Mục lục
Thần Mộ Ii
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thần Nam quay lại nhìn về phía sau một lần cuối, rồi rời khỏi Vô Tình giới, nơi này dù sao cũng là một trong các cấm địa của Thiên giới, nếu người khác biết được Vô Tình Tiên Tử không còn ở đây nữa, thì tất sẽ có rất nhiều thần linh đến thăm dò, hắn không muốn gặp thêm phiền phức nữa.
Trên không trung truyền đến một tiếng kêu dài, một con chim khổng lồ tạo lên trận trận cuồng phong, nhanh chóng bay tới, chính là thú tu đã đưa bọn Thần Nam đến nơi này.
"Ngươi còn chưa đi à?" Thần Nam có chút kinh dị nhìn nó hỏi.
"Không ngờ ....thượng tiên...!lại bình an vô dạng rời khỏi Vô tình giới, đây....tuyệt đối là một truyền kỳ tại thiên giới! Truyền thuyết cho dù là thần chủ hoặc tiên tôn cũng không dễ dàng đến gần nơi này." Cự điểu dài gần ba mươi trượng, đôi mắt tràn ngập vẻ cuồng nhiệt: "Thượng tiên, xin người thu tôi làm đồ đệ, à không, tôi cũng biết bản thân còn chưa có tư cách đó, xin thượng tiên hãy thu tôi là linh cầm để ngài cưỡi, tôi nguyện phục vụ thượng tiên."
Thần Nam thở dài nói: “Ta không có đại thần thông như ngươi tưởng tượng đâu, bất quá ta chỉ là một tiên nhân bình thường vừa phá toái hư không tiến vào thiên giới mà thôi.

Vô Tình Tiên tử mà muốn giết ta thì chỉ đơn giản như giết một con sâu kiến mà thôi.

Chỉ vì ta cùng nàng có liên quan sâu xa, cho nên mới bình an đi ra.

Ngươi đi đi."
Cự điểu trong mắt vẫn tràn ngập vẻ cuồng nhiệt: "Mặc dù thượng tiên chỉ có thực lực của một tiên nhân bình thường, nhưng tôi vẫn nguyện theo hầu bên cạnh.

Nếu không, tại thiên giới đầy biến động này, sớm muộn cũng có ngày tôi sẽ bị đệ tử của các đại phái bắt ta làm nô dịch.

Tôi thấy thượng tiên tuyệt không phải là người bình thường, sớm muộn cũng một bước lên trời, xin thượng tiên thu lưu tôi, coi như thương hại tôi, để tôi khỏi bị kẻ khác làm nhục."
Nếu được lựa chọn, thì liệu có ai nguyện ý để cho kẻ khác sai bảo không? Chỉ là tại thiên giới cường giả vi tôn này, một thú tu không có thực lực cường đại, nếu không có một chỗ dựa vững chắc thì rất khó sinh tồn.
Cự điểu thấy Thần Nam có thể bình an ra vào Vô tình giới, nghĩ hắn tất nhiên phải có chỗ hơn người, bởi vậy mới tình nguyện làm kẻ hầu, tìm một chỗ dựa.

Thần Nam thoáng do dự một chút rồi đáp: "Được rồi, ta mới tiến vào thiên giới chưa lâu, đối với thiên giới không quen thuộc lắm, nếu ngươi đi theo ta, không tránh khỏi có lúc mất mạng, ngươi có nguyện ý không?
"Tôi nguyện ý."

Cự điểu lại chở Thần Nam cùng ba con thần thú phóng lên trời.
Thông qua tìm hiểu, Thần Nam phát giác cự điểu này cũng có chỗ bất phàm.

Nó vốn là huyết thống phi ưng, nhưng trời sanh dị bẩm.

Lúc trưởng thành so với đồng loại thì to lớn hơn nhiều lần, so với đồng loại thì có thể xem vô địch.

Cùng với năm tháng trôi qua, nó cũng dần hiểu được cách thu nạp thiên địa tinh khí, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, hơn nữa còn còn từ từ khai mở linh trí.

Sau đó, trải qua hơn 200 năm tu luyện, cuối cùng bước vào thú tu lĩnh vực, hiện tại thực lực đã là lục giai sơ cấp.
Theo suy đoán của Tử Kim Thần Long, tổ thượng của phi ưng này có thể là hậu duệ của thần điểu đại bàng, bất quá thần điểu huyết mạch đã từ từ nhạt dần, nhưng đến đời của nó thì lại có một số dấu hiệu trội lên giống với tiên tổ của mình.
Vì thế Thần Nam đặt cho nó một cái tên là Hận Thiên Đê (hận trời quá thấp) để khích lệ nó đến một ngày có thể kích hoạt huyết mạch thần điểu ẩn trong cơ thể, biến thành một con kim sí đại bàng.
Đệ tử đầu tiên của Thần Nam, được thu nhận đơn giản như vậy.

Đầu tiên, Thần Nam lệnh cho Hận Thiên Đê tìm kiếm những cổ lão tồn tại trên thiên giới, tất nhiên không phải là ma vương hay bạo quân, mà là những tiền bối tính cách tương đối hiền hòa.

Hận Thiên Đê dang rộng hai cánh, hướng tới Thanh Sơn hồ cách đó vạn dặm.

Theo hiểu biết của nó, ở đó có một con trường thọ quy (rùa trường thọ).

Không ai biết nhân vật này rốt cục bao nhiêu tuổi rồi, chỉ biết thiên giới hiếm có kẻ nào nhiều tuổi hơn vị này.
Hai ngày sau, Hận Thiên Đê đưa bọn Thần Nam đến một cái hồ lớn, mặt nước màu xanh ngọc rộng vô biên, phản chiếu cả trời đất, hoa sen nở rộ, bốn phía là những dãy núi liên miên bao bọc.

Bọn Thần nam đứng trên một ngọn núi xanh, lễ phép, khách khí lớn tiếng kêu gọi trường thọ quy, nhưng cho dù bọn hắn kêu đến lủng họng cũng không có ai đáp lại.
Hận Thiên Đê nói, trong một lần thịnh hội của thú tu, nó được nghe một vị nguyên lão đại yêu quái nói về những chuyện kì quái của thiên giới, thì nó mới biết được nơi này có một trường thọ quy đang ẩn cư.
Bọn Thần Nam quanh quẩn quanh hồ, kêu gọi bảy ngày cũng không phát giác được trường thọ quy trong truyền thuyết.
Cuối cùng, thấy Long bảo bảo giơ móng vuốt chỉ vào một ngọn núi xanh bên cạnh hồ nói: “Các ngươi nhìn xem, ngọn núi kia có giống một con rùa đang nằm không, lão quy trong truyền thuyết đó không phải là bị người ta phong ấn, biến thành một ngọn núi đó chứ?”.

"Thần tình yêu ơi, vậy thì con rùa phải lớn thế nào, thật là một hòn núi to, thật đáng sợ!" Tiểu phượng hoàng kinh ngạc thốt lên.
Tử Kim Thần Long cũng nói: “Thật có khả năng bị người phong ấn, lão quy này thật sự xui xẻo, hay là chúng ta xem thử xem, bao nhiêu năm trôi qua, nói không chừng phong ấn đã không còn mạnh nữa, không chừng chúng ta có thể cứu lão quy ra.
Tử kim Thần Long ảo hóa thành bản thể khổng lồ của mình, ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, bay về phía ngọn núi đó, cơ thể dài năm mươi trượng của nó chớp mắt cuốn quanh hòn núi, sau đó dùng lực kéo lên.
"Ầm ầm...!"
Sức mạnh thần long là đẳng cấp nào, Tử Kim Thần Long ngang nhiên dùng lực rung động tòa núi hình con rùa đó.

"Dường như căn bản không có lực phong ấn." Tử Kim Thần Long kêu lên.
Thần Nam ra hiệu cho Long bảo bảo giúp một tay.

Tiểu long ảo hóa thành bổn thể thần long dài ba mươi trượng, loanh quanh gần khu vực đuôi rùa, rồi sau đó Hận Thiên Đê, dưới sự ra hiệu của Thần Nam, cũng vọt xuống, dùng sức lay động thân rùa.

"Ầm…ầm…."
Ngọn núi kịch liệt rung động, dưới sự hợp lực của ba đại lực sỹ sức mạnh đều có thể bạt sơn đó, ầm một tiếng lăn thẳng xuống hồ.
"Là trẻ con nhà nào nghịch ngợm đó?"
Âm thanh già nua từ trong hồ phát ra, ngọn núi hình rùa rơi xuống hồ không hề chìm xuống, nó từ từ trôi vào gần bờ, sau đó từ từ bò lên.


"Ngẫu mễ đầu phát, lão vẫn còn sống!" Tiểu phượng hoàng đậu trên đầu vai của Thần Nam kinh ngạc kêu lên.
Thần Nam vốn đoán trường thọ quy có khả năng hóa thành ngọn núi ngủ say, cho nên cố ý muốn bọn Long bảo bảo làm như vậy.

Nhưng sau khi suy đoán thành sự thật, hắn cũng không dấu nổi sự kinh dị trong lòng.
Lão quy này thật sự quá lớn, toàn thân phủ đầy đất đá, trên đó mọc lên cả một rừng cây, không thể tưởng tượng rốt cuộc đã nhiêu năm rồi lão chưa từng cựa quậy.

Lão quy cẩn thận di động, tựa hồ như không muốn đánh rơi đất đá cùng cây cối trên người.
Nhìn lão quy không có chút sát khí, Thần Nam có vẻ yên tâm hướng về lão quy thành ý biểu đạt sự hối lỗi, đồng thời không quên kín đáo nịnh bợ lão quy, tán tụng lão thọ ngang thiên giới, không tranh với đời, điềm đạm tự nhiên, đúng là thế ngoại cao nhân.
"Nói đi, tiểu tử, tìm ta rốt cuộc là có chuyện gì, nếu không nói nhanh, ta có thể ngủ mất đó." Trường thọ quy đúng không hổ là vua ngủ, vừa trở về chỗ cũ đã lập tức nhắm mắt lại.
"Tiểu bối muốn hỏi tiền bối, nếu như một người trong quá trình tu luyện, sau khi đạt được cảnh giới đăng phong tạo cực, người đó tạo ra một bản thể mới, rồi giết chết bản thể cũ, thì có thể cứu được không?”.

Lão quy đột nhiên trừng mắt lên: "Giống như là hậu quả của việc tu luyện Thái thượng vong tình lục trong truyền thuyết, quyển sách này thực là vạn lần không nên coi thường!"
Than Nam trong lòng trở lên khẩn trương, cái lão già này thật không vừa, ngay lập tức có thể đoán được điểm mấu chốt bên trong.

Nếu lão muốn ra tay cướp ma thư thì thật là không ổn.
Tựa hồ nhìn thấy sự khẩn trương trong lòng hắn, trường thọ quy nói: "Yên tâm đi, tại thiên giới này, chỉ có lão già ta là không có một chút sát thương lực nào.

Người khác đều tu luyện, còn ta chỉ thích ngủ, không có năng lực uy hiếp các ngươi.

Điều quan trọng nhất là ta đối với quyển vong tình đó không có hứng thú, cho dù có người phụng hiến cho ta, ta cũng chỉ đứng xa mà nhìn thôi.

Ta còn muốn ngủ thêm vài vạn năm nữa, không muốn chết sớm thế đâu."
Thần Nam tâm trạng vô cùng nặng nề nói: "Nam nhi dưới gối có hoàng kim, không quỳ trước trời, không quỳ trước đất, nhưng hôm nay tiểu bối muốn quỳ trước tiền bối.


Tiền bối tiền bối đã đoán được hết đều có liên quan đến Thái Thượng vong tình lục, tiểu bối cũng không có gì giấu giếm nữa."
Thần Nam đột ngột quỳ xuống, vô cùng buồn bã đem toàn bộ mọi chuyện kể ra.

Cuối cùng thương cảm khẩn cầu: "Tiền bối kiến thức bao la, xin hãy giúp đỡ tìm kiếm phương pháp phá giải."
Trường thọ quy thở dài một tiếng nói: "Thật là một câu chuyện thê lương, làm lão quy ta trong lòng cũng có chút bất nhẫn.

Theo truyền thuyết, muốn giết chết người tu luyện Thái Thượng vong tình lục, chỉ có cách phá hủy thân thể của họ.

Cô gái kia đã tự sát, sợ rằng cũng không còn cách nào nữa....!"
"Không..." Thần Nam đau khổ vô cùng.
"Lão quy ta quả thật không có cách nào, mặc dù ta tuổi tác rất cao, nhưng lại chỉ ham ngủ, tu vi không cao, bản lĩnh không lớn, cả ngày ngủ say, kỳ thật kiến thức cũng rất ít."
"Tiền bối nhất định nghĩ ra được biện pháp, thỉnh xin chỉ điểm cho vãn bối một con đường sáng!"
Lão quy thở dài nói:"Vũ Hinh nữ hài này có thể đưa ra được lựa chọn như vậy, khiến cho lòng ta vốn bình yên như mặt hồ cũng phải nổi sóng.

Được rồi, hôm nay ta phá lệ một lần, truyền tống các ngươi đi gặp một người, nếu như cả y cũng không biết, thì nữ hài này coi như là vô phương cứu chữa."
Nói xong, hai chân trước của lão quy chập lại, tạo ra một chữ thập rất lớn giữa không trung, không gian liền bị phá toái.
"A..."
Bọn Thần Nam đồng thời la lên kinh ngạc, lão quy có công lực như thế, làm sao có thể vô năng như lão tự nói về mình được.

Trực tiếp vượt qua không gian truyền tống vài người, sợ rằng chỉ có đại pháp lực chủ thần cấp mới có thể làm được.
"Đừng có ngẩn người như thế, còn không mau đi vào, phí lực thi pháp thế này, có lẽ ta phải ngủ thêm vài trăm năm nữa.
Sau khi tiến vào phiến không gian kỳ dị, Thần Nam quay đầu lại hỏi: "Tiền bối, xin hỏi một câu cuối cùng.

Vạn năm trước, thiên giới chúng thần vẫn lạc, ngài có biết rốt cục là có chuyện gì xảy ra không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK