Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 274

Đường Hoài An dừng chân lại, không thể bước tiếp về phía trước một bước nào nữa, trong nháy mắt, máu toàn thân bắt đầu đông cứng.

Lúc Mạc Tư Quân nói ra câu lúc nãy vô cùng bình tĩnh, làm cho người ta nghe không thấy bất cứ một tia cảm xúc nào, trong lòng của Đường Hoài An đột nhiên sinh ra một loại cảm giác bực bội. Lúc cô muốn giải thích thì anh không nghe, bây giờ lại đến hỏi cô, như này là có chuyện gì vậy chứ?

Cô chỉ cảm thấy vô cùng buồn cười.

“Sao vậy, chẳng lẽ là Mạc tổng đã thật sự đi điều tra, kết luận đưa ra là đứa bé đó là của anh?”

Mạc Tư Quân lạnh lùng nhìn Đường Hoài An, không nói gì.

Thật ra thì lúc mới bắt đầu anh cũng không tin Đường Hoài An nói đứa bé này không phải là của anh, anh biết người phụ nữ trước mắt tuyệt đối không có lá gan làm ra loại chuyện phản bội anh.

Nhưng mà anh lại không dám đánh cược.

Hai người bọn họ chán ghét lẫn nhau, nhất thời xúc động làm ra loại chuyện tổn thương đối phương là chuyện vô cùng có khả năng.

Cho nên, sau một trận cãi vã kịch liệt lần đó, anh tự mình phái người giám sát chặt chẽ hành động của Đường Hoài An trong đoạn thời gian đó, anh còn cẩn thận nhớ lại tình huống tiếp xúc lúc đó của hai người. Cuối cùng, nhớ đến một lần ở khách sạn… đúng vậy, đêm hôm đó anh không sử dụng biện pháp an toàn.

Trước đó, anh hiểu lầm đứa con trong bụng Đường Hoài An là của Triều Thế Minh, cô không phản bác, cộng thêm lúc đó anh đang nổi nóng, thế là cho rằng cô ngầm thừa nhận. Cho nên, thậm chí là anh… một mình đi gặp Triều Thế Minh, chính miệng hỏi anh ta.

Là một người đàn ông, không phải là Mạc Tư Quân không thể nhìn ra tâm tư của Triều Thế Minh đối với Đường Hoài An, nhưng mà anh hùng trong thương trường đều có một điểm giống nhau, đó chính là cho dù ở bất cứ phương diện nào thì cũng thẳng thắn làm việc, mấy thủ đoạn nhỏ và mấy cái chiêu không muốn để người khác biết, bọn họ khinh thường sử dụng nó.

Cho nên, vào một lần gặp mặt ấy, Triều Thế Minh không hề che giấu mà trực tiếp nói thật, nhưng mà cùng lúc đó cũng bày tỏ thái độ của mình, giữa sự đối chọi gay gắt của hai người đàn ông tràn ngập mùi thuốc súng.

Các chứng cứ đều cho thấy Đường Hoài An không dây dưa với người đàn ông khác ở bên ngoài, lúc này, anh mới kịp phản ứng lại, lời nói dối đó thật ra chẳng qua là nói nhảm.

Một người thì đứng trên bậc thang, một người thì đứng ở phòng khách, bởi vì khoảng cách quá xa cho nên nói chuyện có vẻ hơi tốn sức, Mạc Tư Quân dứt khoát trực tiếp bước nhanh đi lên trên lầu.

Đường Hoài An nhìn thấy anh đi gần lại mình, cô vô thức muốn chạy trốn, nhưng mà bước chân vừa mới xoay chuyển thì cánh tay đã bị một sức lực lớn túm trở về.

Lưng cùng với sau đầu của cô nặng nề chống ở trên tường, đụng vào đau đớn, giọng nói giận dữ của Mạc Tư Quân vang lên bên tai: “Tôi hỏi cô, đứa bé đó rõ ràng là của tôi, tại sao lại không nói cho tôi biết.”

Đường Hoài An ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt đỏ ngầu của người đàn ông đối diện, cười lạnh nói: “Chẳng lẽ là anh đã quên rồi hả, tôi đã từng hỏi anh, tôi hỏi anh nếu tôi mang thai thì làm sao? Mạc tổng, chắc là anh vẫn còn nhớ kỹ câu trả lời lúc đó?”

Trong giọng nói tràn đầy ý khiêu khích, nhưng mà trong lòng của Đường Hoài An lại là một loại cảm giác khoái cảm, bởi vì cô có thể nhìn ra một cảm xúc đau nhức từ trong đôi mắt của Mạc Tư Quân.

Cô mơ đi, cả đời này cô cũng đừng có nghĩ là sẽ mang thai con của tôi.

Đây là câu trả lời lúc đó của anh, hai tay đang đặt ở trên tay của Đường Hoài An dần dần nắm chặt lại, cô cảm thấy xương cốt của mình như muốn bị bóp nát.

“Tại sao lúc đó cô không trực tiếp nói với tôi là cô đã mang thai?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK