Cố Minh Tuyết từng làm việc ở phố người Việt, nên Triệu Hùng cũng tin tưởng cô ta có mạng lưới quan hệ ở lĩnh vực này.
Trước hết, Triệu Hùng để Cố Minh Tuyết và Vu Đại Đồng cứ chú ý đến Tập đoàn Thiên Vương.
“Anh Hùng! Anh sẽ ra tay với Tập đoàn Thiên Vương à?” Cố Minh Tuyết hỏi Triệu Hùng.
“Anh vẫn chưa vội! Chúng ta cứ quan sát Tập đoàn Thiên Vương đi. Bây giờ chúng ta chỉ bước đó là một tập đoàn nước ngoài, trừ điều này chẳng còn thông tin gì nữa. Lúc này, chúng ta cứ giả vờ yếu thế, để bọn họ bại lộ thực lực của mình ra, đến lúc đó chúng ta lại ra tay một cách nhanh chóng!”
“Ý kiến này hay đấy! Vậy em để Quốc Dương cố gắng điều tra tỉ mỉ một lần nữa về Tập đoàn Thiên Vương.”
Triệu Hùng “Ừ!” một tiếng, lại trò chuyện với Cố Minh Tuyết thêm một lát, sau đó anh đứng dậy, lái xe đến Tập đoàn Hùng Quang.
Sau khi đến phòng làm việc ủa Hồ Dân, Triệu Hùng nói với Hồ Dân về việc hợp tác với Kim Trung trong dự án xây dựng khu công nghệ cao khuôn mẫu ở tỉnh thành.
Sau khi nghe anh nói ra, Hồ Dân vô cùng ngạc nhiên hỏi: “Cậu chủ! Chuyện này là thật à?”
“Sao vậy?”
Triệu Hùng hơi nhíu mày, anh thật sự không biết tại sao Hồ Dân lại kích động như vậy.
Hồ Dân vội vàng giải thích: “Có lẽ cậu vẫn chưa biết, năm công ty bất động sản phát triển nhất tỉnh thành đều muốn đạt được quyền khai phát khu công nghệ cao, không ngờ hạng mục này đã bị bạn của cậu thu vào tay. Người bạn này của cậu thật sự rất giỏi đấy!”
“Ừ! Chẳng lẽ ông chưa từng nghe nói đến Tập đoàn Kim Trung à?”
Nghe đến cái tên này, Hồ Dân lập tức trợn tròn mắt không nói nên lời vì kinh ngạc.
Tập đoàn Kim Trung là một doanh nghiệp đứng trong top năm trăm doanh nghiệp mạnh nhất thế giới. Hồ Dân là một nhà kinh doanh chuyên nghiệp, sao ông ta lại chưa bao giờ nghe nhắc đến Tập đoàn Kim Trung chứ! Chẳng qua kết quả kêu gọi đầu tư dự án “Xây dựng khuôn mẫu khu công nghệ cao” vẫn chưa được công bố ra ngoài, Hồ Dân thật sự không ngờ là Tập đoàn Kim Trung đã nắm chắc trong tay.”
“Khó trách bạn của cậu có thể lấy được tư cách khai phá khu công nghệ cao, hóa ra là doanh nghiệp trong top năm trăm thế giới, nhưng mà…”
Thấy chân mày Hồ Dân nhíu chặt, Triệu Hùng truy hỏi một câu: “Nhưng mà cái gì?”
Hồ Dân trả lời: “Nhưng mà Tập đoàn Hùng Quang của chúng ta mới vừa đầu nhập vốn vào việc khai phá khu vực nội thành. Mặc dù chúng ta để lại mảnh đất trong thành phố của Tập đoàn Vân Yên cho nhà họ Vương, lấy lại được một phần vốn, nhưng bao nhiêu đó vẫn chưa đủ để tham gia vào hạng mục khai phá khuôn mẫu khu công nghệ cao của tỉnh. Ngoài ra, cổ phiếu của Tập đoàn Hùng Quang chúng ta đã bị chèn ép trong một thời gian dài, giá trị đã thu nhỏ rất nhiều, điều này cũng không có lợi cho chúng ta khi tham gia vào những công trình hay hạng mục lớn.”
“Bây giờ ông cảm thấy chúng ta còn cần bao nhiêu vốn mới có thể tham gia vào hạng mục này?” Triệu Hùng hỏi Hồ Dân.
“Ít nhất là ba mươi lăm nghìn tỷ đồng, có khi còn cần phải tăng thêm. Sau nửa năm, khu vực nội thành của chúng ta sẽ thu lại vốn.”
“Tôi đầu tư cho ông bảy mươi nghìn tỷ đồng, ông lập tức ra tay chuẩn bị chuyện này đi. Qua vài ngày nữa, tôi dẫn ông vào trong tỉnh một chuyến, chúng ta đi gặp người phụ trách Tập đoàn Kim Trung.”
Hồ Dân gật đầu trả lời: “Được thôi!”
Trong lòng ông ta cũng rất tò mò, Triệu Hùng lại lấy được bảy mươi nghìn tỷ đồng từ đâu vậy?
Phải biết là Triệu Hùng đã được phân chia tài sản trước thời hạn, nói cách khác, bây giờ Tập đoàn Hùng Quang ở ba tỉnh miền Đông chính là toàn bộ tài sản của Triệu Hùng. Hồ Dân biết trong tay Triệu Hùng có ba mươi lăm nghìn tỷ đồng tiền mặt, nhưng anh đã đầu tư cho nhiều khách sạn cấp cao, quán bar, quán rượu, công ty giải trí, còn cả Tập đoàn Nhật Hạ, số tiền trong tay anh cũng gần hết rồi, chẳng còn dư lại bao nhiêu tiền mặt. Mà ông ta cũng biết rõ tình hình tài chính của Tập đoàn Hùng Quang. truyện đam mỹ
Vậy tại sao trong tay anh lại đột nhiên xuất hiện thêm bảy mươi nghìn tỷ đồng?
Hồ Dân không nhịn được phải nhìn Triệu Hùng với cặp mắt khác xưa. Bình thường Triệu Hùng có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng đến thời điểm quyết định, anh luôn có những hành động làm người ta trợn tròn mắt không nói nên lời vì kinh ngạc.
Triệu Hùng nói với Hồ Dân: “Ngoài ra, tôi đã để Minh Tuyết điều tra ra được lực lượng bí ẩn bán khống Tập đoàn Hùng Quang rồi, đó là một công ty tên là Công ty quản lý quỹ Thiên Thụy. Bây giờ, ông không cần để ý đến sự chèn ép của họ, tôi sẽ để cho Minh Tuyết xử lý việc này. Còn nữa, nhất định phải nghĩ cách biết rõ lai lịch của Tập đoàn Thiên Vương. Trước hết chúng ta đừng mạnh mẽ đối đầu trực tiếp với họ, cứ giả vờ yếu thế đi, đợi chúng ta điều tra ra được lai lịch thực sự của họ, chúng ta lại lập tức tiêu diệt họ.”
“Cậu chủ yên tâm đi! Tôi đã phái người điều tra rồi. Nhưng Tập đoàn Thiên Vương làm việc vô cùng bí mật, tôi đã dò hỏi từ nhiều đường dây rồi, trước mắt cũng không điều tra ra đầu mối gì cả.”
“Công ty này ẩn nấp kỹ ở Thành phố Hải Phòng như vậy, nếu chúng ta có thể dễ dàng điều tra về ông chủ của nó, nó cũng không cần phải giấu kín như vậy rồi. Một nhân vật như vậy mới là một kẻ hung ác, dù thế nào ông cũng đừng xem thường những kẻ như vậy. Ngoài ra, nhà họ Hà có quan hệ thân thiết với Tập đoàn Thiên Vương, ông phải nhìn chằm chằm vào Tập đoàn Thiên VƯơng, đồng thời chú ý đến nhà họ Hà thêm một chú. Cẩn thận bọn họ lại giở trò gì đấy!”
“Tôi biết rồi!”
Hồ Dân thấy Triệu Hùng suy nghĩ rõ ràng và mạch lạc, mặc dù vẫn chưa tổng hợp được kết quả cuối cùng, nhưng tầm mắt cũng rất thấu triệt, giống như tất cả những chuyện này đều do anh bày mưu lập kế vậy.
Triệu Hùng uống một ly trà trong văn phòng của Hồ Dân rồi lập tức đứng dậy rời đi.
Mới vừa ra khỏi cửa, anh đã nhìn thấy Mai Lệ Thủy từ phía đối diện đi tới.
Mặc dù khuôn mặt của Mai Lệ Thủy không xinh đẹp như Lý Thanh Tịnh, nhưng đúng là vóc dáng của cô ta không tồi. Cô ta đang mặc một bộ đồ công sở OL, bất kì người đàn ông nào nhìn vào cô ta đều bị hấp dẫn ánh mắt vì sự thu hút của đồng phục.
Mai Lệ Thủy ôm văn kiện trong tay, nhìn Triệu Hùng và nở một nụ cười quyến rũ rồi lên tiếng chào hỏi: “Triệu Hùng! Anh lại đến tìm Phó tổng giám đốc Dân à?”
“Ừ! Ông Thiên Trung để tôi đến tìm Phó tổng giám đốc Dân, có một số chuyện cần nói với ông ấy.”
“Một người tài xế như anh cũng thật tài giỏi nhỉ! Tôi thấy Phó tổng giám đốc Dân vẫn luôn cung kính trước mặt anh.”
“Đó chỉ là vì ông ấy nể mặt ông Thiên Trung thôi. Được rồi! Tôi còn có việc khác, tôi đi trước nhé!”
“Đợi tôi một lát!” Mai Lệ Thủy lên tiếng gọi Triệu Hùng lại.
Triệu Hùng xoay người hỏi Mai Lệ Thủy: “Tổng thanh tra Thủy, cô còn có việc gì thế?”
“Chuyện này… Trong mấy ngày gần đây, lúc nào anh có thời gian rảnh, tôi muốn mời anh ăn cơm?”
“Mời tôi à?” Triệu Hùng biết Mai Lệ Thủy đang có những ý tưởng gì, anh nói với cô ta: “Thanh Tịnh không phải là bạn học của cô à? Cô mời riêng một mình tôi là sao vậy? Nếu như vợ tôi biết được chuyện này, sau này cuộc sống của tôi sẽ không yên ổn đâu!”
“Anh bị vợ quản lý chặt chẽ như vậy à? Chúng ta là đồng nghiệp với nhau, chẳng lẽ không thể đi ăn một bữa cơm sao?”
“Thật sự xin lỗi! Tôi không có hứng thú với chuyện dùng bữa cùng cô.” Nói xong, Triệu Hùng vội vàng rời khỏi Tập đoàn Hùng Quang.
Mai Lệ Thủy nhìn theo bóng lưng Triệu Hùng, trong ánh mắt toát ra vẻ hung ác, tàn nhẫn, muốn giết người.
“Triệu Hùng! Là do anh ép tôi đấy!” Nói xong, cô ta lấy điện thoại di động ra và gửi tin nhắn đến một số điện thoại khác.
“Triệu Hùng vừa mới rời khỏi Tập đoàn Hùng Quang!”
“Đã nhận được tin nhắn! Cô nhớ làm việc một cách cẩn thận, dù thế nào cũng không được để lộ ra sơ sót.”
“Không có gì phải lo lắng về năng lực làm việc của tôi, năng lực của tôi vẫn đủ để Hồ Dân thưởng thức và nhắc đi nhắc lại.”
“Vậy thì tốt rồi!”
Triệu Hùng vừa rời khỏi Tậo đoàn Hùng Quang, định đến chỗ Trần Thiên Trung, trò chuyện với Trần Thiên Trung một lát.
Biệt thự của Trần Thiên Trung nằm ở khu biệt thự sang trọng của Thành phố Hải Phòng. Từ trung tâm thành phố đến nhà ông phải lái xe qua vòng xoay quảng trường.
Ngay khi Triệu Hùng đang lái xe qua vòng xoay ở quảng trường, một chiếc xe hàng lớn giống như bị mất khống chế, mạnh mẽ đâm về phía Triệu Hùng.
May mắn là dòng xe qua lại ở quảng trường cũng không nhiều xe, Triệu Hùng thấy xe chở hàng lao thẳng về phía mình, anh lập tức đạp mạnh vào chân ga rồi xoay tay lái, vòng qua trước mặt một chiếc xe khác, tránh bị xe đâm vào.
Sau đó, anh lập tức nghe thấy một tiếng “Ầm!”, xe chở hàng đâm thẳng vào một chiếc xe hơi nhỏ, làm toàn bộ xe hơi bị hư hỏng ngay tại chỗ.
Triệu Hùng chỉ nghĩ là xe chở hàng mất khống chế nên mới gây ra tai nạn, trận tai nạn này cũng chỉ giống như những tai nạn giao thông bình thường khác, nhưng không ngờ, trước sau có hai chiếc xe kẹp xe anh ở giữa. Anh lái qua trái, hai chiếc xe kia cũng quẹp trái, anh đảo tay lái qua phải, bọn họ cũng quẹo phải.
Lúc này một chiếc Ford Ranger Raptor lao thẳng về phía Triệu Hùng.
Sắc mặt Triệu Hùng lập tức thay đổi, lúc này anh mới biết là mình đã bước vào vòng vây.