Trong chương này có đề cập đến một người là Kim Cương Pháo, y chính là nam chính số hai của truyện, sinh tử chi giao* của ta.
*sinh tử chi giao: anh em vào sống ra chết với nhau
Biệt danh: Ngưu Kim Cương.
Tên gọi: "Kim Cương Pháo "
Giới tính: Nam.
Tuổi: 20.
Trình độ văn hóa: Cao đẳng. Thế nhưng khi tôi lén lút nhìn y viết thư tay cho bạn gái liền hoài nghi, bản thân y ngay cả tiểu học chưa chắc đã học xong.
Quê quán: Sơn Đông, giọng lại đặc sệt của một vùng đông bắc, nên nguyên quán có lẽ ở đông bắc.
Thân cao: 170 centimet, lúc y đo chiều cao có khả năng độn đôi giày thêm năm cen-ti-mét.
Cân nặng cơ thể: 90 kg, số liệu này chắc đói bụng ba ngày mới có.
Sở trường: Thất tình. Từ lúc tôi đi tòng quân nhận thức y cho tới bây giờ, thì tên gia hỏa này nói chuyện yêu đương ít nhất không dưới hai mươi lần và đều thất bại.
Tính cách tên này thuộc về loại dở người. Lúc ấy chúng tôi huấn luyện gian khổ, buổi tối học điều lệnh là thời gian nghỉ ngơi duy nhất, có một lần xem hết tin tức buổi tối lại là học điều lệnh, cả bọn xếp thành một hàng, giả bộ học tập khắc khổ, thật ra đều đang xì xào bàn tán. Lúc này tên gia hỏa đó nằm trên giường khoanh chân lên tiếng: "Đừng giả bộ, giáo quan đi rồi, mọi người họp lại nghiên cứu một chút, thời gian tiếp theo chúng ta phải làm thế nào."
Chúng ta đều buồn bực không ai phản ứng đến y. Bản thân y cảm giác không thú vị liền đổi chủ đề, "Để ta kể chuyện lúc nhỏ cho mọi người nghe, lúc ấy ta ở nhà xem được một bộ phim khiêu dâm, " khi y thấy cả bọn ngẩng đầu nhìn thì càng hăng hái thêm" nói là một người đàn ông ở quê lên thành phố, vì cơm áo gạo tiền phải đi hộp đêm làm trai bao, rồi mụ tú bà kêu gã cởi quần xem thử lão nhị có lớn hay không. Khi gã cởi xong mụ tú bà nói không thể, quá nhỏ, nếu làm, kiếm không được tiền còn phải đền bù lại cho người ta, có điều ngươi không cần lo lắng. Ta có bí tịch, có thể để cho ngươi trong vòng ba ngày từ súng lục nhỏ biến thành đại bác lớn.
Vì vậy, mụ tú bà dẫn gã đến một gian phòng ốc, bảo lau nước ép ớt lên lão nhị, các ngươi nghĩ đi, đồ chơi kia xoa chắc sẽ đau. Mà gã đau liền để cho gã xoa, càng xoa nhanh càng cứng rắn, càng cứng rắn càng xoa thêm, càng xoa thì càng cứng. . ."
Ngay lúc này y còn làm thêm động tác, tay phải đặt ở hạ bộ không ngừng xoa xoa, trong miệng còn gọi "Càng xoa nhanh càng cứng rắn, càng cứng rắn càng xoa nhanh, càng xoa thì càng cứng rắn, đến cuối cùng rốt cuộc luyện thành Kim Cương đại pháo."
Ngay lúc chúng tôi cười nghiêng ngả, tôi chợt phát hiện trên cửa sổ có thêm một khuôn mặt người, thì ra là giáo quan!
Tôi vội vàng ho khan nhắc nhở y, không nghĩ tới tên này chẳng những không biết được ý tốt còn hướng tới tôi nói "Các ngươi nhìn đi, bình thường lão Vu giả bộ nghiêm trang, giờ xem làm hắn kích động đến ho khan, hặc hặc."
Không quản ngươi. Tôi cúi đầu không lên tiếng nữa, lúc này giáo quan một cước đá văng cửa phòng, bước nhanh đến bên giường Kim Cương pháo, véo lỗ tai ngưu Kim Cương còn đang ngồi há hốc mồm ở trên giường xuống đất.
Đêm hôm đó lần đầu tiên chúng tôi chín giờ liền lên giường ngủ, ngưu Kim Cương thì thảm rồi, mãi cho đến mười hai giờ đêm, giáo quan vẫn lặp lại một câu khẩu lệnh duy nhất: "Nghiên về trước chuẩn bị, chạy!" "Nghiên về trước chuẩn bị, chạy!" . . .
Ngày hôm sau Kim Cương Pháo bị chúng tôi trêu đùa, ầm ĩ một hồi, nhưng gia hỏa này hết lần này tới lần khác đối với việc cả đám gọi ngoại hiệu của mình vô cùng phản cảm "Các ngươi có thể tôn trọng người khác một chút hay không, không cho phép gọi Kim Cương Pháo, gọi Pháo ca đi. . ."
Còn có một chuyện thú vị khác nữa, ngày nào đó sau bữa cơm trưa, tôi đi cho heo ăn, nhà ăn chúng ta là lớn nhất, nuôi ăn mọi người còn cả hai con heo mẹ. Tôi vì muốn biểu hiện bản thân, nên chủ động giúp bếp núc ca đi cho heo ăn vệ sinh quét dọn chuồng heo, Kim Cương Pháo hấp tấp hút thuốc đi theo. "Lão Vu, chúng ta có hơn nửa năm chưa thấy được nữ nhân á?" Kim Cương Pháo ngồi tại chuồng heo xem tôi quét dọn vệ sinh.
"Vậy thì sao?" Ta ngậm thuốc lá Kim Cương Pháo đưa cho, khi đó tôi tuy hút thuốc nhưng mà hút cũng không thoải mái.
"Ngươi xem thời gian dài mà không thấy nữ nhân, giờ ta nhìn hai đầu heo mẹ này cũng có vẻ vừa mắt?" Kim Cương Pháo đùa, vừa cười vừa nói.
"Nếu không ta đè nó lại, ngươi đi lên làm một cái?" Tôi cười trêu chọc y.
"Được, ngươi đè xuống, ta đến. . ." Y nói đến đây bỗng té nhào xuống tường thấp của chuồng heo ,tay chụp một cái, may mà bản thân y luyện công không tệ cúi xuống chống đỡ xoay người búng mình đứng lên, "đcm, kẻ nào đạp ta?"
Tôi ngậm thuốc lá ngẩng đầu, chỉ thấy đội trưởng giáo quan nghiêm mặt đứng ở bên ngoài chuồng heo, "Ta!"
"Đã xong, đã xong, Kim Cương Pháo ngươi đúng là tai tinh," trong tôi lòng mắng tên mập lùn này.
Kết quả của vụ này là, trong vòng nửa năm mỗi ngày sau khi hai chúng tôi ăn xong còn phải đi quét dọn vệ sinh chuồng heo!
Mà tình bạn của tôi và Kim Cương Pháo trong nửa năm này biến thành càng thâm hậu ăn ý. Mọi người nếu cùng một chỗ nở mày nở mặt, xong thì thôi, không có cảm giác gì. Nhưng nếu có người cùng một chỗ xui vãi nồi với mình, thì tình cảm kia sẽ càng tốt đẹp. Hiện tại bản thân tôi nhớ lại thời gian quét chuồng heo khi trước cũng không thấy có phí công!