- Em mặc kệ, hiện tại em muốn anh.
Vừa dứt lời thì Châu Tiểu Á còn cố ý kẹp chân ở eo của anh, rồi có chút khó khăn mà hôn lên môi của Tô Thước. Hiển nhiên thì với trình độ gà mờ kia của Châu Tiểu Á sẽ không thể nào làm anh cảm thấy hứng thú được, và có lẽ chính cô cũng biết bản thân khó mà làm cho anh ngạnh lên, nên không chỉ hôn mà cô còn cố ý đưa tay chạm vào nơi không nên chạm.
Ngay lúc này thì toàn thân của Tô Thước đã căng cứng, nhìn cô gái nhỏ chết tiệt không biết sống chết dưới thân lại khiến cho ngọn lừa dục vọng càng tăng cao. Sau một lúc thì Tô Thước cũng đem mắt kính tháo ra, rồi hôn mạnh xuống cánh môi nhỏ của cô, chiếc lưỡi nóng bỏng cũng bị anh trêu đùa đến đáng thương, khóe môi cũng bị anh hôn đến sưng lên không ít.
Lúc này Châu Tiểu Á liền ôm lấy cổ của anh, nói:
- Tô Thước, yêu em đi... Hãy dùng cách của anh yêu em...
Nhưng Tô Thước lại nhíu mày, anh cũng chỉ hôn lấy môi nhỏ của cô và không có ý định làm tiếp chuyện tiếp theo, tuy nhiên thì anh làm sao có thể thoát khỏi móng vuốt của Châu Tiểu Á được chứ, cô không chỉ hôn môi anh mà còn cố ý hôn lên yết hầu của anh. Từ ngày ở trong lều thì cô đã sớm biết nơi này chính là điểm yếu của Tô Thước rồi, bất giác lại sinh ra một ý trêu chọc, Châu Tiểu Á liền hôn lấy yết hầu rồi tàn nhẫn cắn một cái.
Trong miệng của Tô Thước liền gầm gừ một tiếng, sau khi nhìn lại thì áo của mình cũng đã bị Châu Tiểu Á đem cởi ra, cả cơ ngực đều phơi bày trước mắt, cô hoàn toàn chìm đắm vào nó... Quả nhiên Tô Thước chính là cực phẩm mà cô luôn tìm kiếm, được người này hung hăng xiên xỏ thì có chết cũng cam lòng!
Sau đó thì Châu Tiểu Á liền thì thầm vào tai anh, nói:
- Tô Thước, mỡ đã dâng đến miệng rồi mà anh còn không mở miệng ăn sao?
- Châu Tiểu Á, đừng thách thức sức nhẫn nại của tôi!
- Vậy thì còn chần chừ gì nữa, nhanh ăn em đi.
Tô Thước cảm thấy cô gái này đúng là có vấn đề rồi, chẳng ai lại tự dâng bản thân cho con sói đang thèm khát cả. Nhưng nếu như cô đã có ý thì anh cũng thuận theo đó mà giúp cô toại nguyện.
Ngay lúc này thì Tô Thước liền cúi xuống hôn lấy cổ của cô, sau đó còn cắn một cái khiến cho Châu Tiểu Á giật mình mà kêu lên một tiếng. Nhưng rồi cô lại tự mình cởi hết quần áo và chờ đợi anh tiến vào bên trong mình.
Tuy là gấp thật đấy, nhưng Tô Thước không vội vàng mà mất đi lý trí, anh còn đưa một ngón tay xuống bên dưới rồi đưa vào bên trong, đột nhiên vách thịt non mềm lại có dị vật xâm nhập nên khiến cho Châu Tiểu Á bị giật mình, cô liền có chút ưỡn người ra trước... Cô hối hận rồi... Bây giờ cô hối hận có kịp không?
Nhưng ngón tay của Tô Thước lại bị siết chặt đến mức đau đớn, anh có chút nhíu mày, còn xấu xa, nói:
- Chỉ mới như vậy đã sắp khóc rồi, chút nữa tôi vào phải làm sao đây?
Sau đó thì Tô Thước lại nhẹ nhàng di chuyển ra vào, ngón tay cũng theo đó mà trượt dài bên trong vách thịt. Một lúc sau thì anh lại cho hai ngón vào, nơi kia cũng đã đủ ẩm ướt, ngay lúc này Tô Thước liền hôn lên môi cô để di tản sự chú ý.
Ngay sau đó thì hạ bộ liền đặt trước cửa *** ***** và có ý định chà sát vào nó. Bây giờ Châu Tiểu Á mới kinh ngạc, cái thứ kia sẽ đi vào bên trong cô sao? Thật sự sẽ đi vào bên trong sao?
Vừa nghĩ đến đây thì Tô Thước đã chầm chậm đẩy vào bên trong, đi được mới một nửa thì nước mắt của Châu Tiểu Á cũng đã không nhịn được mà tuôn ra, sau đó cô còn cắn răng cố ý chịu đựng. Hiển nhiên thì hạ bộ của anh cũng đẩy thêm một chút, cảm giác đã chạm đến một màn ngăn liền thúc mạnh một cái, hoàn toàn chôn chặt dị vật ở bên trong, chiếc màn đáng thương cũng vì thế mà rách toạc ra.
Ở bên trong cô bắt đầu rỉ ra một chút máu tươi. Vậy là cô đã trao lần đầu tiên của mình cho người mình yêu rồi... Chỉ như vậy, cô sẽ không còn gì hối tiếc nữa.
Nhưng ngay khi đi vào thì Tô Thước cũng không vội di chuyển, thay vào đó anh lại dịu dàng hôn lên môi của cô, nói:
- Có đau không?
Châu Tiểu Á liền lắc đầu, anh biết cô đang cố ý cho anh cảm giác thoải mái nhất, nhưng bây giờ có lẽ Châu Tiểu Á vẫn còn đang căng thẳng nên bên dưới mới siết chặt lấy anh như vậy, bây giờ rút ra cũng không được mà cắm vào cũng không xong. Anh liền dịu dàng xoa đầu của cô, nói:
- Đừng gồng như vậy, nếu đau thì cứ nói đau, bên dưới đang siết chặt lấy tôi... Tôi muốn rút ra cũng không thể, vì sẽ làm em bị thương.
Nghe đến đây thì Châu Tiểu Á liền mỉm cười, nhưng nụ cười của cô có chút run rẩy, nói:
- Chỉ cần hôn em là được...
Đến đây thì Tô Thước cũng hôn lấy môi cô, môi lưỡi quấn quýt một chút thì hạ thân cũng đã thả lỏng. Lúc này thì anh mới bắt đầu di chuyển, vì là lần đầu tiên tiên anh cũng không kì vọng quá nhiều về những thứ này... Nhưng sau một hồi đâm rút thì anh cảm thấy có chút kì quái.
Các dây thần kinh đều đang thỏa mãn và chỉ muốn đâm nhiều thêm một chút. Nhưng lúc này thì Châu Tiểu Á lại rên rỉ không ngừng, mỗi lần anh tiến vào đều khiến cho cô cảm thấy vừa đau đớn vừa sung sướng... Nhưng có lẽ là lần đầu tiên nên cảm giác đau đớn nhiều hơn.
Một lúc sau, khi đã đạt đến giới hạn thì Tô Thước lại vội vàng di chuyển vài cái rồi lại rút ra, đem toàn bộ bắn ra ngoài. Nhưng ánh mắt của Châu Tiểu Á nhìn anh lại có chút thất vọng, nói:
- Sao anh lại...
Nhưng Tô Thước chỉ nhẹ nhàng hôn lên trán của cô, nói:
- Ngoan, bây giờ em không thể mang thai được. Như vậy sẽ tốt hơn. 𝖳hử đọc 𝐭ru𝙮ệ𝓃 khô𝓃g quả𝓃g cáo 𝐭ại == 𝖳𝖱uM𝖳 𝖱U𝒴EN.V𝓃 ==
Mặc dù Tô Thước biết rằng cách này cũng không hoàn toàn trách thai, nên chắc sau này anh phải chuẩn bị thêm một vài thứ ở trong nhà mới được... Ít nhất là khi báo nhỏ vẫn còn ở đây.