Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 215

Đường Hoài An cảm thấy màng nhĩ của mình sắp bị rung động đến mức bị điếc, cô cắn chặt môi ngẩng đầu lên nhìn anh, đây là Mạc Tư Quân mà cô chưa từng nhìn thấy, chán chường lại ủ rũ, nhưng xung quanh người lại mang theo sự tàn ác.

“Anh nhất định phải làm tổn thương người khác như vậy đúng không?” Đường Hoài An lạnh lùng nói.

Trong mắt của Mạc Tư Quân nhất thời có sự sững sờ, trong giọng điệu trả lời lại mang theo sự tàn nhẫn: “Cô có ý gì?”

Khóe miệng Đường Hoài An nhếch lên nở một nụ cười châm biếm: “Không hiểu? Từ trước đến nay anh đều lấy việc làm tổn thương tôi để làm niềm vui, luôn cảm thấy người khác làm chuyện có lỗi với anh, tôi hỏi anh, tối nay tại sao anh phải uống nhiều rượu như vậy?”

Trong giọng nói của Mạc Tư Quân mang theo hơi say nồng đậm, bây giờ vẫn còn có thể giao lưu với Đường Hoài An hoàn toàn dựa vào một chút tỉnh táo cuối cùng: “Liên quan gì đến cô.”

Đường Hoài An nhìn những sợi tóc lòa xòa trên trán của anh ta, bên dưới là đôi mắt vì tác dụng của rượu mà đỏ ngầu, không biết tại sao, đột nhiên nhớ đến đứa bé đã bị sảy, trong lòng lại đau đớn, đột nhiên cũng sinh ra hận ý, vì vậy lời nói ra cũng mang theo sự sắc bén.

“Tôi đột nhiên phát hiện ra, thực ra anh cũng rất đáng thương.” Giọng nói của Đường Hoài An vô cùng bình tĩnh.

Mạc Tư Quân vẫn nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô không có ý rời đi, chỉ là trong ánh mắt lóe lên sự tức giận cuồn cuộn, lực trên tay anh lại tăng lên, Đường Hoài An cắn răng chịu đựng.

“Cô đang nói linh tinh cái gì vậy?”

Đây là lần thứ hai Đường Hoài An dùng từ đáng thương để hình dung Mạc Tư Quân, lần thứ nhất cũng là ở trong căn biệt thự này, là vào cái đêm cô bị Mạc Tư Quân hiểu nhầm tiêm insulin vào trong bình thuốc của Đường Gia Hân, sau đó….sự trừng phạt sau đó cô không dám nghĩ đến, cũng không muốn nghĩ đến.

Nhưng lúc này, không biết tại sao, trong lòng cô không có chút chủ ý, cô cũng không sợ hãi.

“Trước đây tôi vẫn luôn cảm thấy anh là một người đàn ông cao cao tại thượng, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, làm cái gì có thể thành cái đó, nhưng tối hôm nay tôi mới phát hiện, anh và tôi đều là một loại người….”

Đường Hoài An biết vảy ngược của Mạc Tư Quân ở đâu, nhưng vẫn không thể không chế được tiếp tục nói: “Mẹ ruột của anh đã qua đời 7 năm rồi đúng không?”

Chính câu nói này, ngọn lửa tức giận của Mạc Tư Quân đã bị châm ngòi, anh cúi đầu nhìn chằm chằm vào Đường Hoài An, ánh mắt mũi tên: “Tôi khuyên cô đừng xoi mói vấn đề này.”

Sự cảnh cáo trong lời nói khiến người khác không lạnh mà run, Đường Hoài An cảm thấy rất kỳ lạ, một người đàn ông đã uống say lại có thể duy trì suy nghĩ thanh tỉnh như vậy, anh rốt cuộc là đã uống say hay là vẫn chưa uống say?

“Nghe nói trong năm năm anh đi Mỹ chỉ trở về nước hai lần, sau đó….thậm chí còn anh còn không được gặp mặt mẹ mình lần cuối?”

Bịch!

Cơ thể của Đường Hoài An bị ném mạnh ngã về phía trước, mặc dù cuối cùng ngã xuống chiếc giường êm ái, nhưng do lực tác động quá lớn, đầu của Đường Hoài An vẫn truyền đến cảm giác choáng váng mãnh liệt, giây tiếp theo, cơ thể vẫn còn say bổ nhào về phía trước, cổ của Đường Hoài An bị bóp mạnh, anh từ trên cao nhìn xuống cô, trong mắt là sự đáng sợ, giống như con dã thú mắt đỏ ngầu.

“Tôi bảo cô im miệng! Có nghe thấy không!”

Suy nghĩ của Đường Hoài An rất hỗn loạn, người tối nay uống say rõ ràng là Mạc Tư Quân, nhưng cô lại giống như một người say không cần mạng, cho dù là lời nào cũng có thể buột miệng nói ra, chỉ cần có thể giải tỏa tâm trạng đã tích tụ quá lâu trong khoảng thời gian này của mình.

Chỉ cần trong lòng vui vẻ là được.

Đường Hoài An ác đến tận cùng: “Thế nào? Chọc đến chỗ đau của anh rồi?”

Đường Hoài An vừa dứt lời, bên tai vang lên tiếng nứt vỡ của chiếc đèn bàn rơi trên sàn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK