Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 256

Đường Hoài An sửng sốt một hồi, không nghĩ tới là Mạc Tư Quân lại trả lời cô như thế.

“Anh có ý gì?”

Mạc Tư Quân cười lạnh một tiếng: “Bằng cách nào mà ông nội đã tạo dựng tập đoàn Mạc thị từ hai bàn tay trắng từ vài chục năm trước, chắc là cô cũng đã nghe hoặc ít hoặc nhiều rồi. Ba đời nhà họ Mạc tôi đều kinh doanh, mỗi một người đều lăn lộn trong giới thương nghiệp nhiều năm, một người có tâm tính cứng rắn như ông nội tôi, cho dù ông ấy biết sắp chết thì như thế nào chứ? Cô cảm thấy ông ấy sẽ bởi vì nghe thấy bệnh tình thật sự của mình thì sẽ không chấp nhận được à? Đường Hoài An, cô không khỏi nghĩ người nhà họ Mạc của tôi quá đơn giản rồi đó.”

Theo từng câu nói liên tiếp của Mạc Tư Quân không mang theo bất cứ nhiệt độ và tình cảm, Đường Hoài An cảm thấy nhiệt độ trên người mình cũng đang từ từ biến mất.

Trong lời nói lúc nãy của Mạc Tư Quân có xuất hiện hai lần từ “người nhà họ Mạc”, mang cho cô một loại cảm giác xa cách chân thật. Cũng đúng thôi, từ trước đến nay anh đều loại trừ mình ra bên ngoài, cô cần gì phải để ý cái này chứ?

Thật ra thì nói trắng ra là tất cả đều là do mình tự tìm.

Năm đó, sau khi Đường Gia Hân xảy ra chuyện, gần như là tất cả mọi người không tin vào lời giải thích của cô, đều cho rằng là do Đường Hoài An tự tay làm tổn thương chị gái ruột của mình, mà thái độ của Mạc Tư Quân đối với cô cũng xảy ra thay đổi rất lớn, anh bắt đầu chán ghét cô.

Trong khoảng thời gian ấy, Đường Hoài An rốt cuộc cũng đã không chịu được áp lực vô cùng lớn và lời chỉ trích mà quyết định chạy trốn. Nhưng mà vào cái đêm trước khi ra nước ngoài, cô lại đột nhiên nhận được lời mời của Mạc Tư Quân, nói là mời, thật ra là một lời cầu hôn vô cùng đơn giản.

Bây giờ nhớ lại mình của lúc đó, Đường Hoài An cảm thấy mình chính là một kẻ ngu, một kẻ ngu yêu Mạc Tư Quân đến điên rồi.

Lần cầu hôn đó, Mạc Tư Quân không hề che giấu mục đích đối với mình, anh biểu đạt quá mức rõ ràng ở trước mặt của cô, anh kết hôn cùng cô là vì trả thù cô, tra tấn cô.

Nhưng mà, lúc đó Đường Hoài An lại có suy nghĩ ích kỷ, cô không suy nghĩ đến người chị Đường Gia Hân biến thành người thực vật đang nằm trên giường bệnh, mà lại cảm thấy cuối cùng cũng sẽ có một ngày mình đánh động vào trái tim của người đàn ông này, cho dù là bây giờ anh chán ghét mình như thế.

Cho nên lúc đó Đường Hoài An đã đồng ý.

Cô cho rằng lựa chọn kết hôn với Mạc Tư Quân, cô tuyệt đối sẽ không thấy hối hận, nhưng mà bây giờ nghĩ lại, Đường Hoài An cảm thấy mình đã sai rồi, sai tuyệt đối. Lúc trước, cô không nên ôm theo tâm lý may mắn, bây giờ mối quan hệ của hai người cũng sẽ không trôi dạt đến tình trạng như hiện tại.

Lúc Đường Hoài An đang suy nghĩ chuyện cũ, Mạc Tư Quân đã không có ở trên lầu nữa.

Cô đi xuống dưới lầu, phát hiện Mạc Tư Quân đang ngồi trên ghế sofa, ở cửa đột nhiên có người đi đến, Đường Hoài An nhìn sang, chính là người quản gia trông cửa.

Ông ta đi đến trước mặt Mạc Tư Quân, khẽ gật đầu rồi nói: “Anh Mạc, ở bên ngoài có một người nói là muốn tìm cô Đường.”

Đường Hoài An đứng trên bậc thang, nghe thấy tên của mình thì sửng sốt một hồi, phản ứng đầu tiên trong lòng đó chính là… chẳng lẽ là Đường Hạo Phong?

Không có khả năng! Ông ta sẽ không lớn gan đến nỗi đến đây tìm mình.

Mạc Tư Quân quay đầu, lạnh nhạt liếc nhìn Đường Hoài An, hỏi quản gia: “Người kia có nói mình tên là gì không?”

“Ông ta nói ông ta là chú của cô Đường, xin cô Đường nhất định phải gặp ông ta một lần.”

Trong lòng của Đường Hoài An lộp bộp, sắc mặt thay đổi, thế mà thật sự là Đường Hạo Phong.

“Quản gia Nguyên, bây giờ người kia đang ở đâu?”

Quản gia Nguyên khẽ gật đầu: “Đang chờ ở cửa chính.”

Nghĩ đến những yêu cầu vô lý của Đường Hạo Phong đặt ra cho mình, rõ ràng là cô đã từ chối ông ta rất nhiều lần, nhưng mà bây giờ Đường Hạo Phong lại tìm đến đây. Đường Hoài An thật sự không nghĩ ra được mình phải đối phó với ông ta như thế nào, trong lúc nhất thời, lại không nhấc nổi bước chân.

Lúc cô đang do dự, giọng nói lạnh lùng của Mạc Tư Quân lại vang lên: “Đây là nơi dưỡng bệnh của ông nội, thế mà cô lại để Đường Hạo Phong theo dõi đến nơi này, chẳng lẽ còn cần tự tôi ra mặt giải quyết vấn đề giúp cho cô hả?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK