Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Thiếu gia, trong nhà xảy ra chuyện rồi, phi phù truyền chỉ từ kinh thành đến, khiển trách Bá gia chểnh mảng công việc, vả lại còn bãi bỏ chức thủy sư đề đốc của Bách gia nữa, lệnh Bách gia và thế tử phải ở nhà đợi điều tra."
Ánh mắt của Lý Hiên chợt run lên, không dám tin mà nhìn vào người thanh niên này. Hắn linh cảm là trong nhà có thể sẽ xảy ra chuyện nhưng lại không ngờ là tình hình nghiêm trọng đến vậy.
Trong lòng hắn cảm thấy rét lạnh, lúc vừa mới xuyên qua thì hắn vẫn còn vui mừng vì mình đã trở thành quan nhị đại, nhưng hóa ra là thời gian sử dụng lại ngắn đến vậy à?
* Quan nhị đại: Con cái của quan chức nhà nước.
"Sao lại đến mức cách chức được chứ? Có nói nguyên nhân gì không?"
Lý Đại Lục lại lắc đầu, vẻ mặt mù mờ không biết gì cả.
Lý Hiên biết là mình sẽ không hỏi được nguyên do gì từ chỗ của Lý Đại Lục hết cả, hắn đột nhiên đứng dậy, phóng nhanh như bay ra khỏi cửa.
※※※※
Chu Tước Đường của Lục Đạo Ty cách phủ Thành Ý Bá một khoảng rất dài. Nhưng Lý Hiên chỉ dùng chưa đến bảy phúc thúc ngựa là đã đến trước cửa phủ Thành Ý Bá.
Khi quang cảnh trước cổng phủ đập vào trong mắt Lý Hiên, trong lòng hắn chợt chùng xuống.
Tuy rằng phong tước của Thành Ý Lý gia chỉ là Bá, nhưng lại là một trong những quyền quý đứng đầu trong triều. Nhà của bọn hắn hầu như đều là cha truyền con nối cái chức thủy sư đề đốc này, ít khi nào không có người kế thừa. Tuy rằng chức vị không cao nhưng lại béo bở vô cùng. Mỗi năm, chỉ cần những thứ mà thuyền buôn, thuyền chở lương thực, muối trên sông hiếu kính là Thành Ý Bá Lý gia đã có thể ăn uống ngập mặt rồi.
Cho nên dù cho là đã vào đêm thì ngựa xe vẫn đầy trước cổng của phủ Thành Ý Bá. Nhưng hôm nay ở đây lại hơi vắng lặng, xe ngựa dừng ở cổng chỉ có ba, năm chiếc, còn đều là xe ngựa của chính nhà Bá phủ của bọn họ nữa.
Lúc này rõ ràng đang là mùa hè nóng bức, nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác tiêu điều.
"Lão đầu đang ở đâu?" Sau khi Lý Hiên xuống ngựa thì đi thẳng vào cửa. Cho đến khi hắn sắp đi đến sân trong mới có quản gia của phủ Thành Ý Bá qua đón.
"Thiếu gia, Bá gia và thế tử đều ở thư phòng. Bá gia đã dặn dò là sau khi người trở về thì nhanh chóng qua đó môt chuyến."
Vào lúc này, Lý Hiên lại thấy thấp thỏm trong lòng, bởi vì từ lúc hắn xuyên qua đến nay, phụ thân và huynh trưởng của hắn đều bận rộn công vụ ở bên ngoài. Cho nên hôm nay, thật ra là lần đầu tiên mà bọn hắn gặp mặt.
Lý Hiên lo là hắn sẽ bị lộ tẩy, lại nghĩ là nếu như mà phụ mẫu của nguyên thân biết nhi tử của mình đã chết và bị người khác thay thế thì nhất định là sẽ rất đau lòng. Còn bản thân hắn thì có lẽ là sẽ bị xem như là yêu mà quỷ quái mà xử lý.
Trừ những thứ này ra thì Lý Hiên còn hơi bài xích và sợ hãi, vì hắn của lúc trước quả thật là không biết phải ở chung với người thân như thế nào cả.
Chuyện này có liên quan đến cuộc sống mà Lý Hiên đã trải qua trước khi xuyên qua, hắn là con của một gia đình đã ly dị. Bởi vì do bị bệnh tim bẩm sinh nên ba mẹ của Lý Hiên đã ly hôn vào năm hắn bảy tuổi, sau đó tự tìm gia đình mới cho mình rồi kết hôn và sinh con.
Ban đầu, Lý Hiên không có cách nào chấp nhận được, không lâu sau đó lại phát hiện bản thân là một đứa trẻ mà ba mẹ không cần đến, cả hai gia đình đều không chứa chấp hắn được. Hắn bắt đầu trở nên phóng túng và phản nghịch, cũng từ đó mà tách rời khỏi cuộc sống của người thân.
Dù cho là ông bà nuôi hắn trưởng thành thì hắn cũng không thân cận nữa. Quan hệ giữa hai bên càng giống với chủ trọ và khách trọ hơn, một năm cũng không nói được mấy câu với nhau.
Nhiều năm trôi qua, Lý Hiên đã quen với việc cô độc một mình, nhưng sau khi hắn xuyên qua thế giới này thì lại nhiều ra thêm vài người thân thiết. Những người này đều rất thân cận với nguyên thân Lý Hiên, làm cho hắn đau đầu vô cùng.
Mà khi Lý Hiên bước vào thư phòng Thành Ý Bá dưới sự dẫn dắt của quản gia thì hắn đã biết điều mà hắn lo lắng về việc bại lộ thân phận cũng không phải là vô căn cứ. Lúc này phụ thân của hắn, Lý Thừa Cơ, Thành Ý Bá đương nhiệm, còn có đại ca của hắn, Lý Viêm - Lý Nguyên Hối đồng loạt liếc nhìn hắn. Ánh mắt hai người nhìn hắn không có ngoại lệ, đều hàm chứa vẻ ngạc nhiên, đánh giá và xem xét thật kỹ.