Mấy ngày nay Trọng Thần mỗi ngày đều lại đây, một ngày 3 bữa cơm đều là hắn giúp chuẩn bị. Vì để nam nhân vui vẻ, Trọng Thần rất dụng tâm kể một số việc mà nam nhân cũng không am hiểu. Dù không vui, nhưng nam nhân vẫn là phối hợp cười. Trọng Thần chỉ là muốn nam nhân vui mà thôi, nên cũng không nên biểu hiện cho hắn thấy.
Còn Bạch Tiểu Hàn, vừa tan học liền ghé vào bên giường cùng kể cho nam nhân một ít chuyện thú vị. Hắn cũng không biết nam nhân xảy ra chuyện gì nhưng hắn cũng có thể cảm giác được nam nhân mấy ngày này không mấy vui vẻ, mà ngay cả hướng hắn cười, cũng không có đẹp như trước kia. Hắn muốn nhìn thấy nụ cười sáng lạng của nam nhân, cho nên cố gắng không làm cho nam nhân buồn, dù cho hắn không muốn đến trường học, nhưng vì làm cho nam nhân vui vẻ, hắn vẫn là mỗi ngày đúng giờ đi học.
Trọng Thần cùng Bạch Tiểu Hàn rất dụng tâm Lăng Tịch rất hiểu, đem chính mình phong bế vài ngày, nam nhân quên dần sự kiện kia. Dù sao vẫn phải tiếp tục sống, không thể bởi vì cái sự cố ngoài ý muốn mà trì trệ không tiếp tục sống. Ngoài ý muốn.. Chân thành hy vọng, đây chẳng qua là một sự cố ngoài ý muốn. Nhưng trong tiềm thức vẫn là cảm thấy được người kia là bởi vì ghi hận cho nên mới làm ra chuyện như vậy. Chỉ hy vọng, người kia không xuất hiện nữa...
Đợi thân thể dần khôi phục lại, nam nhân tiếp tục chạy đi xin việc. Lần này tương đối may mắn, phỏng vấn lần thứ nhất liền được nhận, là nhân viên ở cửa hàng Karaoke (KTV). Đều là ca đêm, nhưng tiền lương cùng phúc lợi rất tốt, là so với lương trước kia gấp hai lần, còn không tính đến tiền boa. Đơn giản nhìn hợp đồng thấy không có vấn đề gì, nam nhân liền ký tên của mình.
Để ăn mừng chính mình tìm được việc làm, nam nhân cố ý mua đồ về nấu ăn, đặc biệt mời Trọng Thần lại đây, mượn bữa cơm này cảm ơn hắn mấy ngày qua hắn đã chiếu cố.
Sau khi cơm nước xong, nam nhân đem Bạch Tiểu Hàn gửi Trọng Thần, thay đổi y phục chạy tới nơi làm việc.
Khi ký hợp đồng quản lý phụ trách tuyển dụng nói là ngay hôm đó đi làm, nam nhân cũng không có phản đối, dù sao sớm một ngày có thể sớm có được tiền.
Nhìn vẻ xa hoa của KTV, nam nhân hơi chút sửng sốt trong chốc lát, phục hồi tinh thần lại mới từ từ đi vào. Trước còn tưởng rằng chỉ một chỗ quy mô nhỏ, cho nên khi thấy nơi đây là tòa nhà lớn, bảng hiệu đồ sộ, không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Bên này đoạn đường rất đắc đỏ, tiền thuê cửa hiệu một tháng liền cần vài vạn tệ, huống chi là này gian KTV chiếm cả cái tầng trệt, hơn nữa tại ngã tư đường trung tâm.
Như là cố ý chờ đợi nam nhân đến, vừa vào, liền nhìn thấy phía trước là người cùng mình ký hợp đồng, người kia hướng về phía nam nhân mỉm cười. Nam nhân mau bước qua, hỏi chính mình nên làm công việc gì.
Đối với nam nhân có chút vội vàng, người kia cười mà không nói, mang theo nam nhân đi vào thang máy, chọn tầng cao nhất. Tầng cao nhất? Nam nhân nhìn cửa thang máy khép lại, nghi hoặc nhíu nhíu mày. Tầng cao nhất đều là nhân viên cao cấp, mình bất quá là một nhân viên nhỏ, đi tầng cao nhất có chuyện gì?
Như là nhìn thấu sự nghi hoặc của nam nhân, người kia hướng nam nhân cười cười, mở miệng nói:
"Lăng tiên sinh, ông chủ chúng ta muốn gặp gặp ngươi."
Ông chủ muốn gặp mình? Gặp có chuyện gì? Nam nhân là hoàn toàn bị làm cho hồ đồ. Nhưng cũng không có tiếp tục truy vấn, dù sao cũng phải gặp ông chủ...