Hạ Lẫm tắm rửa xong chỉ quấn một cái khăn tắm đứng trước gương, vẻ mặt nghiêm túc mà tự hỏi bản thân mình nên mặc cái gì. Bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, mặc quá mức chỉnh chu thì có vẻ không hợp, mà mặc quá tùy tiện lại có vẻ không đủ nghiêm túc, mặc kín đáo lại không thể thể hiện được mị lực của bản thân.. Hay là, xịt chút nước hoa nhỉ? Ờ thì, hắn không có nước hoa.
Lãng phí khoảng ba bốn mươi phút, cuối cùng Hạ Lẫm cũng chọn một bộ quần áo ở nhà rộng rãi, trên áo có bảy cái khuy nhưng chỉ cài có hai. Sau khi xác định những thứ nên lộ đều lộ, những thứ không nên lộ bất cứ lúc nào cũng có thể lộ, thì hắn mới mở cửa phòng, đi nhanh về phía phòng của An Nhàn. Phi Thác ở cách vách nghe được tiếng động, nhịn không được từ khe hở của cửa nhìn ra bên ngoài, đúng lúc nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy ý xuân của Hạ Lẫm khi được An Nhàn cho vào phòng. Phi Thác lo lắng, chỉ cảm thấy về phương diện tình cảm, Hạ Lẫm hoàn toàn không phải đối thủ của vị Minh chủ yêu nghiệt kia.
Hạ Lẫm đi theo An Nhàn vào trong phòng, ánh mắt sắc bén rất nhanh đảo qua đảo lại khắp nơi. Trên giường vô cùng chỉnh tề, độ sáng của đèn vừa phải, không khí cực kì hài hòa, trên người An Nhàn cũng mặc một bộ quần áo ở nhà giống hắn, liền không khỏi tự khen lựa chọn của mình quả nhiên sáng suốt. An Nhàn lấy trong tủ một tấm thảm ra rồi trải trên mặt đất, cũng không hề ngẩng đầu lên, nói: "Mau cởi áo ra."
Hạ Lẫm: "..."
Đối tượng hắn thầm mến, buổi tối gọi hắn đến phòng, sau đó câu đầu tiên chính là bảo hắn cởi quần áo.
(An Nhàn: Chỉ cần cởi áo! Không cần bỏ qua từ ngữ trọng điểm)
An Nhàn ngồi khoanh chân trên tấm thảm, cả người chìm trong ánh đèn nhu hòa, im lặng nhìn chăm chú vào hắn.
Ánh mắt Hạ Lẫm hơi tối lại, dùng ngón tay lộ những khớp xương rõ ràng chậm rãi tháo khuy, cởi áo, lộ ra thân trên rắn chắc cùng với đường cong cơ thể hoàn mỹ, rồi hắn chậm rãi đi đến trước mặt cô, từng chút một bao trùm lên cả người cô.
Trong lòng An Nhàn nhảy dựng, bị người đàn ông trước mặt nhìn chằm chằm đến mức có chút sởn tóc gáy, với lại thấy dáng đứng của hắn quá mức hung hăng vênh váo, liền chỉ vào vị trí đối diện mình, nói: "Ngồi đi."
Hạ Lẫm ngồi xuống, trong lòng biết tối nay An Nhàn tìm mình là có chuyện quan trọng, nhưng có thể ở cùng một chỗ vào đêm khuya với cô, vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
"Tôi dự định sửa lại phương án trị liệu của anh một chút." An Nhàn nói: "Với tình trạng vết thương hiện tại của anh, mà hiệu quả của dược phẩm trị liệu lại có hạn. Tôi cho rằng điều cần thiết nhất bây giờ là bản thân anh phải bắt đầu cường hóa."
"Bản thân tôi?" Trong mắt Hạ Lẫm hiện lên thắc mắc.
An Nhàn gật gật đầu: "Tôi có một bộ phương pháp luyện khí, không biết anh có đồng ý thử một lần hay không?"
"Rất sẵn lòng." Hạ Lẫm không có chút do dự nào.
An Nhàn ra hiệu cho hắn: "Anh xoay người lại đi."
Hạ Lẫm vẫn nghe lời như cũ, lay toàn bộ tấm lưng rộng của mình về phía cô. Ngay sau đó liền cảm thấy một đôi tay lạnh lẽo chạm vào lưng hắn, như nước như ngọc, nhưng chỉ một lát sau liền như hợp thành một thể với nhiệt độ trên lưng hắn.
"Tiếp theo những gì tôi dạy cho anh, hy vọng anh không nên truyền ra ngoài." Thanh âm trong vắt từ phía sau truyền đến, chậm rãi an ủi sự khô nóng trong cơ thể hắn.
"Nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận biến hóa trong cơ thể. Nhớ kỹ quỹ đạo vận chuyển năng lượng."
Một dòng linh lực từ sau lưng truyền vào trong cơ thể, lập tức bắt đầu vận chuyển theo quỹ đạo.
Hạ Lẫm nhắm mắt lại, tĩnh tâm chăm chú cảm nhận quỹ đạo vận chuyển của dòng năng lượng kia. Vừa mới bắt đầu cũng không hề dễ chịu gì, thân thể sinh ra cảm giác bài xích mãnh liệt, hắn khó khăn áp chế lại. Sau khi khó khăn vận chuyển mấy vòng, cuối cùng cũng có thể thích ứng với sự tồn tại của nó.
Dưới sự chỉ dẫn của An Nhàn, linh lực trong cơ thể dựa theo một quy tắc đặc biệt nào đó, từng vòng, từng vòng, tuần hoàn lặp lại, lưu chuyển không ngừng.
Hạ Lẫm cảm thấy mình như tiến vào một cảnh giới vô cùng huyền diệu, giống như vừa tỉnh lại vừa mê, tựa như trở lại trong bụng mẹ, yên tĩnh, thuần khiết, không chút tạp niệm.
An Nhàn thu tay, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc. Cô không ngờ rằng Hạ Lẫm lại có thể nhập định nhanh đến như vậy, tư chất này quả thật không hề tầm thường. Cô nhớ rõ lần đầu tiên mình luyện khí nhập định, phải thử đến bốn, năm lần mới thành công. Lúc đó sư phụ còn khen rằng cô có thiên phú, bây giờ xem ra chính là không so sánh thì sẽ không có tổn thương.
Loại phương pháp luyện khí này là phương pháp tu luyện sơ cấp của kỳ Trúc Cơ, cũng là kiến thức cơ bản của mỗi tu sĩ. Trước đây khi linh khí trong trời đất tràn đầy thì mỗi người đều có thể luyện khí. Mà với tình hình hiện giờ, cho dù có biết phương pháp, sợ rằng cũng rất khó có thể tu luyện.
Cánh đồng hoa của An Nhàn dưới sự nuôi dưỡng của trận pháp, linh khí tự sinh, miễn cưỡng có thể đạt tới yêu cầu của luyện khí. Trong môi trường linh khí đơn sơ như hiện tại, Hạ Lẫm còn có thể nhanh chóng nhập định như vậy, nếu đổi thành một ngàn năm trước, vậy còn không phải là có thể trực tiếp lên trời sao?
An Nhàn lắc đầu cười cười, nhắm mắt lại, vứt bỏ tạp niệm, lấy khu vực chính mình tu luyện làm trung tâm, dẫn dắt Hạ Lẫm thuần thục nắm vững phương pháp luyện khí, lĩnh ngộ sự tinh túy của tu luyện sơ cấp.
Ngày hôm sau, An Nhàn ra khỏi phòng, đang chuẩn bị đi đến phòng bếp rửa hoa quả, lại đụng phải Phi Thác mang vẻ mặt kỳ lạ ở ngay đầu cầu thang.
Anh ta nhìn chằm chằm An Nhàn như hổ rình mồi, trầm giọng hỏi: "Hạ gia đâu?"
"Đang nghỉ ngơi trong phòng tôi, anh không nên đến quấy rầy hắn." An Nhàn bình tĩnh nói: "Tối hôm qua biểu hiện của anh ta rất tốt. Chờ anh ta hoàn toàn quen rồi, thì sau này liền có thể bình phục nhanh hơn."
Biểu hiện rất tốt? Quen rồi? "Sau này" bình phục càng nhanh?
Phi Thác che lại cái miệng đang há to, lộ ra vẻ mặt như vừa gặp ma.
An Nhàn khó hiểu liếc mắt nhìn anh ta, cũng không để ý đến anh ta nữa, xoay người đi đến phòng bếp tìm gì đó để ăn.
Sau khi Hạ Lẫm tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người sảng khoái, duỗi thẳng tay chân, xương cốt liền phát ra tiếng "rắc rắc" giòn tan, giống như vừa được tái sinh, tràn đầy sinh lực.
Trong lòng hắn biết phương pháp luyện khí tối qua An Nhàn dạy cho hắn vô cùng đặc biệt. Nếu bị người có dã tâm biết được sẽ đưa đến phiền toái rất lớn. Nhưng cô lại nói cho hắn biết, đủ thấy được rằng cô rất tin tưởng hắn.
Khóe miệng Hạ Lẫm cong cong ý cười, trong mắt lộ ra một mảnh nhu hòa. Mang theo tâm tình vui sướng ra khỏi phòng, lại nhìn đến sắc mặt tiều tụy của Phi Thác, hắn khó hiểu hỏi: "Có việc gì à?"
Trên người Hạ Lẫm chỉ mặc một cái quần ngủ, áo ngủ bị hắn vắt tùy tiện trên tay, bước đi nhẹ nhàng, cả người tản ra hào quang sáng rỡ mê người, so với hắn của ngày thường luôn tôn quý trầm ổn hoàn toàn giống như hai người khác nhau.
Phi Thác cảm thấy vô cùng đau xót, Hạ gia của hắn thật sự tiêu rồi ư?
Hạ Lẫm thấy hắn không nói gì, thần sắc chợt tối lại, ánh mắt sắc bén như đao phóng tới.
Phi Thác trong chốc lát liền cảm thấy sảng khoái, lãnh khốc vô tình như thế, khí thế bức người như thế, đây mới là Hạ gia mà hắn biết!
Hạ Lẫm: Mình có nên đổi một phó quan khác hay không đây?
An Nhàn gặm hoa quả, đầu tiên đi dạo một vòng trong cánh đồng hoa, bồi dưỡng chút tình cảm với Trảo Nha, rồi mới trở lại phòng, lên mạng, chuẩn bị tuyên bố dược phẩm mới.
Cô nhắn tin cho Bát Ca, nhờ anh ta đăng lại video mà anh ta quay được ở cô nhi viện, hơn nữa còn đồng ý trả thù lao tương ứng.
Bát Ca trả lời rất nhanh, tỏ vẻ đây vốn dĩ là video của Minh chủ, không cần bất kỳ thù lao nào, tùy cô tha hồ sử dụng.
Sau đó An Nhàn nói sẽ tặng một lọ dược phẩm mới, Bát Ca lập tức đổi giọng: "Nếu Minh chủ có thành ý như vậy, tôi đây mà từ chối thì thật bất kính, ha ha."
An Nhàn cười cười, đem video đăng lại lên Hoa Hoa Thế Giới, sau đó công bố thông tin của dược phẩm mới.
Nước Hiện Ẩn, trung phẩm ba sao, có thể sinh ra phản ứng trong không khí, có khả năng bám vào thể rắn và thể khí, vẽ trên trang giấy hoặc làn da, sử dụng cùng Phấn Hiện Hình hoặc Phấn Ẩn Hình, có thể tùy chọn hiện hình hoặc ẩn hình. Kích thước, hình dáng của bức vẽ đều do tinh thần lực quyết định, gồm có ba màu đen, trắng và màu phát sáng. Có thể dùng cho các loại bích họa, xăm hình, các phương diện quảng cáo, giải trí.
Nếu vẽ ở trong không khí, thời gian duy trì khoảng ba giờ, còn nếu vẽ trên các loại vật chất cố định, có thể duy trì từ năm đến mười năm.
P/s: Họa tự chung linh tự tự sinh, lạc bút hữu thần nhất điểm thành.
Đây là loại dược phẩm mới thứ hai kèm theo lời dẫn. Có vết xe đổ của Ma Pháp Thủy Tinh lần trước, mọi người lập tức đề cao cảnh giác, nhao nhao dò hỏi ý nghĩa cụ thể.
【 Minh chủ, làm ơn giải thơ đi mà! 】
【 Minh chủ, anh không nên quá xem trọng chỉ số thông minh của một phàm nhân như tui. Anh vẫn là nên dùng ngôn ngữ thông dụng của nhân loại giải thích cho tụi tui một chút đi! 】
【 Minh chủ, tôi nói cho cậu biết, nếu cậu không cho chúng tôi một lời giải thích, tôi liền mô phỏng hình dáng cậu mà làm một con búp bê bơm hơi, mỗi ngày đều **! 】
【 Mẹ kiếp, lầu trên thật thâm độc! 】
【 Lời nói của lầu trên giống như đã mở ra cánh cửa của một thế giới khác cho mị.. 】
【 Lầu 747474, nam thần cũng sắp bị anh làm bẩn rồi! Xin xóa bình luận, xóa bình luận, xóa bình luận! 】
An Nhàn đọc được những bình luận này thì cả mặt đều đen. Mấy người này thoáng cái đã mất đứng đắn đến mức không còn giới hạn rồi. Cuối cùng là có còn muốn cô giải thích nữa hay không đây.
H các hạ: 【 Ai dám mô phỏng làm loại đồ vậy này, tôi nhất định sẽ đâm đơn kiện các cậu đi tù. Còn sẽ tìm một đoàn luật sư, đem cái cửa hàng làm cái vật ấy cũng báo cáo luôn! 】
Trong giọng nói lộ ra ý lạnh dày đặc, cách màn hình cũng có thể cảm nhận được.
Từ sau sự kiện khen thưởng lần trước, H các hạ hành động một lần liền nổi danh, ai cũng tin rằng hắn có năng lực cùng tài lực để làm việc này.
【 H các hạ uy vũ! 】
【 Người sỉ nhục nam thần của ta chỉ có một chữ, chết! 】
【 Được rồi, mọi người vẫn nên quay trở về chủ đề chính đi. Minh chủ có thể giải thích về lời dẫn kia một chút hay không? 】
Thấy khu bình luận cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường, lúc này An Nhàn mới nói: "Ý nghĩa rất đơn giản, những thứ dùng Nước Hiện Ẩn vẽ hoặc viết đều có thể động."
【! 】
【 Có thể động? 】
【 Xin lỗi, chỉ số IQ của tôi còn chưa đến 250, yêu cầu giải thích rõ ràng. 】
Hoa Hoa Minh Chủ: 【 Lấy hình xăm làm ví dụ, nếu mọi người dùng nước thuốc vẽ một dây leo ở bên tay trái, thông qua khống chế của tinh thần lực, dây leo có thể kéo dài khắp cánh tay, cũng có thể chuyển đến bất cứ đâu trên cơ thể. 】
Nhóm fans còn chưa kịp ngạc nhiên, An Nhàn liền bổ sung.
Hoa Hoa Minh Chủ: 【 Các đồ vật nếu được vẽ hoặc viết trong không khí, mọi người thậm chí còn có thể mang nó di chuyển khắp nơi. 】
Có thể trâu bò đến như vậy à?
Đám fans lại bị shock rồi.
【 Mãnh liệt yêu cầu Minh chủ biểu diễn lại một lần nữa! 】
【 Đúng vậy, lần này chỉ mải xem Minh chủ soái như thế nào, hoàn toàn không để ý đến những gì Hiện Ẩn Thủy thể hiện nha! 】
Hoa Hoa Minh Chủ: 【 Để hiểu thật rõ loại dược phẩm mới này, mọi người cứ thử vài lần là được rồi. 】
【 Không, không, không, tụi tui vẫn là nên nhìn chính Minh chủ biểu diễn thì hơn, không xem được màn biển diễn của Minh chủ, nhân sinh của tụi tui cũng không hoàn chỉnh! 】
【 +1 】
【 +2 】
Một hàng dài "+++++" nối tiếp nhau.
An Nhàn suy nghĩ một lúc rồi nói: "Được rồi, phát sóng trực tiếp cho mọi người xem một phút! 】
【 Một phút làm sao đủ? 】
An Nhàn cười:" Đủ rồi."
Nói xong, một tay cô nhấn phát sóng trực tiếp, một tay lấy ra cái gậy có nước thuốc, vẽ vài nét ở trong không khí, rắc chút Phấn Hiện Ảnh, liền hiện ra một hình người phác họa đơn giản màu đen.
Tiếp theo liền thấy hình người đơn giản kia lộn nhào một cái trong không trung, nhảy đến trên bàn, đứng ở trước màn hình, lấy mũ của mình xuống, hướng mọi người khom lưng chào một cách ưu nhã, rồi lại đội mũ lên, hai tay mở ra, giống như người mẫu, bước từng bước trên không khí đến vai An Nhàn, nhẹ nhàng ngồi xuống, một tay chống cằm, ra vẻ suy tư, sau đó dừng hình.
Một phút phát sóng trực tiếp, kết thúc.
Nhóm fans: Ọ □ Ọ!