Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Ừm. " Triệu Hàn Dương khẽ cười gật đầu, anh cũng nhanh tay mở lấy phần thức ăn ra để đút bữa sáng cho cô.

Vương Tuyết Băng tâm trạng vui vẻ liền rất nhanh đã dùng xong bữa sáng mà anh đã đút.

Sau 1 tiếng 55 phút bay thẳng thì máy bay của Triệu Hàn Dương cũng đã hạ cánh tại sân bay Bắc Kinh.

Lúc này, trong lúc Vàng Ưng làm thủ tục nhập để lấy hành lý cho hai người.

Trong khi bên cạnh Triệu Hàn Dương chỉ còn mỗi Lục Ưng và đám vệ sĩ bảo vệ an toàn cho cả hai.

Vương Tuyết Băng ở bên cạnh anh nhìn khung cảnh sân bay mà tắm tắc khen: " Ông xã, sao ở đây lại đông vui quá vậy? "

Triệu Hàn Dương vẫn đang nhìn vào kiện trên tay nghe cô nói vậy chỉ ngước đầu giải thích: " Đây là sân bay mà, mọi người tới đây đều là để đón hoặc tiển người thân, còn có số ít vì công việc, du lịch… nên sân bay lúc nào cũng đông hết đó. "

Vương Tuyết Băng nghe anh giải thích liền gật đầu, sau đó mới ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh anh.

Cùng lúc đó, Vàng Ưng cũng đã lấy được hành lý của chủ mẫu liền nhanh chân đến chỗ của lão đại nhà họ tập trung.

Thấy đủ người, Triệu Hàn Dương vòng tay ôm lấy eo cô rời khỏi sảnh sân bay mà lên trên chiếc xe Mercedes Maybach.



Nhìn thời gian, đã hơn mười giờ, anh liền lên tiếng bảo tài xế: " Về biệt thự trước. "

" Rõ, lão đại. "

****

Khi đoàn xe dừng trước cổng biệt thự, quản gia đã nhanh chân chạy ra đón anh: " Mừng ông Triệu về nhà. "

Triệu Hàn Dương gật đầu, ôm lấy cô gái nhỏ đi vào bên trong, khi vào đến phòng khách,anh mới lên tiếng giới thiệu: " Bé con, chú Hạ là quản gia của biệt thự. Em cần gì cứ bảo chú ấy là được. "

Vương Tuyết Băng gật đầu, lại nhìn quanh biệt thự mà ngạc nhiên: " Ông xã, sao anh có nhiều ngôi nhà vậy? Sao em lại không biết gì hết á? "

Triệu Hàn Dương đi đến xoa đầu cô, khẽ cười đáp: " Chúng đều là của em hết đó. "

Đúng là anh có nhiều nhà, nhưng anh đã bảo Bạch Ưng đi công chứng lại những tài sản dưới tên của anh rất nhanh chúng sẽ được chuyển sang tên cô, vì đây là điều anh rất muốn làm vào rất nhìu năm về trước.

Nhận thấy cô thích thú như vậy,anh chỉ cười: " Bé con em có thể đi tham quan quanh biệt thự, chiều nay chúng ta sẽ đến sở thú để xem quốc bảo. "

" Vâng ạ. " Vương Tuyết Băng gật đầu.

Dứt lời anh cũng đến thư phòng, còn Vàng Ưng luôn đi theo chủ mẫu vì đây là bổn phận cũng như trách nhiệm của cô đã được anh sắp xếp.

Khi chán chê rồi, cô lại đi lên thư phòng theo quản gia, rất nhanh đã nhìn thấy anh ở bên trong.

Triệu Hàn Dương mắt vẫn xem tài liệu, tai lại nghe thấy tiếng bước chân của cô vợ nhỏ chỉ cười bảo: " Vào đây. "

Nghe thấy giọng nói của anh, cô chân sáo chạy lại, vòng qua bàn làm việc,chui tọt vào lòng anh cười nói: " Ông xã, ngôi nhà này của anh rộng thật đó, đi đến mỗi cả chân rồi. "



Vừa nói, cô vừa nhìn anh đầy uất ức, ai biểu anh xây rộng quá làm chỉ, mất mấy tiếng mà cô chỉ mới tham quan được một nửa thôi.

Nhìn cô, anh khó nhịn hôn lên chóp mũi cô một cái, tay trái vòng xuống xoa bóp hai chân cô, giọng nói đầy cưng chiều: " Không sao, nếu em thích vậy sau khi đi xem quốc bảo xong chúng ta sẽ ở đây, đợi đến khi em tham quan hết thì chúng ta sẽ quay về chịu không? "

Vương Tuyết Băng nhìn anh,đáy mắt đầy long lanh gật đầu, đơn nhiên là cô sẽ đồng ý rồi.

Ở riêng cùng với anh là điều cô thích nhất, hơn nữa, nếu ở đây cô cũng sẽ không gặp những người kia.

*****

Xế chiều, hai giờ rưỡi, Triệu Hàn Dương ôm cô đi vào phòng tắm rửa thay quần áo khác rồi mới cùng cô đi xem quốc bảo.

Từ biệt thự nằm ở ngay gần Trung Tâm Thành phố Bắc Kinh khi duy chuyển bằng xe mất khoảng bốn mươi phút lái xe.

Trước cổng ra vào, mọi người đều có thể biết được Gấu trúc là loài vật chỉ sống ở các tỉnh Cam Túc, Thiểm Tây và Tứ Xuyên, Trung Quốc. Hiện quốc gia này có khoảng hơn 2000 cá thể gấu trúc, trong đó 70% sinh sống ở tỉnh Tứ Xuyên.

Tại đây cũng có một trung tâm nghiên cứu và bảo tồn gấu trúc được gọi với một cái tên ngắn hơn là công viên gấu trúc.

Mỗi năm, địa danh này đón khoảng 3 triệu lượt khách tới chiêm ngưỡng những chú gấu trúc ngộ nghĩnh.

Riêng bảo tàng gấu trúc có diện tích lớn nhất là 4000 m2 được thành lập vào năm 1993.

Đây là nơi duy nhất trên thế giới tập trung chăm sóc, bảo tồn các loài động vật quý hiếm nằm trong sách đỏ thế giới.

Hiện nay, khu bảo tồn có 3 phòng triển lãm gồm phòng triển lãm bướm, gấu trúc và động vật có xương sống.

Khi anh và cô vào bên trong công viên, xung quanh vẫn còn rất nhiều người phải đứng xếp hàng để xem các quốc bảo.

Vương Tuyết Băng nhìn thấy xung quanh liền rất tò mò, nắm tay anh mà chạy vào bên trong mà lên tiếng: " Ông xã, ở đây sao họ trồng rất nhiều cây tre và trúc vậy? "

" Bởi vì số quốc bảo này rất hiếm, họ cần phải chăm chút cẩn thận và nhân giống để chúng được bảo tồn đấy. " Triệu Hàn Dương vừa nói vừa kéo cô vào lòng, dùng khăn tay lau đi những giọt mồ hôi còn đang lắm tắm trên trán cô.

Trong khuôn viên công viên gấu trúc trồng rất nhiều tre trúc do đây chính là món thức ăn yêu thích và chủ yếu của gấu trúc.

Khi tới đây, bạn sẽ được tận hưởng một bầu không khí mát mẻ và trong lành.

Ở đó có những con đường phủ đầy bóng tre và tràn ngập trái ngọt hoa thơm.

Khu bảo tồn rất chú trọng trong việc tạo dựng một môi trường tự nhiên quen thuộc, gần gũi để gấu trúc có thể quen sống với thiên nhiên trước khi chúng được thả về sống trong tự nhiên.

Thức ăn của gấu trúc là thực vật, trứng, côn trùng và cành lá non. Loài gấu này hiện đang bị đe dọa rất nghiêm trọng vì sinh sản ít, tỷ lệ con non chết cao,...

Khi mới sinh, gấu trúc không có lông. Chúng có tuổi thọ từ 20 - 30 năm, tùy theo điều kiện của môi trường sống.

Loài gấu trúc này thích lạnh, sợ nóng. Vì thể khi nhiệt độ bên ngoài khoảng 26 độ C thì nhân viên chăm sóc sẽ đưa chúng là nhà mát có máy lạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK