Đã hơn một tháng kể từ khi Hạ Lẫm trọng sinh nhưng trí nhớ của anh vẫn luôn ở trong trạng thái bị phong toả, anh chỉ nghĩ rằng mình là một đứa trẻ mới được sinh ra không lâu, cũng những đứa trẻ khác không có gì khác biệt, ngay cả khi nghĩ tới một điều gì đó, anh cũng chỉ xem nó là ảo giác trong mơ, mọi thứ mà anh thấy khi mở mắt ra, mới là thế giới thật sự thuộc về anh. Anh hình như cũng rất thích cuộc sống hiện tại của mình, không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.