• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 19

Mà lúc này, nữ nhân viên được Tiêu Sách cứu đã kịp thời phản ứng lại, vội vàng la lên: “Giám đốc Trầm, không phải như cô nghĩ đâu, anh ấy không phải là tên côn đồ, anh ấy đã cứu tôi, và cứu tất cả mọi người…”

Sau đó cô ta chỉ về phía tên côn đồ đang nằm vặn vẹo: “Đó mới là tên côn đồ, mọi người mau bắt anh ta lại đi!”

Cô gái ngực to Trầm Y nghe vậy thì ngẩn ra. Lại về phía tên côn đồ đang vặn vẹo ở dưới đất, cô lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, biết rằng mình đã hiểu lầm Tiêu Sách.

Môi cô hơi giật giật nhưng cuối cùng vẫn không xin lỗi, mà chỉ la lên: “Mau cứu chữa cho người bị thương trước. Mọi người hãy khống chế tên côn đồ kia rồi báo cho cảnh sát.”

Các nhân viên bảo vệ chen nhau đi lên, khống chế tên côn đồ đã mất khả năng chống cự dễ như trở bàn tay, Tiêu Sách cũng buông vũ khí của tên côn đồ xuống, anh chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Bây giờ anh không hề có thiện cảm với tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang, đặc biệt là cô gái ngực to kia.”

Chuyện lúc trước thôi thì cũng cho qua, nhưng lần này anh đã mạo hiểm tính mạng để khống chế côn đồ, cô gái ngực to kia không cảm ơn anh thì thôi, lại còn dám nói anh là tên điên…

Anh lạnh lùng đi qua người cô gái ngực to, nhàn nhạt nói: “Cô gái ngực to, quên chưa nói cho cô biết, trong túi xách của tên côn đồ kia còn có cả lựu đạn, không xử lý kịp thời, nó sẽ phát nổ bất cứ lúc nào…”

Nghe xong, sắc mặt của cô gái ngực to lập tức thay đổi, mắt cô ấy co rút lại.

Tiêu Sách chỉ cười một tiếng, vẫy tay với cô gái ngực to sau đó bước ra khỏi toà nhà của Dược phẩm Tinh Quang, không thèm để ý đến không khí ở bên trong đã trở nên hỗn loạn thêm một lần nữa.

Sau một hồi náo loạn thì cuối cùng tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang cũng đã trở nên yên bình. Tên côn đồ kia bị cảnh sát mang đi, lựu đạn trong túi xách cũng đã được xử lý, nguy hiểm hoàn toàn được giải trừ.

Bây giờ Trầm Y mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Mà ngay lúc đó, điện thoại của cô lại vang lên. Nhìn thấy trên màn hình điện thoại hiện lên hai chữ ‘Tổng giám đốc’, cô gái ngực to thay đổi sắc mặt, vội vàng bắt máy.

Giọng nói lạnh lùng hờ hững chậm rãi truyền tới: “Giám đốc Trầm, tôi là Cao Cẩn Băng, cô hãy đến phòng làm việc của tôi một chuyến…”

Trong phòng làm việc rộng lớn trên tầng cao nhất của tòa nhà Dược phẩm Tinh Quang cao 68 tầng.

Có bóng hình của một cô gái cao ráo xinh đẹp, có thể dùng từ hoàn mỹ để hình dung. Cô ấy lẳng lặng đứng trước cửa sổ, nhìn về phía phong cảnh ở bên ngoài.

Khi nghe thấy tiếng gõ cửa cô gái vẫn không nhúc nhích, mà bình tĩnh mở miệng nói: “Vào đi.”

Giọng nói của cô ấy rất êm tai, mang sắc thái trong trẻo mà lạnh lùng, mang theo khí thế mà không một ai có thể phản đối.

Cô ấy chính là một trong bốn đại mỹ nữ của Giang Lăng, chính là người được những cậu ấm ở Giang Lăng gọi với cái tên tổng giám đốc bá đạo, Cao Cẩn Băng.

Cô gái ngực to Trầm Y, bây giờ cô ấy đang nhìn Cao Cẩn Băng với tâm trạng lo lắng, nói: “Tổng giám đốc, cô tìm tôi đúng không ạ?”

Cao Cẩn Băng vẫn không quay đầu, nói: “Giám đốc Trầm, tôi cảm thấy rất tiếc vì chuyện của bố mẹ cô, nhưng cô không nên đem tình cảm riêng tư vào trong công việc…”

Trầm Y nghe vậy thì ngẩn người: “Tổng giám đốc, tôi đâu có làm thế…”

“Không có sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK