- Em muốn cái gì?
Mặc dù họ cũng không phải lần đầu tiên, nhưng mà nói thế nào thì cô cũng là con gái, cũng đâu thể trực tiếp nói ra thứ mà mình muốn. Đến mức này thì Châu Tiểu Á lại đưa đôi mắt ướt át đẫm lệ nhìn anh, với cái dáng vẻ đáng thương này lại làm cho anh muốn bắt nạt cô nhiều hơn.
Ngay lập tức Tô Thước liền không muốn nhịn nữa mà đem quần áo cởi ra, cầm lấy hai chân của Châu Tiểu Á tách ra, sau đó trực tiếp đem hạ bộ đẩy vào bên trong.
Vách thịt non mềm đột nhiên bị dị vật xâm nhập đã làm cho Châu Tiểu Á cảm thấy bản thân sắp điên rồi, đầu óc của cô bây giờ hoàn toàn trống rỗng, vì mỗi lần đâm thúc đều đem cô đẩy đến cao trào, trong miệng của Châu Tiểu Á bây giờ không ngừng rên rỉ được.
- Tiểu Á, Á Á... Em nói xem, bây giờ tôi phải làm sao đây?
- Chỗ đó... Ưm...a...a...ha... Chỗ đó... Chỗ đó chậm một chút... Ha... Thước... Thước... Chậm một chút...
- Chỗ nào? Là chỗ này? Hay là chỗ này?
Mỗi lần anh hỏi ở nơi nào là hạ bộ đẩy sâu vào bên trong, chính cô cũng cảm nhận được thứ đó của anh đang ở rất sâu bên trong mình, đến nổi trên bụng cũng sắp nổi lên hình dáng của nó rồi. Nhưng lúc này Tô Thước lại xấu xa ấn vào bụng nhỏ của cô, nói:
- Vợ à, em xem, nó đang ở chỗ này. 𝒯r𝓾yệ𝒏 hay? 𝒯ì𝒎 𝒏gay 𝘁ra𝒏g chí𝒏h ~ 𝒯rU𝒎𝘁r𝓾yệ 𝒏.V𝒏 ~
- A...a...a...ha... Không... Đừng ấn... Đừng ấn như vậy... Thước... Em... Em... Em không được... Không được rồi...
Châu Tiểu Á càng nói không được thì Tô Thước lại càng ấn nó nhiều hơn, đến lúc này thì cô lại một lần nữa rùng mình, bên trong hạ thân cũng bắt đầu co rút hơn. Anh cũng vì bị co thắt đến mức đau điếng, nhưng bất ngờ anh lại cảm thấy một hơi ấm đang chảy xuống nơi giao hợp của họ, Tô Thước liền nhìn cô, nói:
- Vợ à, em lại một mình cao trào rồi. Như vậy là bé hư, phải phạt!
Dứt lời thì Tô Thước liền cầm một chân vắt lên vai của mình, vì vừa mới cao trào nên cơ thể bây giờ của Châu Tiểu Á rất mẫn cảm, khi hạ bộ của anh thúc vào thì cô lại cảm thấy bản thân sắp không xong rồi. Nhưng mà Tô Thước xấu xa không chỉ không biết thương hoa tiếc ngọc, mà còn đưa lưỡi liếm nhẹ vào chân của cô, hôn chân của cô, nói:
- Vợ à, em thấy thế nào? Như vậy đã hợp ý của em chưa?
Châu Tiểu Á bây giờ đầu óc cũng bắt đầu mơ hồ, lời nói cũng không còn có nghĩa nữa rồi.
Nhưng sau một lúc, Tô Thước liền hạ chân của cô xuống, đem cơ thể của Châu Tiểu Á ôm lên rồi đổi tư thế, ở vị trí này thì cô đang ngồi ở trên người của anh, và thứ kia của Tô Thước cũng đem đẩy sâu vào bên trong, anh cũng cảm thấy vách thịt non mềm này cũng đã sắp đúc thành hình hài của hạ bộ của anh rồi. Châu Tiểu Á bây giờ làm gì còn sức mà luân động chứ, cô hoàn toàn dựa vào người của anh mà thở gấp.
Nhưng Tô Thước làm sao có thể bỏ qua cơ hội này kia chứ, anh ôm lấy cơ thể của cô, sau đó liền trực tiếp luân động từ bên dưới, mỗi lần đâm thúc đều đạt đến điểm giới hạn của Châu Tiểu Á, làm cho cô càng kêu càng thảm. Rồi một lúc sau thì anh cũng đã phóng thích mầm mống vào bên trong cô.
Vốn dĩ mọi chuyện đã xong rồi nên Tô Thước mới đem thứ đó rút ra, nhưng cô còn chưa kịp nằm xuống nệm thì anh đã bắt lấy vòng ba của cô, từ phía sau trực tiếp đem hạ bộ lại cắm vào, không chỉ vậy mà anh còn nhẹ nhàng hôn lên lưng của cô sau đó là bắt lấy gương mặt đang thống khổ kia mà hôn, nụ hôn dây dưa bao nhiêu thì bên dưới lại bị anh trêu đùa bấy nhiêu.
Đột nhiên lúc này anh lại tựa người vào lưng của cô, trực tiếp ôm lấy cô vào lòng, bây giờ Châu Tiểu Á thật sự loạn rồi, cô không còn biết nói gì hay làm gì ngoài việc rên rỉ trong vô vọng. Lúc cô cúi đầu xuống thì cũng nhìn thấy nơi giao hợp của hai người, bất chợt lúc này cô mới để ý rằng Tô Thước không dùng "áo mưa", lẽ nào anh không sợ cô sẽ mang thai sao? Cái tên này, hôm nay điên rồi à?
Tuy vậy thì Châu Tiểu Á còn chưa nghĩ ngợi lâu thì Tô Thước lại một lần nữa đem cô lật lại, bây giờ hai người mặt đối mặt, tay nắm tay, còn hạ bộ vẫn tiếp tục thúc đẩy ra vào nhịp nhàng. Đến khi đã đạt đến cực hạn thì Tô Thước liền cúi xuống hôn lấy cánh môi nhỏ của cô, trực tiếp đem tất cả những tiếng kêu của cô nuốt vào bụng.
Bây giờ Châu Tiểu Á mới cảm thấy cái thứ kia vẫn còn đang tiếp tục bành trướng trong cô, hai mắt của Châu Tiểu Á thực sự đã mở to hết cỡ rồi, sau một vài cái đâm thúc thì anh lại một lần nữa rót vào bên trong tư mật của cô đầy mật dịch nóng bỏng. Nhưng ngay đó thì anh cũng không vội rút ra mà còn luyến tiếc đâm rút thêm vài cái.
Bất chợt Châu Tiểu Á lại thở hổn hển nói:
- Đủ rồi... Đủ rồi... Thật sự đủ rồi...
Nhưng Tô Thước vẫn cảm thấy chưa đủ, anh một lần nữa hôn lên cổ của cô, sau đó nói:
- Một lần nữa, thêm một lần nữa sẽ ngừng lại.
Nhưng buổi chiều ngày hôm đó thì anh đòi một lần rồi lại một lần, mãi cho đến khi cô hoàn toàn không còn sức nữa, tay thì tê lại, chân cũng run rẩy, đến đứng cũng đứng không nổi, bây giờ cô hoàn toàn phụ thuộc vào anh thì mới ngừng lại... Nhưng là cô ngừng lại chứ anh có ngừng hay không thì không biết.
Hóa ra trước kia không phải là anh không muốn hay là không được, vốn dĩ Tô Thước chỉ là muốn giữ đến ngày hôm nay mới bung xõa... Đột nhiên Châu Tiểu Á cảm thấy sợ rồi... Cô bỏ trốn liệu còn kịp không nhỉ?