• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc Châu Tiểu Á và Bàng Linh còn đang vừa nói chuyện, vừa ra về thì đúng lúc lại gặp được Cầm Giai Di và Tô Thước đang đứng ở trước cổng trường.

Mặc dù vừa rồi với khí thế kia của Châu Tiểu Á thì có thể đè bẹp thêm một Cầm Giai Di nhỏ nhoi, nhưng đây lại là đứng trước mặt của anh, nên cô vẫn muốn giữ lại chút gì đó gọi là thể diện của bản thân, nhưng nếu không tiến đến thì cô sẽ thấy khó chịu... Nhưng mà nếu bước đến và để lộ mối quan hệ của cô và anh, thì nó lại là vi phạm hợp đồng... Cô nên làm sao đây?

Nhưng còn không để Châu Tiểu Á nghĩ xong cách thì Bàng Linh đã nhanh chân bước đến, sau đó liền nhìn Tô Thước mỉm cười, nói:

- Chủ nhiệm, cuối cùng thầy cũng đến rồi sao, lớp đang chờ thầy kia kìa. Vì hôm kia thầy giảng bài nhanh quá nên nhiều bạn theo không kịp, cũng may là hôm nay thầy cũng trích một chút thời gian để giảng lại. Nhưng thầy nhanh lên nha, các bạn còn phải về nhà ăn cơm nữa đó.

Nghe đến đây Tô Thước liền gật đầu, rồi cũng chỉ nói qua loa vài câu với Cầm Giai Di rồi rời đi. Nhưng chỉ có kẻ ngốc mới tin lời của Bàng Linh mà thôi, ấy vậy mà ở đây cũng có một kẻ ngốc... Đó chính là Cầm Giai Di.



Đợi khi Tô Thước được cứu khỏi ma trảo của yêu quái thì anh liền bước đến chỗ của Châu Tiểu Á, nhưng nhìn dáng vẻ của cô hiện tại thì hình như không vui lắm, anh liền bước đến, chủ động mở cửa xe cho cô, nhưng Châu Tiểu Á lại không đi vào ghế phụ lái mà trực tiếp mở cửa sau rồi leo lên xe. Hành động của cô không chỉ khiến cho Tô Thước kinh ngạc, mà đến cả Bàng Linh cũng khó hiểu mà nghiêng đầu, nhưng rồi thì Tô Thước cũng chỉ thở dài, nói:

- Em lên xe đi.

Bàng Linh chỉ vào mình, Tô Thước liền gật đầu. Nhưng rồi thì cô ấy cũng ngoan ngoãn lên xe ngồi cùng Châu Tiểu Á.

Chiếc xe của họ bắt đầu lăn bánh, lúc này thì Bàng Linh mới huých tay vào tay của Châu Tiểu Á, nói nhỏ:

- Cậu sao vậy Á Á?

- Không có gì, chỉ là không muốn ngồi ở phía trước thôi.

Nhưng gương mặt của Bàng Linh và Tô Thước bây giờ có cùng một kiểu mặt, chính là dáng vẻ "Nhìn mặt tôi có giống đang tin không?". Nhưng Tô Thước là một trực nam chính hiệu, anh cũng không biết bản thân đã làm sai ở đâu, vừa rồi không phải anh chỉ là đứng nói chuyện với Cầm Giai Di về chuyện của Triệu Thu Ánh thôi sao?



Hơn nữa anh cũng đã nói rõ với Cầm Giai Di rằng mình đã có bạn gái, chỉ là thời điểm hiện tại không thích hợp để công khai mà thôi. Nhưng bây giờ nếu anh nói thẳng như vậy thì liệu Châu Tiểu Á có cho rằng anh đang cố biện minh cho bản thân hay không? Thôi thì để về nhà rồi anh sẽ nói vậy.

Chiếc xe của họ đi thêm một chút thì cũng dừng lại ở một nhà hàng có tên là "Cầu Vồng", đây là một trong các nhà hàng của Tô Thước, vì anh từng nói muốn giữ lại một chút gì đó gọi là kỉ niệm với nơi mình trưởng thành, nên ngay khi có điều kiện thì anh đã cho xây dựng rất nhiều công trình, nào là bệnh viện Cầu Vồng, nhà hàng Cầu Vồng, quán ăn Cầu Vồng, hoặc thậm chí là những trung tâm thiện nguyện tự phát cũng có tên là Cầu Vồng. Có lẽ hai chữ "Cầu Vồng" này đã làm thay đổi Tô Thước rất nhiều, cho dù là trước đó hay hiện tại, kể cả sau này thì cũng không thay đổi.

Khi bước xuống xe thì Tô Thước mới nói rằng hôm nay anh có hẹn với ba người anh em còn lại, nói rằng muốn giới thiệu cô cho họ biết. Nghe đến hai chữ "Giới thiệu" thì trái tim của Châu Tiểu Á liền giống như bị chậm một nhịp, bước chân cũng bỗng chốc dừng lại, sau đó đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn anh.

Hiển nhiên thì không chỉ có Châu Tiểu Á kinh ngạc đâu, ngay cả Bàng Linh đang đi cùng cũng bị dọa một trận cho sợ hãi... Cái tình tiết này có phải hơi nhanh quá rồi không? Chưa gì đã giới thiệu với gia đình rồi sao? Họ định sang năm kết hôn thật à?

Nhưng dù sao thì cũng đã phóng lao rồi, nên cũng phải theo lao thôi.

Bước vào trong một căn phòng riêng thì thứ Châu Tiểu Á và Bàng Linh chú ý không phải là thức ăn, mà là năm người đang ngồi ở bên trong.

Nếu nói Chu Xuyên lịch lãm với bộ âu phục, dáng vẻ của anh ta cũng ra dáng đỉnh đạc và cao cao tại thượng.

Kế bên thì lại là một nam thanh niên với mái tóc có chút lãng tử, quần áo trên người cũng gọn gàng và toát lên vẻ trưởng thành, nhưng khi Khương Đình Lập nhìn thấy hai cô gái thì liền đưa tay tinh nghịch, xem như là chào hỏi.

Kế bên lại chính Hứa Vãn Tùng với gương mặt lạnh lùng nhưng non nớt, với cách ăn mặc khá nằm động thì có thể cậu ấy là người nhỏ nhất, nhưng với dáng vẻ điềm đạm và chững chạc thì đạt mười điểm!

Tiếp theo, một là Dieter hay Chung Tín, lạnh lùng, nhăn nhó, khó gần chính là ba cụm từ dùng để biểu thị cho cậu ta. Và cuối cùng là cô gái duy nhất có mặt ở đây, Đàn Tâm hay Lucius, cô ấy có dáng vẻ nhẹ nhàng, dịu dàng, với gương mặt này thì e rằng đây là cô bé nhỏ tuổi nhất.

- Đây là Châu Tiểu Á, là bạn gái của anh. Mọi người làm quen đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK