Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 186

Bác sĩ đã nói ba tháng đầu là giai đoạn nguy hiểm nhất, ở mọi phương diện đều phải chú ý.

Đường Hoài An đưa hai tay dùng sức muốn tách tay của Mạc Tư Quân ra, nhưng bất lực vì sức lực của anh quá lớn, cô căn bản không phải là đối thủ của anh.

“Anh buông tôi ra…” Gương mặt nhỏ của Đường Hoài An bị bóp đến đỏ bừng, Mạc Tư Quân căn bản không nhúc nhích.

Trong lòng Đường Hoài An cảm thấy rất khổ sở, Mạc Tư Quân vì không biết chuyện cô mang thai cho nên mới đối xử với cô như vậy phải không? Không, có lẽ cho dù anh biết cô mang thai cũng sẽ không thủ hạ lưu tình với cô và Tiểu Bất Điểm trong bụng, dù sao anh từ đầu đến cuối chưa từng nghĩ sẽ để co mang thai đứa con của anh…

“Mạc Tư Quân anh đâu phải là người giỏi giang gì, tôi… không có hứng thú đối với cuộc sống cá nhân của anh được không hả? Tôi nói rồi tôi không có nghe thấy anh nói chuyện điện thoại là không nghe thấy, anh dựa vào đâu mà không tin tôi?”

Mạc Tư Quân cười lạnh một tiếng, lực đạo trên tay lại không hề giảm hết, ngược lại còn có xu hướng tăng thêm.

Nửa người trên của Đường Hoài An bởi vì lực đạo của Mạc Tư Quân mà nằm ngã trên bàn, eo của cô tì vào góc bàn, vừa mỏi vừa đau, dần dần, trong mắt cô nhiễm một tầng hơi nước.

Trong bụng của cô… có con của anh.

Trong lòng cô càng lúc càng khẩn trương, sợ tiếp tục như vậy sẽ xảy ra vấn đề gì, Đường Hoài An đưa tay khua loạn trên chiếc bàn ở bên cạnh, đột nhiên, cô sờ được một cái bát, không hề do dự mà đập về phía Mạc Tư Quân.

Phản ứng của Mạc Tư Quân rất nhanh, lập tức nghiêng đầu qua một bên, tránh cái bát đó, bát không, không có nước canh hắt ra, nhưng lại đập mạnh vào bức tường sau lưng hai người, âm thanh vỡ tan của đồ sứ, lập tức vang khắp đại sảnh tầng một.

Ánh mắt của Mạc Tư Quân dấy lên một cỗ lửa giận, sắc mặc khủng khiếp giống như sứ giả địa ngục, anh nhìn chằm chằm Đường Hoài An, giống như muốn nhấn chìm Đường Hoài An trong ánh mắt của mình.

Đường Hoài An cũng không chịu yếu thế, vì Tiểu Bất Điểm trong bụng, cô cái gì cũng không sợ, cho dù là phản kháng người đàn ông gần như có thể một tay che trời ở trước mắt này.

Chị Trần hoảng hốt chạy ra từ trong hành lang bên cạnh, vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lập tức trở nên không biết làm sao, chỉ biết ngây ngốc đứng đó. Mạc Tư Quân đưa ánh mắt sắc bén qua, chị Trần hiểu ý không nói một câu nào, xoay người trở về phòng của mình.

Đường Hoài An lần nữa cảm nhận được uy nghiêm trong cái nhà này của Mạc Tư Quân, ngoài cô ra, căn bản không có ai dám phản kháng anh cho dù là một câu.

Cô ngẩng đầu nhìn vào mắt của Mạc Tư Quân, nhìn người đàn ông cô đã yêu nhiều năm, anh có quyền có thế, cho cô tất cả mọi thứ mà các cô gái muốn có được trong hôn nhân, ví dụ như danh lợi, tiền bạc, quyền thế, nhưng duy nhất không có tình yêu.

Nếu như anh thật sự không yêu cô, vậy thì xin hãy buông tha cho cô, hai người tự mình sống cuộc sống mà mình mong muốn, nhưng cô bây giờ lại mang thai con của Mạc Tư Quân, một đứa con mãi mãi không thể có được sự công nhận của ba mình.

Nếu như Tiểu Bất Điểm là niềm an ủi và món quà mà vận mệnh cho cô, vậy sao cô không coi đây là một khởi đầu mới?

Nước mắt của Đường Hoài An rơi ra từ khóe mắt, vừa nóng bỏng vừa mặn chát, môi cô hơi run run mở miệng: “Mạc Tư Quân, chúng ta ly hôn đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK