỗng nhiên trái tim nguội lạnh rồi, giống như là cảm giác đứa con bản thân mình nuôi dưỡng nhiều năm bỗng nhiên có một ngày lại đi theo người khác vậy.
Cùng với thất vọng còn có một sự tức giận đang từ từ sinh sôi.
Có chút tức giận là bởi vì cô che giấu và phản bội, càng tức giận hơn là Dung Tư Thành ở trước mặt anh ta lại là dáng vẻ chính nhân quân tử.
Anh ta nói Dung Tư Thành này làm sao lại cứ đến đây đều, anh đến chính là thăm Yến Lệ, may mà anh mỗi lần đến đều tìm lý do đường hoàn chính đáng biết bao!
Cảnh Mai Chi nhìn sắc mặt người đàn ông này trầm xuống, trong lòng vui mừng, lần này có lẽ xe lật sẽ rất to đây.
"Nhìn thấy chưa? Người đàn ông trong bức ảnh cũng không hề biết sự tồn tại của anh, bây giờ bên cạnh Mộ Yến Lệ, tôi biết chính là hai người, không biết còn có bao nhiêu người đàn ông nữa đây.
Cô ta xinh đẹp, lại biết cách mê hoặc, tiếng gió tiếng nước vòng quanh các anh, chỉ đáng tiếc hai người lại chẳng hay biết gì."
Trình Gia Dật sắc mặt âm trầm như gió mưa nổi lên: "Cô tại sao đều nhằm vào cô ấy?".
Truyện hay luôn có tại || TгùмTruyệ n.
oгg ||
Cảnh Mai Chi làm như là bất đắc dĩ thở dài "Tôi làm gì có nhằm vào cô ta, thực ra không giấu gì anh, người đàn ông trong bức ảnh là bạn trai của tôi, là Mộ Yến Lệ cướp anh ấy đi, anh nói tôi có thể cam tâm sao?"
Trình Gia Dật nhíu mày hỏi: "Tôi làm sao biết được bức hình này không phải là cô ghép chứ? Cô đây là chụp ở đâu?"
Cảnh Mai Chi rất tiếc cười nói: "Tôi làm sao có khả năng ghép hình để đến lừa anh chứ? Được, tôi biết anh nếu như không tận mắt nhìn thấy tất cả thì sẽ không tin, một tuần sau Mộ Yến Lê sẽ còn ra ngoài, đến lúc đó anh không ngại thì theo dõi cô ta rốt cuộc là đi đâu!"
Trình Gia Dật nhíu mày hỏi: "Một tuần sau có chuyện gì?"
Mai Chi nói: "Một tuần sao, là sinh nhật ông nội của người đàn ông trong bức hình, tôi nghĩ Mộ Yến Lệ nhất định sẽ đi, đến lúc đó anh tự mình đi nhìn xem!" Nói xong cô ta rời khỏi phòng làm việc.
Chỉ có Trình Gia Dật một mình giống như thằng ngốc vậy, ngồi ở trên số pha không nhúc nhích!
Mộ Yến Lệ và Dung Tư Thành ở bên này cũng đã đến nhà cũ rồi.
Ông cụ nhìn thấy Mộ Yến Lệ rất vui mừng, đôi mắt hướng về bọn họ nhìn: "Gia Hạo không đến sao?"
Mộ Yến Lệ nói: "Ông nội, Gia Hạo đi học mà."
Ông cụ ồ lên một tiếng lập tức lại hỏi: "Vẫn chưa được nghỉ hè sao?"
Mộ Yến Lệ trả lời: "Sắp rồi, còn mấy hôm nữa là được nghỉ rồi."
Ông cụ nói: "Nghỉ hè rồi, bảo nó đến đây ở mấy hôm" "Vâng." Mộ Yến Lệ trả lời.
Dung Tư Thành không hề chen vào nói, rất lâu đề tài nói chuyện của bọn họ coi như là kết thúc, anh vội vàng khoe khoang: "Ông nội, Yến Lệ bây giờ là bạn gái của cháu!"
Nói xong, mặt đắc ý ôm Mộ Yến Lệ vào trong lòng.
Mộ Yến Lệ nhíu mày, vẫn chưa vào đầu với đầu, nói với ông cụ cái này làm gì chứ?
Anh không để ý cô có một đứa con, chưa hẳn ông cụ cũng sẽ không để ý.
Dù sao gia đình giàu có giống như bọn họ, càng coi trọng liên hệ máu mủ.
Cho dù là ông cụ yêu quý Gia Hạo, nhưng dù sao không phải là anh sinh ra, cô chỉ sợ bọn họ có ý ghét bỏ, cho dù một chút cô cũng không chịu được.
Danh Sách Chương: