Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tiệm Bánh Sò

"Vận tốc cuồng phong"

Vừa nghe đến cái tên này, Văn Tâm đã cho rằng đây là một gameshow về thể thao mạo hiểm. Trêи TV cũng thường xuyên có, tụ tập một đống minh tinh lại rồi khiêu chiến các trò chơi thể thao vận động cường độ cao, nào là nhảy dù, nhảy Bungee, chạy bộ, trượt băng... Mấy loại chương trình lăn lộn nghệ sĩ không mệt chết không thôi kiểu này, đúng là kiểu gameshow Tần Mạn thích nhận.

Nhưng hình như, cô đang trách nhầm Tần Mạn...

"Đua xe?" Lý Tinh Tinh ăn bánh kem được một nửa, nghe thấy tin tức này, kinh ngạc há to miệng.

Bé Ragdoll nhân cơ hội lẻn lên gặm một miếng bánh kem, trộm ngậm đi.

"Đúng vậy, đúng là đua xe..." Văn Tâm buồn bực nói.

Phản ứng đầu tiên của Lý Tinh Tinh là nổi giận: "Sao Phó tổng Tần có thể như vậy chứ, chị Tâm Tâm căn bản đâu biết đua xe gì, nếu tham gia chương trình này sẽ nguy hiểm đến tính mạng mất."

Văn Tâm thở dài một tiếng: "Cũng không phải bảo chị đi đua xe mà là bảo chị đi làm tiên phong."

"Còn may còn may, chỉ tiên phong mà thôi." Lý Tinh Tinh thở phào.

Việc này nói dễ nghe thì là người tiên phong, nói khó nghe thì chính là cái bình hoa thôi. Ai cũng biết mấy cô minh tinh như Văn Tâm căn bản không hiểu biết nhiều về đua xe, mời cô đến tham gia chương trình đua xe như thế này cũng chỉ có một nguyên nhân – làm một cái bình hoa xinh đẹp, tăng ratings.

Lý Tinh Tinh lại cẩn thận mở tin Tần Mạn chuyển qua xem lại một lần. Quả thật mời Văn Tâm làm người tiên phong không sai, hơn nữa từ đầu đến cuối còn không buộc phải tham gia tất cả các phân cảnh. Vì trong mỗi đội ngũ, trừ một minh tinh làm người tiên phong còn có một huấn luyện viên chuyên nghiệp nữa.

"Chị Tâm Tâm, xem ra chương trình này cũng không tệ lắm." Lý Tinh Tinh chỉ vào phần giới thiệu nhân viên chế tác chương trình bắt đầu phân tích: "Đạo diễn là đạo diễn của chương trình về bóng rổ nổi tiếng hồi năm ngoái, có danh tiếng và kinh nghiệm phong phú; nhà sản xuất là Trâu Y Vân – Phó trưởng Đài Thủy Quả, là con bài bảo đảm cho các gameshow. Tuy vẫn còn chưa xác định danh sách những người tham dự nhưng chỉ bằng vào đoàn hậu trường này, cũng đáng để tham gia lắm."

"Đạo lý này chị hiểu..." Văn Tâm vẫn rầu rĩ không vui.

Cô hiểu chứ, đoàn đội của chương trình này rất đáng tin cậy, là tài nguyên tốt nhất mà Lợi Thiên cho cô từ trước đến giờ. Đặc biệt là từ sau khi vào đoàn "Khí Phi", Tần Mạn hoàn toàn không sắp xếp các hoạt động nào khác cho cô. Ngoại trừ mấy lần lên hotsearch thì cơ hội cô xuất hiện trước công chúng hầu như bằng không. Đối với một minh tinh, đặc biệt là nữ minh tình thì đây là điều tối kỵ nhất.

Nhưng... Sao cứ phải là đua xe chứ!

Lý Tinh Tinh càng xem càng thấy chương trình này không tệ, vội vàng lên mạng tra: "Chị Tâm Tâm này, danh tiếng của chương trình này trong công chúng không tệ đâu, rất nhiều người mê xe đều mong chờ đấy."

Văn Tâm thò lại gần nhìn thoáng qua: "Em tra thử cho chị, có người nào tên là Hoắc Khang tham gia không?"

"Hoắc Khang là ai?"

"Cụ thể thì chị không rõ, nhưng hình như đó là quán quân đua xe thì phải."

"..."

Lát sau, Lý Tinh Tinh nhỏ giọng nói: "Chị Tâm Tâm, cái người quán quân kia chắc sẽ không có khả năng tham gia loại chương trình này đâu nhỉ?"

Nói cũng đúng, nhưng ai biết tác giả nghĩ thế nào. Văn Tâm liếc mèo đen đang nghỉ ngơi trêи sofa, tâm trạng rối bời. Mới an bình có mấy ngày mà!

Vất vả lắm mới giảng hòa Đại lão một và Đại lão hai, hai con mèo mới hòa bình đây thôi mà tác giả đã muốn cô tham gia cái chương trình đua xe này sao. Rõ ràng chắc chắn Đại lão ba – quán quân đua xe F1 thế giới sẽ xuất hiện! Xuất hiện thì thôi đi, dù sao Văn Tâm cũng đã rõ rồi, dù cô có thay đổi cốt truyện thế nào thì những tình tiết chủ chốt vẫn sẽ phát sinh.

Nhưng vấn đề là, con mèo thứ ba ở đâu?

Văn Tâm thậm chí bắt đầu suy xét việc mua nhà ở khu phim trường, nếu không đến lúc đó năm con mèo mỗi đứa một phòng, chỉ tiền khách sạn cũng có thể đào rỗng túi cô luôn. Ngoại trừ phòng, Văn Tâm còn phải suy xét vấn đề thức ăn, đặt tên...

Hiện giờ phần diễn mỗi ngày của Văn Tâm không quá nhiều, còn có thời gian chuẩn bị thức ăn cho hai con mèo. Nhưng khi tham gia chương trình này thì ít nhất trong vòng hai ngày cô sẽ không có thời gian rảnh rỗi. Hơn nữa cô còn phải đóng đô ở đoàn phim, rồi thêm thời gian sửa soạn trang điểm, Văn Tâm tính đi tính lại, trừ phi cô phân thân thành hai người, nếu không thì căn bản không có biện pháp chăm sóc mèo được. Trừ khi, cô thuê một trợ lý giúp cô chăm mèo. Nhưng trợ lý này phải cần cù chăm chỉ, còn phải đơn thuần thiện lương như Lý Tinh Tinh. Hai điều kiện này, Văn Tâm cảm thấy việc tìm kiếm khó như lên trời.

Đương nhiên, còn một điều quan trọng nhất, cũng là điều Văn Tâm lo lắng nhất. Trong tiểu thuyết có ghi, Đại lão ba là con mèo có tính cách kiêu ngạo khó thuần nhất trong năm con mèo, nó vô cùng hiếu chiến, đặc biệt rất thích khiêu chiến kẻ mạnh – cũng chính là Đại lão một. Trong sách không miêu tả nhiều, chỉ có vài câu nguyên chủ than phiền về Đại lão ba.

"Đừng có nhìn cơ thể nó gầy yếu, tính tình lớn lắm đấy, cứ đánh nhau với con mèo lớn trong nhà mãi."

"Tính tình nó không có hiền đâu, hung dữ lắm, còn không gần gũi với người, không đáng yêu chút nào."

"Nếu không phải nể tình nó có huyết thống cao quý đắt tiền thì tôi mới không nuôi nó đâu."

Hừmmm... Đến đây Văn Tâm mới nhớ. Đại lão ba là một con mèo Bengal[1], chủng loại còn sang quý hơn mèo Ragdoll nữa. Sở sĩ nguyên chủ nuôi nó là vì khi đó cô ấy đã bám vào được một đạo diễn, tên đạo diễn đó vì muốn lấy lòng cô nên đã đặc biệt đặt mua nó ở nước ngoài với giá cao mang đến cho cô. Nhưng Văn Tâm không hiểu, nếu cô đã sớm từ chối bữa tiệc trong cốt truyện thì sao Đại lão ba còn được mang đến nhà cô chứ? Từ trêи trời giáng xuống sao?

____________________

Vì chương trình này mà Văn Tâm đã nơm nớp lo sợ đến mấy ngày. Mấy ngày nay cô đều ân cần hỏi han chăm sóc hai con mèo cẩn thận, đặc biệt là Nhóc con. Vì vậy ánh mắt mèo đen mỗi lần nhìn cô đều tràn ngập hoài nghi. Người phụ nữ này lại bày trò gì đây?

Văn Tâm cười nhạo, xoa xoa tay, ngượng ngùng nói: "Ừm Nhóc con này, có chuyện này mẹ muốn thương lượng với con, con có tiện không hả?"

Mèo đen nhàn nhạt nhìn cô một cái, sau đó như thường đặt móng vuốt trong lòng bàn tay Văn Tâm: Nói đi.

"Chuyện là con có cảm thấy... nhà chúng ta bây giờ có hơi quạnh quẽ không?"

Cô nói gì?

Văn Tâm giơ tay lên thề: "Chuyện này, đầu tiên mẹ phải thanh minh đã, chuyện này tuyệt đối không phải vì bản thân mẹ đâu, mẹ cũng chỉ thấy chỉ có mình con và Em gái thì đôi khi cũng hơi cô độc, cho nên muốn tìm biện pháp..."

Xoảng! Bình hoa trêи bàn trà bị mèo đen quét đuôi rơi xuống.

Văn Tâm trợn mắt há hốc mồm. Mèo đen cho cô một ánh mắt cảnh cáo: Cô nghĩ gì trong đầu ông đây đều biết hết, chỉ bốn chữ thôi – Nghĩ cũng đừng nghĩ.

Văn Tâm: "..."

Huuu, Nhóc con đáng sợ quá đi!

Vậy, cô phải nói sự thật Đại lão ba sắp đến cho Nhóc con thế nào đây? Giả chết được không?

____________________

Mấy ngày sau, Văn Tâm cũng không thấy một sợi lông mèo nào xuất hiện nữa. Vì thế dần dà cô cũng hơi lơi lỏng, thậm chí còn cho rằng việc tham gia chương trình này cũng chỉ là trùng hợp mà thôi, cũng đâu nhất định cứ liên quan đến chuyện đua xe thì sẽ liên quan đến Đại lão ba chứ. Dù sao thì Đại lão chính là quán quân thế giới, khinh thường tham gia mấy loại gameshow nghiệp dư này.

Nhưng, khi trailer kỳ đầu của chương trình "Vận tốc cuồng phong" được đăng tải, cuối trailer, một bóng người thần bí nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của người xem, làn sóng những người hâm mộ đua xe điên cuồng bình luận.

"Cái bóng ở đoạn cuối, tui không nhìn lầm chứ! Có phải K thần không?"

"Aaa K thần cũng tham gia hả? Đài Thủy Quả là nhà khai thác mỏ hả, mấy người nợ bao nhiêu tiền rồi, chúng tôi có thể nhỏ mấy giọt nước cứu giúp cho."

"KKKKKK! K thần vĩ đại nhất!"

"Sinh thời còn có thể nhìn thấy K thần xuất hiện, tui chết cũng không tiếc, huuuu."

Văn Tâm nhìn thấy bình luận trong lòng đã có dự cảm bất thường, mãi đến khi nhìn thấy tổng đạo diễn "Vận tốc cuồng phong, dự cảm bất thường này đã thành sự thật. Tổng đạo diễn Lư Tác là một người cuồng thể thao. Bóng rổ, trượt băng, đua xe... Ông ta thích nhiều môn thể thao, nhưng lại không tinh thông cái nào. Đến cùng trạch nam Lư Tác cũng tìm được cách thể hiện sự nhiệt tình của mình với thể thao – quay các chương trình thể thao. Chương trình về bóng rổ lúc trước nổi tiếng khiến lòng tin của Lư Tác càng được củng cố. Mà giờ, hắn dựa vào cái miệng của mình và danh tiếng trước đó, kéo được số tiền đầu tư đến ba trăm triệu. Đương nhiên, Văn Tâm không biết, hai trăm triệu trong số tiền đầu tư này đều đến từ tập đoàn Kỳ Thị.

Nhìn thấy Văn Tâm, Lứ Tác cười nở hoa: "Tâm Tâm, cuối cùng cũng gặp được cô rồi, người thật càng đẹp hơn trong ảnh nhiều, có thể ký tên cho tôi hay không?"

"Đương nhiên không thành vấn đề."

Lần đầu tiên Văn Tâm gặp được một người xin chữ ký của mình, còn vui vẻ đến vậy. Lư Tác lấy một cây bút lông màu đen, ý bảo Văn Tâm ký luôn lên tay áo màu trắng mà ông đang mặc, ở đời trước Văn Tâm cũng đã quen rồi, nhận bút ký ngay. Nhưng mà, lúc Văn Tâm vừa mới ký được một nửa đã phát hiện trêи tay áo Lư Tác còn có một cái tên khác – K. Văn Tâm nghĩ đến bình luận của các fans cuồng nhiệt kia, lắm miệng hỏi: "Đạo diễn, K thần cũng tới sao?"

"Đương nhiên, điểm nhấn của chương trình lần này là sự tái xuất của K thần mà." Lư Tác phấn chấn vô cùng, nhưng ý thức được mình đang nói chuyện với Văn Tâm liền lập tức sửa miệng: "Không phải nói cô không nổi tiếng đâu Văn Tâm, chỉ là đối với người yêu thích đua xe thì K thần đúng thật là một truyền kỳ."

"Tôi biết, là Sở Tịch giới đua xe."

"Đúng đúng đúng, đúng là như vậy."

Văn Tâm lại hỏi tiếp một câu: "Vậy đạo diễn à, K thần là ai vậy?"

Lư Tác không chút do dự chỉ người đàn ông phía sau Văn Tâm: "Chính là cậu ấy."

Vừa dứt lời, Văn Tâm đã thấy từ phía sau có người dùng ánh mắt lạnh như băng đánh giá mình, cô theo bản năng xoay người, đối diện với một đôi mắt sâu thẳm màu nâu.

"K thần..."

"Tôi là Hoắc Khang."

Má nó!

_______________________

[1] Mèo Bengal: là một giống mèo sở hữu vẻ ngoài màu cam sáng và nâu nhạt, có đốm chấm như báo hoa mai, nhưng nó vẫn có tập tính và tính cách như những loài mèo nhà khác.Mèo Tôi Nuôi Đều Là Đại Lão - Chương 22: Sao lại là đua xe?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK