Kiều Cổ Tư không nói nên lời, vốn định mượn miệng của An Nhàn làm cho Kiều Vưu Lợi đồng ý về nhà, ai ngờ đối phương cự tuyệt còn dứt khoát hơn cả nguyên thân. “Các anh trò chuyện trước đi, tôi còn có việc, xin lỗi không tiếp được.” An Nhàn xoay người, vén vài sợi tóc dài, lưu lại một mùi hương. Kiều Cổ Tư nhìn bóng dáng của y, trong mắt hiện lên một mạt hứng thú. Kiều Vưu Lợi nhíu mày, lạnh giọng cảnh cáo nói: “Thu hồi cái suy nghĩ nhỏ đấy của cậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.