Mục lục
Thiên Giá Sủng Nhi: Vợ Mới Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cố Nhược Hy thấy tin nhắn của Kiều Mộc Phong, đã là sáng hôm sau.

Vốn muốn reply nhưng cuối cùng lại để điện thoại di động xuống.
Hôm nay thứ 6 trường có lớp cả ngày, thứ 2 tuần sau mẹ cô phải mổ, mấy ngày đó mẹ phải nằm viện chăm sóc, không thể đi học được.

Cô gọi cho dì Trần, dặn dì ấy hôm nay làm muộn thêm một lúc, cô phải xem lại tất cả bài tập ở trường để có thể tự tin cho kỳ thi vào tháng tới.
Đi học sớm nên chưa có ai trong lớp.

Đang lật sách giáo khoa để xem lại thì chuông điện thoại vang lên, là tin nhắn WeChat của Hạ Tử Mộc.

Một loạt tin, theo sau là một bức ảnh.
“Cố Có, sao mình cảm thấy bóng lưng của người phụ nữ này trông rất giống cậu thế? Mình biết khẳng định không phải là cậu, chỉ là cảm thấy rất giống, mới gửi cho cậu nhìn một chút.
Mình thật buồn chán mà, không biết lúc nào mới ra khỏi cửa được, ai cứu mình với.”

Cô Nhược Hy rep một chữ, nhẫn.
Sau đó nhấp vào bức ảnh, khi nhìn thấy người trên bức ảnh, cô hít một hơi.
Trong bức ảnh đó, gương mặt anh uấn nghiêm nghị của người đàn ông không phải là Lục Nghê Thần đó chứ!
Người phụ nữ choàng khăn choàng dài mặc áo phông trắng và quần jean bị Lục Nghê Thần kéo cổ tay giống như chính cô ở khu vực nhà hàng sáng hôm đó! Mặc dù mặt không lộ ra ngoài nhưng cô vẫn toát mồ hôi lạnh.
Sao bức ảnh này lại ở chỗ của Hạ Tử Mộc được.
Cứ như thể những vét sẹo xấu xí sắp được mở ra và lộ ra ngoài, tay của Cố Nhược Hy run lên không ngừng, gần như không thể cầm chắc điện thoại.

Hạ Tử Mộc nhanh chóng gửi lại một tin nhắn: “Bức ảnh này ở đâu ra?”
Vì sợ Hạ Tử Mộc sinh nghi, Cế Nhược Hy vội vàng phát ra mấy tiếng “ha ha” liên tiếp, đồng thời nói tría ngược với lòng: “Chỗ nào giống nha, có phải nhớ mình quá rồi nhìn nhằm không?”
Hạ Tử Mộc trả lời: “Mình nghĩ thế.

Bức ảnh này hiện đang là tin tức lớn trong giới, bởi vì người đàn ông này có địa vị rất cao ở thành phố A, nhiều tờ báo và đài truyền hình muốn độc quyền có được ảnh người phụ nữ bí mật kia.


Không thèm kể cậu nghe nữa, nói cậu cũng có hiểu đâu.”
Cố Nhược Hy vội vàng đặt điện thoại xuống, ôm đầu ép mình đọc, không cần suy nghĩ nhiều nhưng cũng không nhập được chữ nào nữa.

Cô lại nhắc điện thoại lên, thấy Hạ Tử Mộc gửi cho mấy cái tin, Có Nhược Hy sợ đến mức không dám đọc, vội tắt máy.
Không nên có chuyện gì, chỉ cần cô giả bộ không biết gì, những người đó sẽ không tìm được tin tức gì.
Cô cũng cảm thấy an toàn, tâm cũng thoáng trầm tĩnh lại.
Tiết học sắp bắt đầu, lớp học dần dần có nhiều người.

Mọi người không còn nói về chuyện ở căng tin nữa, Có Nhược Hy cảm tháy thả lỏng hơn.

Nhưng khi nghe thấy chủ đề được mọi người xung quanh bàn tán sôi nỗi, thần kinh toàn thân Cố Nhược Hy căng cứng.
“Thực sự là siêu đẹp trail Có thật là Lục thiếu không? Thật không thể tin được, nhưng anh ấy tuyệt đối không cho phép đăng ảnh của mình!”
“Lục thiếu là ai chứ, là người của cả hai giới hắc bạch, giẫm chân, trời đất run sợ.

Có người dám phơi bày chuyện riêng tư của Lục thiếu!”
“Nắm tay thật chặt, làm bạn gái của anh ấy chắc chắn hạnh phúc đến chết, mình đố ky quái”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK