• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­

Sau đó, phải nắm giữ quyền chủ động, Lý Hiên xác định mình không giết người, như vậy thì chắc chắn sẽ có chứng cứ để thoát khỏi diện tình nghi, đầu tiên hắn có thể thông qua phương thức mà mình sở trường nhất để giải quyết vấn đề.

"Tổng bộ đầu."

Lý Hiên hít sâu một hơi, thi lễ với Tư Đồ Trung, nói: "Dù là ở cùng lầu Lãm Nguyệt, cũng là chưởng lực hệ băng hàn, cũng chưa chắc là do Lý Hiên ta gây ra chứ. Không biết tổng bộ đầu có thể cho ta xem xét thi thể của Thôi Hồng Thư, để cho ta có thể chứng minh sự trong sạch cho bản thân mình hay không?"

Tư Đồ Trung bật cười, nói: "Dựa vào cái gì chứ?"

"Dựa vào việc tại hạ là một thành viên của Lục Đạo ti."

Lý Hiên đưa tay ra, trên tay là một tấm lệnh bài gỗ đen: "Án mạng của vị Thôi công tử này, đã có liên quan tới võ tu, như vậy Lục Đạo ti của chúng ta cũng có quyền xử lý!"

Khoảng 1200 năm trước, bởi vì thuộc địa các nơi trong hoàng triều Đại Chu cát cứ dẫn tới thiên hạ loạn lạc. Lúc đó, trong thiên hạ chẳng những chiến tranh loạn lạc xảy ra liên tục, lại có cả yêu ma tà tu hoành hành ngang ngược. Có bậc hiền nhân không đành lòng dân chúng lầm than, liên kết sáu nhà nho, phật, đạo, mặc, pháp, binh lại, chuẩn bị thành lập 'Lục Đạo ti', chuyên môn phụ trách trảm yêu trừ ma, điều tra và giải quyết mọi vụ án có liên quan tới tu sĩ và yêu ma.

Sau đó tổ chức này đứng vững qua hai triều đại mà không sụp đổ, chẳng những thế lực chưa từng suy yếu, mà đã phát triển thành một quái vật khổng lồ trong vòng ngàn năm nay, quyền thế gần như áp đảo phía trên hoàng quyền.

Chủ nhân trước của cơ thể này chỉ là một công tử bột ăn chơi trác táng mà thôi, thế nhưng cha của hắn lại có năng lực rất lớn, vào hai năm trước đã đi cửa sau đưa hắn vào trong Lục Đạo ti, mặc dù chỉ là cấp bậc thấp nhất - bát phẩm 'Phục Ma Tuần Kiểm', thế nhưng nó cũng làm cho Lý Hiên khi trước có điều kiện liều lĩnh, cũng làm cho hắn có cơ hội phá vỡ cục diện ngày hôm nay.

"Lục Đạo ti?"

Tư Đồ Trung liếc mắt nhìn về phía lệnh bài kia, rồi lại nhìn về phía Lý Hiên với ánh mắt bình tĩnh, thỉnh thoảng toát ra vẻ lạnh lẽo, cũng có sự cười nhạo và vài phần chán ghét: "Lục Đạo ti thì sao? Ngươi là người tình nghi trong vụ án này, chẳng lẽ ngươi còn định tiếp nhận xử lý vụ án này hay sao? Ngươi muốn quan sát thi thể? Để cho ngươi có cơ hội phá hoại chứng cớ hay sao? Bắt hắn lại cho ta!"

Con ngươi Lý Hiên co rụt lại, cũng biết chuyện ngày hôm nay không thể giải quyết trong hòa bình rồi, thế nhưng mình lại không thể để cho cái tên này muốn làm gì thì làm, như vậy thì chỉ còn con đường đánh ra ngoài mà thôi.

Mà khi những móng vuốt xuất hiện đầy trời thì Lý Hiên cũng đưa tay vào trong tay áo, chạm tới một tấm đạo phù, cũng đúng lúc này, bên ngoài lầu Lãm Nguyệt truyền tới một giọng nói ấm áp ngọt ngào, êm tai có thể làm cho lỗ tai sinh kén vậy.

"Thú vị, hình như vừa rồi ta nghe thấy có người coi thường Lục Đạo ti của chúng ta?"

Khi giọng nói này truyền tới, sắc mặt của những nha dịch đang quăng móng vuốt, chuẩn bị bắt người bỗng dưng trở nên sợ hãi. Tất cả bọn họ, đều dùng tốc độ cực cao thu lại móng vuốt, quấn trở lại trên lưng, đao kiếm trong tay cũng liên tục tra vào trong vỏ.

Sắc mặt Tư Đồ Trung tái xanh đi, lúc đầu hắn đã giương cánh như ưng, bay vút lên vị trí mái nhà, sau đó nhìn xuống từ trên cao, định dùng quyền thế Ưng Toát Đình Kích đối với ba người Lý Hiên.

Thế nhưng sau khi nghe được giọng nói này, vị tổng bộ đầu có danh hiệu Thiết Đảm này bỗng lùi trở lại một cách kỳ dị, rơi xuống vị trí cách đám Lý Hiên khoảng bốn trượng.

Vào lúc này, bên ngoài lầu Lãm Nguyệt cũng xuất hiện sự rối loạn rất lớn, Lý Hiên liếc mắt nhìn tới, phát hiện có một thiếu nữ mặc một bộ hán phục tay áo hẹp màu tím, bên ngoài khoác một bộ áo giáp màu bạc trắng, dáng người cao gầy, trường đao đeo bên eo.

Nàng có một khuôn mặt tuyệt đẹp như trong hoạt hình đi ra, khí chất lại quyến rũ lộng lẫy.

Rõ ràng nàng mặc một bộ quân trang, thế nhưng lại thể hiện ra vẻ xinh đẹp quyến rũ động lòng người, trên bờ vai còn có một con cáo có ba cái đuôi trắng như tuyết, trên đầu có một sừng, nó nằm sấp trên đó, đuôi cáo vòng quanh cái cổ trắng như tuyết của thiếu nữ, con ngươi đen láy liếc về phía đám người, rồi

không thèm để ý nữa mà tiếp tục gục đầu xuống, giống như đang nghỉ ngơi vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK