“Lục Dương, con đang nói điên khùng cái gì vậy?” Nhìn thấy tình hình ngày càng không ổn giữa hai cha con, Lục phu nhân rốt cuộc không chịu nổi, bật dậy đứng lên chất vấn hắn, “Trương Mẫn Nhi là con gái nhà họ Trương, là con gái của kẻ thù của gia tộc chúng ta, làm sao con có thể?”
“Sao lại không thể? Chính con là người đã cưỡng ép em ấy.” Lục Dương chẳng thèm giấu diếm, rõ ràng nói ra, “Nhưng cả hai đều có phản ứng với nhau là sự thật, con cũng sẽ chịu trách nhiệm với em ấy.”
Phải biết rằng, một nam nhân cường hãn như Lục Dương chính là hình mẫu người chồng lý tưởng của cánh phụ nữ. Ngày hôm nay hắn dám nói ra sẽ chịu trách nhiệm với Trương Mẫn Nhi, chẳng khác nào gián tiếp thông báo muốn phá vỡ kế hoạch thông gia với nhà họ Trần.
Lão Lục trước giờ luôn tự hào về đứa con trai giỏi giang lại được lòng ông nội này, cũng không bao giờ nghĩ tới hắn lại dám cả gan làm loạn đến như vậy, “Mày!!”
Nhưng đó vẫn chưa phải là kết thúc, lời nói tiếp theo của Lục Dương càng khiến cho ông trợn mắt kinh ngạc.
Ông vốn cho rằng Lục Dương luôn có tham vọng muốn chiếm quyền thừa kế của Lục gia, không ngờ chỉ vì một người phụ nữ tầm thường mà dứt khoát từ bỏ.
“Mặc kệ hai người ngăn cản, con sẽ luôn ở bên em ấy. Nếu hai người vẫn không thể chấp nhận, vậy thì con sẽ từ bỏ quyền thừa kế Lục gia, cũng như từ bỏ cả công ty.”
Không chỉ có lão Lục kinh ngạc mà ngay cả Lục phu nhân cũng bị thái độ quyết liệt của hắn làm cho điếng người. Đứa con đứt ruột do bà mang nặng đẻ đau sinh ra, làm sao bà lại không biết tình cảm sâu đậm của hắn dành cho đứa con út nhà họ Trương. Chỉ trong thời gian ngắn đã quay ngoắt 360 độ lên giường với Trương Mẫn Nhi, đã thế còn khăng khăng sẽ chịu trách nhiệm với cô, chuyện này thực sự rất kỳ lạ.
“Lục Dương, mày nên nhớ rõ những lời mày nói hôm nay, đừng có mà hối hận!” Lão Lục muốn xem thử đứa con trai này sẽ làm chuyện điên rồ đến mức nào, “Mày nghĩ nếu từ bỏ quyền thừa kế, mày có thể tự mình lăn lộn được sao? Tiền không dễ kiếm thế đâu, con trai à!”
Đối với uy hiếp và dè bỉu của lão Lục, Lục Dương chỉ hời hợt đáp trả, “Ồ, thế bố cứ từ từ ngồi xuống chống mắt lên mà xem.”
Sau đó, Lục Dương cũng không còn lời gì để nói thêm, gật nhẹ đầu rồi xoay lưng rời đi, mẹ hắn vội vàng đuổi theo sau, “Lục Dương, đứng lại! Con đứng lại cho mẹ!”
Trong ấn tượng của Lục Dương, mẹ hắn luôn là bộ dạng đoan trang, khách khí với tất cả mọi người, lễ nghi cùng phép tắc luôn chuẩn mực như một người được sinh ra từ gia đình giàu có cùng gia giáo. Nhưng không phải, mẹ hắn trước kia chỉ là một người bình thường vô tình được lọt vào mắt xanh của lão Lục mà thôi, ngay cả hắn cũng chẳng phải con ruột của lão. Đây cũng là lần đầu tiên hắn được tận mắt chứng kiến dáng vẻ mất kiểm soát của bà.
“Rốt cuộc là vì lý do gì?” Lục phu nhân đi đến trước mặt con trai, không hề giận dữ rống hét như lão Lục, chỉ nghiêm túc hỏi hắn, “Tại sao lại là Trương Mẫn Nhi?”
“Không vì gì cả, chỉ là con thích em ấy.”
“Lục Dương, con nghĩ con lừa được mẹ sao?” Bà căn bản không tin con trai bà lại có tình cảm với Trương Mẫn Nhi, “Trả lời mẹ, vì sao?”
Tính cách Lục Dương được thừa hưởng từ bà, việc đã quyết định cho dù có là sai lầm, tương lai sẽ mang lại hậu quả to lớn, hắn vẫn nhất quyết không chùn bước dừng lại.
Hôm nay, bà được nhìn thái độ quyết liệt của con trai. Bà không đánh, không ép, chỉ nhẹ giọng nhắc nhở, “Lục Dương, con nên nhớ nếu đây là lựa chọn của con, mẹ cũng không muốn ngăn cản. Mẹ chỉ muốn nhắc nhở đôi điều, con phải nghĩ cho thật kỹ, quyền thừa kế khó lắm mới giành được không thể nói bỏ là bỏ được, hôm nay con bước ra khỏi ngôi nhà này cũng là lúc tất cả đều trở về con số không. Con đã chắc chắn về quyết định của mình chưa?”
Rời khỏi gia tộc Lục đối với Lục Dương chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, hắn cũng đã chuẩn bị xong từ trước. Sau khi lấy được bằng đại học, hắn đã sớm cùng một vài đứa bạn đầu tư tiền ảo và cổ phiếu, sau đó thành lập một công ty, hai người phối hợp rất nhịp nhàng ăn ý.
Công ty với sự điều hành của hắn ngày một phát triển vững mạnh, từ một công ty con vô danh không ai để ý tới, dần dần trở thành một tập đoàn đầu tư tài chính mạnh nhất trong nước và cả ngoài nước.
Nói chung là, công việc trộm vía thuận buồm xuôi gió.
Lục Dương không vội trả lời câu hỏi của mẹ mà chỉ tiến tới gần bà rồi nhẹ nhàng ôm, khẽ thủ thỉ, “Mẹ à, điều con đã quyết không thể thay đổi. Mẹ ở lại đây nhớ giữ gìn sức khỏe, khi nào rảnh con sẽ về thăm.”