Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi đè nội tâm đang kích động xuống, dùng nửa buổi trưa như 'cưỡi ngựa xem hoa' nhìn "Phần bổ sung" một lần. Bởi vì nó là "Phần bổ sung", nên rất nhiều địa phương chỉ ghi lại bổ sung thêm, phương pháp sửa chữa mà không có nói rõ là nhằm vào phần nào, nên không liên tục hoàn chỉnh lắm làm bản thân phí không ít tế bào não. Có điều dựa vào tình huống thì cũng hiểu được bảy đến tám phần. Trong đó câu thứ nhất "Phần bổ sung" ghi chép là "Thừa thánh giáp mậu, đầu mùa hè, xem mộ địa ở phía tây ngoại thành hiện lam nhạt hỏa dứu chi khí, hướng tới ngọ, kiếm không có kết quả.

Lại hướng giờ Tý, hiện. Dùng Huyền Thủy khắc chế, phẫn nộ cắn trả, đoạn phất trần. . .", căn cứ đoạn văn này tôi phân tích được người viết chắc là tên đạo sĩ thời kỳ Nam Bắc triều, "Thừa thánh" là niên hiệu của Lương Nguyên Đế, còn phất trần chắc hòa thượng không thể cầm. Mà trang giấy ghi chép chắc là nhằm vào một quyển sách sư phụ hắn viết tên gọi 《 Ngũ Hành Quan Khí Thuật 》, chắc phải căn cứ vào rất nhiều tài liệu và cả suy luận "Trác tuyệt" của bản thân mới có thể làm ra được. Tôi đọc xong thì cho ra suy đoán: Người này là một đạo sĩ quan khí, cái trang giấy ghi chép chắc là do bản thân hắn khi quan khí gặp phải một ít sự việc tương đối cao minh khó giải thích nên ghi lại.

Cái gọi là quan khí cũng không phải là đơn thuần giới hạn tại "Nhìn", bởi vì trong này ghi chép rất nhiều sự sửa chữa thậm chí phương pháp nghịch hoặc pháp quyết, nếu như đơn thuần chỉ là quan khí, thì đã bao hàm ngũ đại loại hoặc là nói năm cấp độ lớn. Trụ cột nhất chính là nhìn huyết khí, nói đơn giản chính là khi thở đều quy về một loại này, mà quan sát phương pháp chỉ cần dùng mắt thường là được.

Cao hơn một cấp chính là cảm hồn khí, bất kể sinh vật nào, sau khi chết dù thời gian rất lâu, đều có hồn khí sót lại. Tôi nghĩ cái gọi là cảm hồn khí chắc thuộc về loại phương pháp "Kỳ lạ". Đối với thứ cần quan sát cũng không phải dùng mắt thường tiến hành được, cần "Cảm giác", về phần làm sao có cảm giác, phía trên này không ghi chép rõ ràng.

Lại lên một bậc nữa chính là quan linh khí, cái gọi linh khí là chỉ động thực vật thậm chí đá cứng gỗ mục tồn trong thời gian dài, có ý thức hoặc vô ý hấp thu thiên địa linh khí, do thiên địa tràn ra có ảnh hưởng nhất định với khí tức của sự vật ở ngoài môi trường.

Đối với đẳng cấp cao nhất này, trong "Phần bổ sung" có ghi lại một sự kiện "Ta xem Từ phi cung xuân khí ngoại tiết, linh mắt tìm, dưới đất ba thước hiện âm thổ, đại như ki. Di côn lôn cửu dương tùng chế "Ta tử cảnh" tặng dùng khắc âm thổ chi ngược. Nghịch âm dương, nằm nửa năm. . ."

Về phần Quan Khí Thuật cao cấp hơn là tham thiên ngộ địa, "Phần bổ sung" cũng không có ghi chép rõ ràng, chỉ dùng một câu "Thiên địa chi khí, quan chi tổn dương, động tổn thọ, thận!" Nói đơn giản thì nếu ai nhìn đến thiên địa chi khí còn muốn tác động, thì đoán chừng cũng không phải là chuyện "Nghịch âm dương, nằm nửa năm" nữa.

Ngoài ra, tôi còn phát hiện vị đạo sĩ này quan sát hoặc là bắt hàng phục một ít vật, có độ khó quan hệ trực tiếp với màu sắc mà bản thân vật thể hiện ra, tổng kết lại, khí từ thấp đến cao vừa đúng cũng phân ra năm cấp độ.

Theo đó động thực vật (bao quát người) không thu thập khí trước khi tu luyện đều là màu sắc của bản thân.

Hơi có đạo hạnh là một loại màu trắng bạc.

Cao hơn chính là hồng sắc.

Tu luyện tới trình độ nhất định sẽ tản ra lam sắc khí tràng*. Đến lam sắc trên cơ bản chính là một cái cửa ải lớn, người muốn vượt qua nó nhất định cần phải ứng phó, động thực vật thì nhất định cần phải độ kiếp.

*khí tràng: phát ra khí công giống như songoku biến siêy saiya đó

Nếu như may mắn thành công, sẽ thành tử sắc. Nghe nói Thái Thượng Lão Quân chính là "Tử Khí Đông Lai" .

Cấp cao nhất nghe nói cũng chỉ có mấy vị Phật giáo là Bồ Tát và Phật Tổ đạt tới loại cảnh giới này, chính là "Chi khí màu sắc rực rỡ", mọi người nếu xem hình hoặc là tranh vẽ của Bồ Tát và Phật thì sau lưng của bọn họ sẽ có một cái ngũ sắc quang hoàn. Thật ra đó chính là khí sau khi trải qua gia công bằng nghệ thuật, vì sao nói như vậy, bởi vì khí bao bọc  cả thân thể, nếu tản ra đâu thể chỉ tản ra ở phần đầu.

Nháy mắt đã đến buổi cơm tối, tôi xuống dưới ăn một chút đồ ăn vị Tứ Xuyên, trưởng ban nấu ăn thì dùng tiếng phổ thông ngọng ngịu không ngừng lẩm bẩm người nào cầm dầu ăn của gã, tôi giả bộ làm như không nghe thấy, vùi đầu bới mấy ngụm, vội vàng lên lầu.

Tôi lần nữa nắm tờ giấy kia, lại đắm chìm vào, tiến hành chỉnh lý lần nữa, đáng tiếc chính là bất kể tham khảo so sánh thế nào, đều không thể hoàn toàn làm rõ. Nửa bộ tụ khí pháp và mấy câu pháp quyết không trọn vẹn chính là thành quả cả ngày gặt hái được. Tụ khí pháp tên như ý nghĩa chính là phương pháp hấp thu ngưng tụ khí ở ngoại giới cho bản thân mình, nói kiểu dễ hiểu chính là cơ sở của Quan Khí Thuật, tại trong toàn bộ quá trình quan khí nổi lên tác dụng thật lớn, tôi phát hiện quan khí cũng không phải chuyện rất nhẹ nhàng, tại trong toàn bộ "Phần bổ sung" chỉ viết "Mù minh ba ngày; nằm nửa năm" các chữ này xuất hiện nhiều lần. Bởi vậy theo phán đoán của bản thân nếu như sử dụng hết khí thu nạp được còn muốn khống chế khí nữa sẽ tổn thương đến nguyên khí của mình.

Tôi mang trang giấy đặt ở dưới đệm giường, nhắm mắt lại để nghỉ ngơi một chút đầu óc đang mệt nhọc, ai biết mơ màng một chút vậy mà đã ngủ. Chỗ chúng tôi ở trong núi sâu, mỗi khi trời tối, thì một loại muỗi lớn sẽ đúng giờ ghé thăm túc xá. Vì vậy mỗi ngày buổi tối không mắc màn ngủ thì không được, nhưng kỳ quái chính là đêm hôm đó tôi lộ ra tay chân trần ngủ một đêm, mà trên thân thậm chí ngay cả vết mụn đều không có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK