Triệu Hàn Lâm không biết nên giải thích với cô thế nào, đúng thật là anh đưa đàn bà về nhà lại còn vận động mạnh, nhưng anh không ngờ cô lại biết rõ như thế.
" Được, anh đồng ý ly hôn với em. Tài sản sẽ chia đôi xem như là anh bù đắp cho em được chứ? "
" Không cần đâu. " Vương Tuyết Băng lắc đầu, cô không muốn dính dáng vào hắn ta cũng như là tài sản của hắn.
...----------------...
Đúng vậy, tài sản của anh ta cô thật sự không cần thiết phải nhận.
Nếu đổi lại là người phụ nữ khác, họ sẽ không ngần ngại nhận lấy số tiền mà hắn ta bồi thường sau khi ly hôn.
Nhưng đối với Vương Tuyết Băng mà nói, số tiền đó tuy không là bao với lại gia tộc họ Vương cũng không thiếu số tiền cỏn con đó.
Việc ly hôn mà nói cô và hắn quyết định đúng đắn, cho dù là ai có lỗi thì bây giờ cũng không còn quan trọng nữa. Hy vọng trong tương lai hắn ta sẽ gặp được người phụ nữ để hắn ta thật lòng thay đổi, riêng mỗi cô và hắn chỉ có tình cảm bạn bè mà thôi.
Triệu Hàn Lâm nhìn cô thêm một lúc, khẽ cười nói: " Dù chúng ta không có duyên chồng vợ, nhưng anh thật lòng chúc phúc cho em khi gặp người con trai yêu em hết lòng. Có biết không? "
Cô chỉ gật đầu bảo biết rồi, thật ra cô cũng không biết nên dùng thân phận gì để đáp trả thì đúng hơn.
Dẫu sao hơn hai năm chung sống dưới một mái nhà, họ tuy không có tình yêu nhưng nếu là tình cảm anh em bạn bè dành cho nhau thì cô thật sự thấy nó rất đáng giá.
Triệu Hàn Lâm nhìn cô cảm giác buồn cười, anh biết cô không biết cách nào mà xử sự với anh đây mà.
Không nhịn được, anh đưa tay ra xoa đầu cô, thở dài nói: " Cái con bé này, không biết gọi anh một tiếng anh trai à? Dù sau anh lớn hơn em sáu tuổi đó biết không? "
Vương Tuyết Băng hừ lạnh hai tiếng nhìn hắn ta, liếc mắt nhìn hắn bảo: " Hừ!!! Anh cũng tự tin quá nhỉ? Nếu lớn hơn em tại sao không thể chính chắn vậy? Còn nữa, chúng ta ly hôn em cũng sẽ không muốn làm em gái của tên đào hoa nhà anh đâu. "
Dứt lời, cô xoay người đống cửa phòng không thèm để ý đến hắn ta dù chỉ một chút.
Triệu Hàn Lâm nhìn cửa phòng khép chặt chỉ lắc đầu, anh đúng là không có cách trị được cô.
Kệ đi, ly hôn rồi cũng tốt. Hắn thật sự chỉ xem cô là em gái để yêu thương, còn về tình yêu ấy, anh không mấy hứng thú. Anh qua lại với nhiều cô gái chủ yếu chỉ để giải quyết nhu cầu sinh lý mà thôi.
Sau buổi tối hôm đó, Vương Tuyết Băng lại phải ra nước ngoài để lưu diễn thời trang, cũng vì thế cô không thể nào cùng hắn quay về nhà chính Triệu gia để nói với gia đình về chuyện ly hôn được.
Còn Triệu Hàn Lâm cũng không thể quay về vì hắn phải đến nước G để bàn chuyện hợp đồng giúp tập đoàn Triệu Thị.
Vì vậy cả hai người quyết định sau khi giải quyết xong việc của bản thân rồi cùng nhau về nhà chính để thưa chuyện.
Hai tuần sau, Vương Tuyết Băng và Triệu Hàn Lâm đã cùng nhau về nhà chính để thưa chuyện.
Biệt thự nhà chính nhà họ Triệu.
Căn biệt thự này được xây theo phong cách Châu Âu cổ với vẻ đẹp sang trọng, thời thượng, tinh tế qua từng đường nét, kiến trúc châu Âu luôn có sự hấp dẫn đặc biệt đối với gia chủ tinh tế, có tiềm lực tài chính. Biệt thự kiểu châu Âu sang trọng, thời thượng, thể hiện rõ cá tính và đẳng cấp của mình.
Biệt thự kiểu tân cổ điển Châu Âu. Sang trọng, quý phái là những từ ngữ miêu tả chính xác nhất về những căn biệt thự kiểu tân cổ điển Châu Âu. Vẫn tuân theo bố cục đối xứng cổ điển, biệt thự tân cổ điển Châu u sử dụng lối thiết kế cách tân sáng tạo, ưu tiên sự tối giản trong nội thất, hoa văn, tạo nên sự trẻ trung nhưng vẫn giữ được tính sang trọng.
Bên trong sân nhà chính là kết tinh của không gian rộng rãi, hòa hợp với thiên nhiên cùng lối thiết kế mở, nhiều cửa sổ, đặc biệt là cửa kính nhằm tận dụng tối đa lợi thế sân vườn, ánh sáng tự nhiên; tạo không gian trong lành giúp gia chủ cảm giác yên tĩnh, thư thái.
Không chỉ có vậy, trong ngôi nhà chính này, Triệu lão gia còn cho xây hẳn một hồ bơi khá lớn để cho con cháu mỗi khi về đây đều có thể thư giãn.
Một khuôn viên khá xinh đẹp, mĩ miều với những khóm hoa hồng, tím, xanh… xen kẽ với nhau trong những ô vuông, các chậu cây cảnh với những hình thù bắt mắt.
Tất cả những điểm này đều tạo nên điểm nhấn cho khuôn viên góp phần tô điểm cho một bức tranh vườn nhà thêm xinh đẹp và sang trọng, quý phái cho thể hiện đẳng cấp của gia tộc họ Triệu.
Vừa nhìn thấy xe của hai người, người làm nhanh chóng mở cửa cho xe của cả hai chạy vào bên trong sân nhà.
Người làm vườn vừa nhìn thấy hai người bước xuống xe nhanh chóng xếp hàng chào hỏi ngay: " Cậu Hai, mợ Hai mới về. "
Hai người các cô chỉ gật đầu, đi thẳng vào bên trong nhà, phòng khách.
Hai ông bà Triệu lão gia vừa nhìn thấy cậu con trai và cô con dâu nhỏ về liền vui vẻ chào đón ngay: " Thằng nhóc thúi và con gái của mẹ về rồi sao? "
Triệu phu nhân nhanh chóng đứng dậy đi thẳng đến chỗ của cô đang đứng mà kéo nhanh chóng đi vào phòng khách ngồi xuống cạnh bà: " Nào nào, Tiểu Băng, con nói cho mẹ nghe. Sao dạo gần đây nhìn thấy con ốm quá vậy? "
Triệu Hàn Lâm nhìn thấy một màn trước mắt mà buồn cười, dù sao thì anh cũng đã quá quen với cảnh này nên không mấy bất ngờ cho lắm.
Anh cứ thông thả đi đến ghế sofa ngồi xuống, nhìn cha mẹ mình chỉ cười, chứ không lên tiếng.
Vương Tuyết Băng nhìn mẹ chồng của mình khẽ cười, lắc đầu: " Mẹ à, con không sau. Dù gì thì con đã bước vào giới Giải Trí thì chuyện thức khuya dậy sớm cũng như ăn uống không đều độ sẽ dẫn đến xuống ký thôi mà. Một thời gian nữa sẽ ổn lại thôi. "
Bà Triệu nghe cô nói vậy liền không vui vẻ mà trừng mắt nhìn thằng con thiếu đánh nhà mình trách mắng: " Thằng nhóc thói, có phải con không để cho con dâu mẹ ăn đầy đủ không vậy? Hay là do con thiếu tiền? "