“Chuyện trong nhà đều đã xử lý xong rồi? Sao lại có thời gian rảnh tới xem anh thế?” Kiều Vưu Lợi rót một ly trà cho Kiều Cổ Tư, kỳ quái hỏi. Kiều Cổ Tư ngồi trên ghế làm việc của Kiều Vưu Lợi, rất có hứng thú đánh giá văn phòng đơn sơ này, trong miệng trả lời: “Cơ bản đã ổn định, có mẹ toạ trấn ở đấy thì không có gì phải lo lắng cả.” Nghe được chữ “mẹ”, mày nhỏ của Kiều Vưu Lợi khó có thể phát hiện hơi nhăn lại, nhưng cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.