• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng nói nhẹ nhàng của Bắc Minh Mặc vang lên.



Trái tim Cố Hoan đập nhẹ một cái.



Sự im lặng đến đáng sợ đang bao trùm cả căn phòng.



Cô biết Bùi Đại Nhi cũng như vậy, cũng muốn nghe xem Bắc Minh Mặc sẽ nói gì..



Không ngờ...



" Tốt ở kĩ năng trên giường..."



Bắc Minh Mặc nói ra một câu đơn giản, ngắn gọn.



Sắc mặt của hai người phụ nữ đều trách bệch.



"....." Bùi Đại Nhi sửng sờ.



"...." Cố Hoan cảm thấy có một làn khói ở trên đầu cô.



Cô biết ngay tên khốn nạn này sẽ nói ra những lời không hay ho.



" Ha...haha...hahhaha..." Bùi Đại Nhi đột nhiên cười lớn lên.



Cười đến nỗi Cố Hoan nổi cả da gà.



Cố Hoan tức giận nhìn Bắc Minh Mặc.



Cái gì gọi là kĩ năng ở trên giường tốt hơn Bùi Đại Nhi?



Nếu như ánh mắt có thể giết người thứ Bắc Minh Mặc có lẽ đã bị cô giết trăm ngàn lần.



Bùi Đại Nhi cười đến nỗi chảy cả nước mắt, đôi mắt u ám nhìn Cố Hoan, nhìn Cố Hoan với



ánh mắt đang nhìn gái bao, cô ta chế nhạo.



" Tiểu thư*..." tiếng " tiểu thư..." này của cô ta gọi Cố Hoan giống như những cô gái trong quán bar." Cô quả thật có bản lĩnh, chẳng trách Mặc không thèm động vào tôi."



(*) Theo cách gọi của người hiện đại tiểu thư có nghĩa khinh miệt chỉ gái gọi, gái đ***.



Cố Hoan cắn răng, không thể vì câu nói này của Bùi Đại Nhi mà mất đi khả năng nhẫn nhịn! Cô nhéo eo của Bắc Minh Mặc, nhịn, nhịn, nhịn..



Bắc Minh Mặc hơi cau mày lại, dường như chút sức lực yếu ớt đó của cô chỉ khiến anh cảm thấy ngứa như bị muỗi đốt.



Bùi Đại Nhi là con gái được sinh ra trong gia tộc lớn, người như Cố Hoan, cô ta căn bản không đặt vào trong mắt.



Càng huống hồ, sau khi nghe Bắc Minh Mặc nói ra lý do, Bùi Đại Nhi thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, nói.



" Mặc, em không để ý những đóa hoa và cỏ dại bên đường. Dù gì, vợ và những người phụ nữ ở bên ngoài cũng không giống nhau. Nếu như chỉ vì một cô gái mà từ bỏ hôn ước giữ hai nhà thì cái giá phải trả là quá lớn. Mặc, anh là người thông minh, hơn nữa, loại phụ nữ này, có lẽ anh cũng chỉ đang tìm cảm giác mới lạ mà thôi, không lâu sau, người phụ nữ có kĩ năng ở trên giường tốt hơn cô ta sẽ xuất hiện..."



"Đại Nhi." Bắc Minh Mặc ngắt lời Bùi Đại Nhi, ngữ khí lạnh nhạt nhưng lại vô cùng kiên định," Đối với anh, hôn nhân không chỉ đơn giản là lợi ích! Em có thể bao dung chồng em có người tình bên ngoài, nhưng anh tuyệt đối sẽ không lấy người phụ nữ không yêu làm vợ."



Từng chữ từng chữ lọt vào trong tai Cố Hoan.



Giống như một viên đá nhỏ rơi và hồ nước đang yên lặng trong lòng cô, từng đợt sóng gợn lên rồi tản ra, tản ra..



Không biết tại sao sau khi nghe xong câu nói đầy tuyệt tình này thì Cố Hoan lại bị cảm động đến muốn khóc.



Cô cho rằng, người đàn ông lạnh lùng giống anh, người đàn ông không tôn trọng phải nữ như anh, nhất định sẽ không coi trọng hôn nhân, huống gì là vợ.



Cô không thể ngờ được, anh lại có thể nói ra câu," không thể chấp nhận cưới một người phụ nữ không yêu làm vợ."



Không biết tại sao trái tim cô bị hỏng chỗ nào mà lại bị rung động bởi lời nói này của Bắc Minh Mặc.



Bùi Đại Nhi suy sụp.



" Đừng... đừng như vậy... Mặc."



Còn có gì khủng bố hơn việc không yêu và không cưới.



Năm giờ sáng.



Một đêm rối ren.



Cố Hoan không biết làm cách nào mà có thể đi ra khỏi bệnh viện với Bắc Minh Mặc.



Những lời nói, cử chỉ, hành động của Bắc Minh Mặc vẫn hiện lên trong tâm trí cô.



Nghĩ đến gương mặt nhợt nhạt kia của Bùi Đại Nhi, Cố Hoan không tránh khỏi đau lòng.



Không yêu không cưới, không có được trái tim, ngay cả người cũng không để Bùi Đại Nhi có được.



Đây là Bắc Minh Mặc, một người mắc bệnh sạch sẽ một cách nghiêm trọng.



Ngay cả đối với hôn nhân, cũng rất cầu toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK