Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 303

Cô lê bước chân nặng nề đi về phòng làm việc của mình.

“Chà, phó tổng Đường có chuyện gì vậy?”

Một chất giọng mỉa mai sắc nhọn của phụ nữ vang lên bên tai, Đường Hoài An căn bản không cần ngẩng đầu thì cũng biết người nói chuyện là ai.

Rõ ràng là hành lang rất rộng, nhưng mà Hứa Cát Anh vẫn cứ muốn ngăn cản trước mặt Đường Hoài An, trong lòng Đường Hoài An không thể kiềm chế mà dâng lên cảm giác chán ghét, mí mắt không thèm nhấc lên, cô nói: “Tránh ra.”

Hứa Cát Anh giễu cợt một tiếng, trong lòng căn bản không có ý định quan tâm tới Đường Hoài An, cô ta ra vẻ huênh hoang nhìn vào cửa phòng làm việc của Mạc Tư Quân, sau đó nhìn có vẻ như hả hê: “Sao vậy? Cãi nhau với Mạc tổng hả, vợ chồng với nhau, đầu giường đánh nhau cuối giường làm hòa, có gì mà ghê gớm đâu chứ. Hai chúng ta cũng coi như quen biết lâu năm, có chuyện gì thì cô cứ nói đi, tôi giải quyết giúp cô.”

Giọng điệu của Hứa Cát Anh như mây trôi nước chảy, rốt cuộc Đường Hoài An cũng đã nhịn không được mà ngẩng đầu lên, trong mắt là sự lạnh lẽo.

“Giải quyết giúp tôi? Cô muốn xem trò cười của tôi, đúng không?”

Hứa Cát Anh nhoẻn miệng cười tươi, giả vờ như là mình rất vô tội: “Sao lại nói như vậy chứ?”

Đường Hoài An lạnh lùng nhìn Hứa Cát Anh, cô nói: “Đừng có cho là tôi không biết tối ngày hôm đó cô đã động tay động chân gì vào buổi hợp tác, tôi nói cho cô biết, Hứa Cát Anh, tôi sẽ điều tra rõ ràng, tôi gặp phải chuyện gì, tôi nhất định sẽ để cô phải trả một cái giá tương ứng.”

Thật ra thì giọng nói của Đường Hoài An cũng không cao, nhưng mà đủ để Hứa Cát Anh nghe thấy, đáng tiếc là mấy lời như thế này đối với loại người có lòng dạ rắn rết như cô ta mà nói, gần như là không tạo thành uy hiếp.

Hứa Cát Anh khoanh tay, một bộ dạng như là đã tính trước: “Cô đã nói như vậy, thế thì tôi sẽ kiên nhẫn chờ đợi, tôi cũng muốn xem xem dựa vào năng lực của cô, đến cùng có thể làm gì được tôi.”

Đường Hoài An căn bản không quan tâm lời nói này của Hứa Cát Anh, trực tiếp đưa tay đẩy cô ta ra, đi lướt qua bên cạnh cô ta.

Đường Hoài An trở lại phòng làm việc, cô đứng trước cửa sổ sát đất để mình tỉnh táo một chốc, nhìn cảnh tượng phồn hoa của thành phố to lớn, trong lòng vô cùng phức tạp. Lúc này… cô nên đi đâu đây?

Buổi tiệc hợp tác vào đêm hôm đó cùng với những chuyện mà mình gặp phải rõ ràng không thoát khỏi quan hệ với Hứa Cát Anh, cô nhất định phải điều tra cho rõ ràng.

Công ty đó tên là gì nhỉ… cô phải bắt đầu từ người của đối phương, bất luận dùng thủ đoạn gì đi nữa, lần này, cô nhất định phải để Hứa Cát Anh nếm trái đắng.

Nghĩ đến đây, Đường Hoài An không tiếp tục do dự nữa, tôi đi đến bàn làm việc chuẩn bị xem tài liệu liên quan đến đối phương trong tiệc hợp tác lần đó. Với lại cách đây không lâu, cô cũng muốn điều tra nguyên nhân cái chết của ba mẹ, cô đã từng dựa vào thực lực của mình để tìm mấy thám tử.

Chỉ cần liên lạc với bọn họ một lần nữa, trả đủ tiền công cho bọn họ, vậy thì cô có thể điều tra ra manh mối của chuyện mà mình muốn biết.

Cô vươn tay muốn lấy đồ, khóe mắt thoáng nhìn thấy ở phía dưới xấp tài liệu có đặt một phong thư. Cô sửng sốt, nghi hoặc lấy phong thư đó ra.

Trên phong thư giấy kraft có viết ba chữ thật to: đơn từ chức.

Đường Hoài An kinh ngạc, tại sao thứ này lại xuất hiện trên bàn làm việc của mình vậy chứ?

Cô thắc mắc mở ra, đầu tiên là nhìn chữ ký dưới góc phải.

Tần Tuyết Nhi.

Đầu óc của Đường Hoài An “ong” lên một tiếng, hoàn toàn không biết là có chuyện gì xảy ra, cô vội vàng đứng dậy chạy ra cửa, mở cửa ra, xem xét một hồi, đúng là vị trí làm việc của Tần Tuyết Nhi trống rỗng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK