"Hừ! Đừng tự đánh giá quá cao thực lực của mấy người, đỡ phải chịu không nổi!” Yến Hoài lạnh lùng nhìn bọn họ một cái, vẻ mặt cũng chẳng thay đổi là bao. Hừ! Nếu như muốn ép buộc mình, mình cũng không ngại trở về nghề nghiệp ban đầu. Từng giây từng phút cô vẫn không quên, tuy rằng mình là một thị trưởng, nhưng vẫn là thủ lĩnh hắc đạo Đoạn Hoàng. Đoạn là một dải lụa mỹ lệ đầy kiêu ngạo, Hoàng cũng không phải là một chú gà con dễ bị ức hiếp.
Dương Giới Thừa nhìn dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo của cô, khụ khụ hai tiếng, nói: "Chúng tôi đã phát hiện, lần này, tập đoàn Dương thị của chúng tôi. . . . ."
"Bùm bùm bùm!” Ba tiếng gõ cửa dồn dập, Dương Giới Thừa nuốt ngược lời nói vào trong, liếc mắt nhìn sang cô thư ký Tiểu Khải đang ra sức gõ cửa.
Đó cũng là một cô gái khá quyến rũ, khắp người thoa son đắp phấn, nhưng, lúc này cũng không còn vẻ điềm đạm và điệu bộ như trước, ngược lại tăng thêm mấy phần nóng nảy.
Dương Giới Thừa bất mãn mở cửa ra, đôi mắt sắc bén tựa như muốn nuốt trọn cô gái này: "Chuyện gì?"
"Tổng giám đốc, không xong rồi, thị trường chứng khoáng của tập đoàn Dương thị bây giờ đang bị tuột dốc nghiêm trọng! Đoán chừng bây giờ cổ phiếu của chúng ta đang nằm hết trong tay chuyên gia!” Đôi môi đỏ mọng diễm lệ của Tiểu Khải không ngừng giật giật.Truyện dược đăng tải tại Diễn đàn Lê QUý ĐÔn.
Dương Giới Thừa vừa nghe thấy, sắc mặt càng thay đổi, nhưng, ngay sau đó liền nén xuống, cố làm ra vẻ thả lỏng, nói: "Cô xuống trước đi."
Nhưng, lúc này Yến Hoài đã đứng lên: "Ha ha, thị trường chứng khoán? Vừa nãy tổng giám đốc Dương mới nhắc tới kia mà, bây giờ thị trường chứng khoáng tuột dốc nghiêm trọng rồi, có lẽ, tổng giám đốc Dương có thể dự đoán trước thị trường chứng khoáng một phen!” Không cần phải nói, tự mình biết, Khấu Kiệt đã tuyên chiến rồi.
Dương Miêu Miêu vỗ lên bàn một phát, nghĩ tới việc muốn đè nén khí thế của Yến Hoài xuống, nhưng, cũng đau đến nỗi khiến cô ta phải nhe răng trợn mắt: “Hừ! Yến Hoài, dựa vào những tấm ảnh này, tôi có thể làm cho cô bị đình chỉ công tác trong ủy ban thành phố!”
"Dương Miêu Miêu, nhìn ngực của cô lớn như vậy, tôi chợt nổi lòng hảo tâm, thay bộ não của cô đề xuất ra một ý kiến, nếu như cô muốn chơi, bổn thị trưởng sẵn sàng chơi với cô!”
"Cô!" Dương Miêu Miêu trừng mắt nhìn cô, tức giận đến độ nói không ra tiếng nào, chỉ có thể liếc mắt nhìn về phía Dương Giới Thừa, nhưng, cô Tiểu Khải kia lại chạy tới.
"Tổng giám đốc, tình hình không tốt!" Tiểu Khải thở hổn hển, Dương Giới Thừa vừa định uy hiếp Yến Hoài, nhưng bây giờ chỉ có thể lắng nghe Tiểu Khải.
Mẹ kiếp, thật sự muốn giết chết bọn chúng!
"Gía cổ phiếu của tập đoàn Dương thị chúng ta đã giảm xuống đến 30, sắp sửa rơi xuống ranh giới cuối cùng, có thể sẽ……khá sản.”
Không thể giữ được bình tĩnh được nữa, Dương Giới Thừa nào còn tâm trạng đâu để giúp đỡ Dương Miêu Miêu, vội vội vàng vàng bỏ đi thật nhanh.
"Nếu đã đi rồi, vậy thì tôi cũng không nhất thiết phải ở lại đây nữa.” Yến Hoài cầm túi xách của mình lên: “Ngày mai mở cuộc đấu thầu, tôi nghĩ, mình sẽ suy tính thật kỹ, khiến cho những người kia ngay cả phân cũng không có mà ăn!”
Dương Miêu Miêu cả kinh trong lòng, quên mất cả câu cuối cùng mà Yến Hoài vừa nói: “Không phải một tháng sau mới bắt đầu đấu thầu ư? Sao lại là bây giờ?”
"Tôi nói bây giờ là bây giờ, ngày mai là ngày mai!" Đôi mắt sắc bén như đao của Yến Hoài phóng lên người của Dương Miêu Miêu: “Dương tiểu thư, tôi có lòng tốt kiến nghị việc này với cô, làm phiền cô lo bổ sung đầu óc của mình một chút, đừng chỉ lo độn ngực!” Dứt lời, hiên ngang xoay người, kiêu ngạo nhấc chân đi ra khỏi phòng.
"Cô! A!" Dương Miêu Miêu bị Yến Hoài làm cho tức đến phát điên, lập tức vứt những tấm ảnh kia xuống đất, chạy vọt vào trong phòng làm việc của Dương Giới Thừa: “Anh trai.”
"Cút ra ngoài!" Dương Giới Thừa khó chịu trong lòng, bây giờ đang lo cho giá cổ phiếu!”
"Em. . . . . ."
"Cút!" Dương Giới Thừa nổi giận, bởi vì, giá cổ phiếu vẫn không ngừng suy giảm.
Dương Miêu Miêu sững sờ, sự thù hận trong mắt kia càng thêm sâu.
——
Vừa đi ra khỏi cao ốc Ngạo Thế, Yến Hoài liền hít thở thật sâu mấy cái. Dù sao thì những bức ảnh trong tay cô ta, cô cũng không có cách nào cứu vãn, chỉ mong những tấm ảnh ấy không bị phát tán ra ngoài! Đáng chết, kẻ nào đã chụp hình? Nhất định mình phải bóp chết những người này! Nghĩ tới đây, Yến Hoài liếc mắt nhìn cao ốc Ngạo Thế, ra dấu tay làm như khinh bỉ, còn nói là trùm thương mại? Bổn tiểu thư sẽ khiến mày chịu không nổi! Truyên được đăng tải tại Diễn đàn LQD.
Hừ một tiếng, Yến Hoài đi về phía bệnh viện.
Nhưng, ngay khi đang băng qua đường, một chiếc Porsche liền lướt gió phóng vụt qua, suýt nữa va vào Yến Hoài.
Yến Hoài trừng mắt nhìn chiếc xe ấy, bước chân đã dừng lại, chỉ cần chủ nhân của chiếc xe này đi xuống, cô không ngại dùng túi xách của mình đập chết hắn!
~Hết Chương 49~