“Vậy để bọn họ tra xét là được rồi.” Corndil thách thức mà nhìn anh ta: “Vĩnh Đạt, đừng lấy tư duy phàm nhân để suy xét vấn đề, chúng ta đã nắm giữ con đường trường sinh, có được vô tận tiền tài và địa vị cao quý, toàn bộ thế giới đều là sân chơi của chúng ta, còn điều gì có thể trói buộc chúng ta chứ? Đương nhiên, nếu anh cảm thấy giết người quá nhàm chán thì có thể chơi những trò xấu xa khác, cho dù chơi chết mình, cùng lắm lại thay cơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.