• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khấu Kiệt cởi bỏ hết tất cả quần áo trên người, bước vào bồn tắm lớn, xuyên qua làn nước lạnh lẽo, nhiệt độ này khiến tâm anh dần dần trở lại bình thường.

Cảm giác lạnh cóng khiến ngọn lửa kia, chậm rãi. . . . . .

Sau một lúc lâu, Khấu Kiệt đấu tranh đứng lên, với tay lấy chiếc áo khoác đặt bên bồn tắm, móc điện thoại di động ra, nhấn một phím số: “Nói, điều tra ra được gì rồi?” Giọng nói trầm thấp, đầy đủ từ tính.

"Cậu đi đâu thế? Cậu đó, ông nội bảo ngày mai sẽ tới thăm cậu.” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Thương Truy Ý, cứ như sắp cháy nhà đến nơi, cực kỳ vội vàng. Truyện chỉ được đăng tải tại diễn đàn lê quý đôn.

Khấu Kiệt sững sờ, không ngờ mới đó mà ông nội đã đến xem tiến trình của mình rồi sao? Lúc nào cũng vội vã như vậy? Nhưng, ngay sau đó vẫn đặt chuyện của ông nội sang một bên, nói: “Tớ hỏi cậu điều tra đến đâu rồi? Nhất là cái tên cặn bã Triều Trạch đó.” Càng nói càng lớn tiếng, sau đó gần như là gầm thét lên.

Thương Truy Ý đưa điện thoại cách xa lỗ tai mình năm phân, vẻ mặt quái dị, chết tiệt, hét lớn tiếng như vậy không sợ thủng lỗ tai người khác sao. Cậu nóng nảy đến độ tôi cũng muốn đánh cậu rồi.

Thấy anh gào xong, Thương Truy Ý khẽ thở dài một cái, đưa điện thoại đến gần lại: “Triều Trạch, cổ đông lớn của tập đoàn Triều thị ở thành phố M. Địa vị ở thành phố M cũng kha khá, trên danh nghĩa là tình nhân của Yến Hoài. Tập đoàn Triều thị, là một tập đoàn xuyên quốc gia tầm trung, khá phát triển ở vùng Tây Nam nước ta và khu vựa Đông Nam Á. Còn có….”

Thương Truy Ý còn muốn nói tiếp gì đó, nhưng, Khấu Kiệt đã ngắt lời anh: “Bây giờ là 21 giờ 34 phút, sau 23:00 giờ, mình không muốn nhìn thấy tên đó xuất hiện trước mặt của mình và Yến Hoài nữa. Tên đó đang ở phố XX, đường XX, nhà trọ số XX, lầu thứ mười ba, chính là căn phòng có cửa sổ nằm ở hướng Nam. Mình mặc kệ cậu đưa hắn đến ở Tây Nam hay là Đông Nam Á. Trong vòng ba tháng, nếu để mình trông thấy hắn, hoặc là Yến Hoài và mình còn thấy mặt hắn, tiểu tử nhà cậu cứ chờ vùi dập cả đời độc thân ở trong quân khu đi.”

Khấu Kiệt nói ra một tràng, dứt lời, lập tức ném điện thoại di động qua một bên, ngâm trọn người vào trong nước. Không hề để ý đến đầu dây bên kia Thương Truy Ý đang điên cuồng hét toáng lên: “Này! Này! Khấu Kiệt, cái thằng khốn kiếp này! Đồ khốn kiếp!”

Thương Truy Ý không ngừng hầm hừ vào trong điện thoại di động, nhưng, biết không thể làm được gì, liền ngồi bật dậy từ trên ghế sofa. Vừa muốn xông ra khỏi biệt thự, nhưng, ngay sau đó lại vòng trở về, vọt vào bên trong thư phòng, ‘soạt soạt’ viết mấy dòng chữ. Kéo tờ giấy xuống, vội vàng lao ra ngoài.

"Đúng 21 giờ 45 phút phải đến ngay phố XX đường XX nhà trọ số XX cho tôi, bằng không thì mấy người cứ mang theo con cháu về chầu ông bà luôn đi.” Thương Truy Ý vừa ra khỏi biệt thự liền hạ lệnh, chạy về phía chiếc BMW, những tên thủ hạ phía sau cũng lập tức đuổi theo.

"Chú Hoàng, chú mua giúp tôi mấy món đồ này.” Thương Truy Ý cầm tờ giấy nhét vào trong tay Hoàng Thiên đang ở phía sau mình: “Gặp mặt lúc 21 giờ 45 phút tại phố XX đường XX nhà trọ số XX, bằng không, chú cũng về vườn luôn đi.”

Dứt lời, lập tức khởi động máy xe, chạy về phía mục đích đã định sẵn.

Hoàng Thiên ngẩn người tại chỗ, mở tờ giấy ra, vừa nhìn thấy mấy chữ kia, khắp khuôn mặt liền đỏ bừng lên.

Nhưng, ngay sau đó liền khép lại, bản thân ông ta cũng không muốn để vụt mất nhiệm vụ lần này. Ba chân bốn cẳng lái xe của mình về một hướng khác.

Dọc đường đi, Thương Truy Ý cũng khá thoải mái trong lòng.

Hắc hắc, phải chọc tức tên kia mới được, tránh việc hắn cứ hết lần này đến lần khác uy hiếp mình. Làm sĩ quan quân sự độc thân? NO! Tỉnh táo lại chút đi!

Xe lao vun vút, chẳng mấy chốc đã đến trước cửa nhà trọ.

Thương Truy Ý xuống xe, ngay lúc Hoàng Thiên cũng vừa mua được những thứ cần thiết.

Đứng ở trước mặt Thương Truy Ý, giao ra mấy món đồ anh đã dặn, vừa muốn mở miệng, Thương Truy Ý liền ghé sát vào tai Hoàng Thiên, nói: “Đây là trò đùa giữa hai anh em bọn tôi, nếu có người thứ tư biết được, ông bảo người nhà lo chuẩn bị hậu sự là vừa!”

Hoàng Thiên cả kinh trong lòng, ngược lại đôi khi ông ta quên mất, trong Hoa Long bang, bang chủ Huyền Ưng rất ít khi xuất đầu lộ diện, bình thường đều do nhị đương gia Ảnh Ma ra tay. Mức độ tàn nhẫn, không ai có thể tưởng tượng nổi.

Chợt rùng mình, Hoàng Thiên vội vàng nói : "Vâng!"

"A Đại và A Nhị đi cùng với tôi, lát nữa sẽ trở lại!” Thương Truy Ý vỗ vỗ lên bả vai Hoàng Thiên, dứt lời, liền nhét mấy thứ kia vào trong túi áo khoác, đi về phía nhà trọ.

Hai người đàn ông cao lớn tên A Đại, A Nhị lập tức bước xuống từ một chiếc xe khác, vóc người đồ sộ tựa như hai ngọn núi sừng sững.

Tốc độ kia nhanh như tia chớp, thoáng chốc Thương Truy Ý đã nhảy lên ban công lầu một, mà A Đại và A Nhị cũng đã đuổi kịp phía sau.

Nhìn thấy hai tên thủ hạ bên dưới đang trợn mắt há mồm, Thương Truy Ý tựa như một con nhện không biết mệt mỏi, trèo lên những vách tường kia dễ dàng như ăn cơm bữa, nháy mắt đã lên đến lầu tám.

Thương Truy Ý khẽ mỉm cười, tiếp tục leo lên.

Cuối cùng cũng thấy được cánh cửa sổ kia, Thương Truy Ý khom lưng, nhanh nhóng leo vào.

Vỗ vỗ quần áo trên người, bàn chân đã đặt lên sàn nhà.

Ặc, thời điểm nhìn thấy tên đàn ông lõa thể nằm trên sàn nhà, Thương Truy Ý liền sửng sốt mất mấy giây.

Lần này mình đã được chứng kiến thủ đoạn của Khấu Kiệt rồi.

Khắp nơi đều là máu mũi, lỗi mũi của tên này, mắt, xiêu vẹo không còn nhìn ra hình dáng. Gấu trúc đẳng cấp quốc gia là chuyện không cần phải bàn cãi, ngay cả tóc cũng biến thành tổ chim.

Thương Truy Ý vỗ nhè nhẹ lên mặt của Triều Trạch.

"Ha ha!" Thương Truy Ý cười cười: "Thật đúng là mặt trắng nhỏ, hả?" Ngay sau đó, lập tức hướng về phía A Đại, A Nhị đứng cách đó không xa, nói: “Lau sạch sẽ, sau đó mang hắn xuống đi, chỉ cần chưa tắt thở là được.” Ý là, mang hắn xuống bằng cách nào cũng được, gãy tay gãy chân không cần quan tâm, miễn còn thở là được.

Khóe miệng Thương Truy Ý khẽ nhếch, nhìn A Đại, A Nhị mang người xuống dưới, nhìn nhìn chiếc giường một chút, gian xảo cười cười. Mấy giây sau, Thương Truy Ý nén cười, lấy ra thứ gì đó từ bên trong túi áo khoác, đặt từng món lên trên giường. Nhìn đồng hồ, đã sắp đến 23: 00 giờ rồi, lập tức phóng ra cửa sổ, xoay người leo xuống. . . . . .

Trong phòng tắm, Khấu Kiệt ước chừng đến 23:00 giờ, liền đứng lên từ trong bồn nước, chạy vào phòng của Yến Hoài.

Muốn nhanh chóng đến xem cái tên kia có mang quần áo thích hợp tới cho mình hay không, bởi vì quần áo của anh đều đã ướt hết – hiện tại toàn thân trần truồng.

Hơn nữa, cũng muốn kiểm tra xem tên Thương Truy Ý kia có làm theo lời của anh hay không. Bằng không, Hừ! Anh không ngại trực tiếp ném tên đàn ông cặn bã ấy qua cửa sổ.

Vóc người với tỉ lệ hoàng kim, tựa như vị thần ánh sáng Apolo trong thần thoại Hy Lạp, đường nét sắc sảo đẹp mắt, tôn lên vẻ hấp dẫn của người đàn ông này.

Lúc này, bên trong phòng của Yến Hoài đã không còn ai nữa, chỗ kia cũng được lau dọn sạch sẽ, ngay cả chiếc giường cũng đã ngăn nắp như trước.

Nhưng, trên giường có nhiều thêm vài thứ.

Khấu Kiệt hiếu kỳ trong lòng, đây chính xác là do tên Thương Truy Ý kia mang đến cho mình?

Thứ gì vậy?

Khấu Kiệt đến gần, vừa nhìn thấy, đó là: một chiếc quần lót màu sắc nhu hòa, còn nữa, còn có. . . . . . !

~Hết Chương 21~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK