Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tiệm Bánh Sò

Tất cả mọi người ở đây, đám mèo, khán giả đang xem trực tiếp, đều cho rằng mình nghe lầm rồi. Khung bình luận chạy đầy một đống dấu hỏi chấm, thậm chí còn không có thêm một chữ dư thùa, bởi vì giờ phút này mọi người đều cảm thấy gõ thêm một chữ sẽ làm chuyện này trở nên khó tin hơn nữa!

Cung Hàm Dịch phản ứng lại đầu tiên, đều là idol, cô tự nhiên hiểu rõ tình cảnh của Liên Văn Bách nhất. Thân là đỉnh lưu như Liên Văn Bách, bình thường chỉ cần đăng bừa gì đó lên Weibo thì hôm sau sẽ khiến giới giải trí huyên náo, càng đừng nói đến mấy lời cầu ái trắng trợn như vừa rồi. Là nghệ sĩ cùng công ty, trước khi Cung Hàm Dịch đến đây, ông chủ đã đặc biệt dặn dò cô: "Đứa nhỏ Văn Bách này, cái gì cũng tốt, chỉ là đầu óc hơi đứt gân xíu, em đi cùng trông coi nó nhiều một chút nhé."

Mơi đầu Cung Hàm Dịch cũng không để trong lòng, vì cô và Liên Văn Bách cũng không tiếp xúc nhiều. Trong phòng tập, Liên Văn Bách mà mọi người biết là thiên tài, ca hát nhảy múa không gì không giỏi, vì vậy Cung Hàm Dịch theo bản năng cảm thấy Liên Văn Bách là một thần tượng vô cùng thông minh. Ai ngờ... Hôm nay bị vả mặt thảm rồi, mặt nóng rát quá đi!

Thấy bầu không khí đang khựng lại, Cung Hàm Dịch nhanh chóng chạy đến hòa giải: "Hahaha, xem thử đàn anh của tôi đói bụng bao nhiêu này, ăn ngon rồi bắt đầu nói mê sảng, Tâm Tâm à cô nướng sườn cừu ngon thật đó, cô làm thế nào vậy, chỉ bí quyết cho tôi được không?"

Mọi người đều là người lăn lộn trong giới giải trí, ít nhiều cũng hiểu đạo lý đối nhân xử thế. Cung Hàm Dịch đã lái sang chuyện khác, Văn Tâm nào có đạo lý không thuận xuống theo, cô phục hồi tinh thần lại, mỉm cười: "Kỳ thật chủ yếu là nhờ điều chỉnh nhiệt độ lò và hương liệu ướp, làm đúng theo thì cô cũng làm được đó."

Lúc này Tả Tuyết Phong cũng gặm sườn xong, ghét bỏ nồi mì nấu nước tương của mình: "Lời này của Tiểu Văn tôi không đồng ý, gia vị mì của tôi cũng đâu khác gì người bình thường, sao lại..."

Thấy vẻ mặt ấm ức của Tả Tuyết Phong, mọi người sôi nỏi cười vang.

Theo lý thuyết thì giờ đề tài lúc nãy cũng đã qua rồi. Nhưng nào có ngờ, Liên Văn Bách đúng là bị rút gân não rồi, cái hay không nói, chỉ biết nói cái dở thôi. Thấy Văn Tâm không đáp lại, Liên Văn Bách trực tiếp thả chán đi đến trước mặt Văn Tâm, trông mong nhìn cô: "Thật đó, không có giỡn đâu, chị gái tiên nữ đã có đối tượng chưa, nếu không thì có thể suy xét đến em được không?"

Mọi người: "..." Cậu nghĩ đây là chương trình tìm bạn đời sao?!

Khung bình luận bắt đầu nổ tung.

"Có ai đó mau tới nói cho tui đây là hiệu ứng của chương trình đi, không thì tui thở không được mất."

"Bách Bách, mẹ không đồng ý cuộc hôn nhân này của con đâu, còn còn nhỏ, con vẫn là trẻ con mà... Khóc.."

"Oaoa tui cũng nấu ăn ngon nè, tui có thể gả cho cậu không?"

"Đừng nói tới chuyện khác, hai người này trông cũng hợp đó chớ, có ai ghép CP cặp này không?"

"Lầu trêи ma quỷ, tui cũng..."

"Bách Bách độc mỹ cảm ơn, đứa nhỏ lần đầu tham gia chương trình thực tế, hy vọng người nào đó đừng leo lên lợi dụng."

"Có phải tui nhìn nhầm không? Có thì cũng là Liên Văn Bách "leo lên" trước chứ?"

Khung bình luận bắt đầu cãi nhau õm tỏi. Chủ yếu là fans của Văn Tâm và Liên Văn Bách. Fans của Liên Văn Bách nhiều, nhưng fans của Văn Tâm có người qua đường hỗ trợ, trông thì ồn ào nhưng thực ra tạm thời ngang bằng thế lực.

Bên kia, không thua gì cư dân mạng, đám mèo cũng cãi nhau ngất trời vì tuyên ngôn của tên Liên Văn Bách không biết xấu hổ này.

Mèo đen còn chưa lên tiếng, mèo rừng đã dậm chân lên trước: "Ta không đồng ý! Tên này từ đâu tới hả, chưa đến lượt ta mà đã đến cậu ta rồi hả? Mau xéo xa xa đi, nếu không để ta thấy một lần sẽ cào một lần đó."

"Anh dám cào cậu ta, có tin ngày mai đám fans công kϊƈɦ Văn Tâm đến lui giới không?" Bé Ragdoll gặm xé một miếng thịt dê không gia vị khong ớt, khinh bỉ nhìn mèo rừng.

"Vậy làm sao bây giờ? Cậu ta công nhiên thọc gậy bánh xe, chẳng lẽ chúng ta cứ làm như không thấy?" Mèo rừng gấp đến độ cào cào sofa, cái đuôi giương cao.

Bé Ragdoll chép miệng, nhìn thoáng qua hướng mèo đen hỏi: "Này, Nhóc đen, anh thấy thế nào?"

Mèo đen trầm mặc không nói lời nào. Trông thì bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu nhìn theo tầm mắt mèo đen thì sẽ phát hiện, nó đang dùng ánh mắt sắc bén có tính xâm lược cực độ, từng chút từng chút đánh giá Liên Văn Bách.

"Hiện tượng này trong giới động vật gọi là tìm bạn đời." Bé mèo quýt hạ chốt kết luận.

Đám mèo: "..." Còn cần nhóc giải thích hả, ngay cả con mèo cũng nhìn ra!

Sau khi "thông báo" xong, Liên Văn Bách liên tục tỏ vẻ khoe khoang bản thân trước mặt Văn Tâm như một con khổng tước xòe đuôi. Lúc thì chị gái tiên nữ có mệt không, có cần em pha cho tách cà phê không? Lúc thì thấy Văn Tâm về phòng nghỉ ngơi, chủ động đề nghị muốn giúp cô bê ổ mèo lên. Văn Tâm thật sự sợ sau khi cậu ta quay chương trình này xong nên đã đồng ý để cậu ta bê ổ mèo lên, sau đó thừa dịp bên chỗ ngoặt cầu thang không có camera, nhắc nhở: "Em trai Văn Bách à, cậu chú ý lời nói một chút đi, ở đây có camera cả đó."

Liên Văn Bách vô tội chớp chớp mắt: "Nhưng mà em thực sự muốn là đối tượng của chị mà."

Văn Tâm: "..." Trong tiểu thuyết đâu có viết như vậy!

Liên Văn Bách trong tiểu thuyết là Đại lão cuối cùng đến nhà nguyên chủ. Vì đã thất bại với mấy con mèo trước đó, nên con mèo thứ năm nguyên chủ hao phí tâm huyết rất lớn, đặc biệt nhờ người đặt hàng từ bệnh viện thú cưng ở nước ngoài một con mèo chân ngắn Munchkin[1] đang rất nổi tiếng trêи mạng. Nói ngắn gọn hơn là mèo chân ngắn.

Mục đích nguyên chủ mua mèo chân ngắn về tự nhiên không hề đơn thuần, nếu không thì đám mèo trong nhà đã đủ mệt, hà tát lại tìm thêm phiền toái. Mèo chân ngắn rất đáng yêu, ngây thơ chất phác, tính cách lại ngoan ngoãn, quả thật rất hợp lên màn ảnh.

Đáng tiếc, ngày vui ngắn chẳng tày gang, nguyên chủ chỉ mới đón mèo chân ngắn về không lâu, mới quay có mấy video thì đã có người liên lạc với cô nói là coi trong con mèo này. Người đàn ông liên hệ với cô là một nhà sản xuất rất có thực lực trong giới giải trí, nhưng thanh danh trong giới lại rất kém cỏi. Thanh danh kém không phải vì trình độ nghiệp vụ của hắn ta không ổn mà là vì người này có chút... nói thế nào nhỉ, chính là biến thái. Từ đầu nguyên chủ cũng không muốn, bởi vì cô cũng rất thích con mèo này, nó cũng giúp cô hút không ít fans, chỉ là, lợi thế của nhà sản xuất phim lớn hơn nhiều, nguyên chủ liền dao động. Chỉ có thể nói, nếu không phải ngay lúc đó Sở Tịch kịp thời phát hiện thì mèo chân ngắn đã trở thành con mèo xui xẻo nhất trong năm con mèo rồi.

Phần sau trong tiểu thuyết viết, Liên Văn Bách sùng bái nữ thần Sở Tịch một cách điên cuồng. Một người là nữ thần quốc dân, một người là thần tượng đỉnh lưu, sức chiến đấu của fans hai người không phân cao thấp, chuyện này cũng đã náo loạn giới giải trí nghiêng trời lệch đất. Tuy cuối cùng Liên Văn Bách và Sở Tịch không đến với nhau, nhưng ký ức về một loạt hành động thiếu tiết tháo của Liên Văn Bách vẫn còn mới lắm. Cái người này, cái gọi là hình tượng của một thần tượng gì đó, cậu ta hoàn toàn không care luôn! Hơn nữa điều không thể không phục là, cậu ta rất có tài năng. Dù có dọa chạy một đám fans bạn gái, cậu ta cũng có thể trở thành một truyền kỳ từ lĩnh vực phim ảnh đến âm nhạc.

Lúc Văn Tâm xem tiểu thuyết, cô cảm thấy có lẽ vì Liên Văn Bách là ân cứu mạng nên đã yêu Sở Tịch, chuyện này coi như về tình cũng có thể tha thứ, dù sao thì con người trong lúc tuyệt cảnh cũng đặc biệt cảm kϊƈɦ người giúp đỡ mình. Nhưng Văn Tâm nào có nghĩ tới, ân cứu mạng thì thôi đi, sườn cừu nướng cũng được nữa hả? Cô bắt đầu đau lòng cho Cải trắng[2] nhà Liên Văn Bách rồi. Cải trắng à, có một thần tượng như vậy, chắc tim của mọi người cũng phải vững chãi lắm!

Liên Văn Bách lại chẳng thấy có gì sai cả, tiếp tục đẩy mạnh tiêu thụ: "Chị cứ thử suy xét tôi đi, chị xem tôi cao ráo sáng sủa chưa này, điều kiện ngoại hình thế này chẳng lẽ không xứng đôi?"

"?" Trong đầu Văn Tâm đánh một dấu chấm hỏi, cô nhịn không được thắc mắc: "Trước khi cậu debut, trong hợp đồng công ty không nói không được yêu đương sao?" Ít nhất trong thế giới của Văn Tâm, quản lý của các thần tượng rất nghiêm khắc. Yêu đương, vụng trộm, tất cả đều gây tổn hại đến hình tượng của thận tượng, sẽ bị mắng thậm tệ?

Dù là Văn Tâm lúc trước chỉ là một tiểu hoa đán có kỹ thật diễn tốt thì đa số đều bị quản lý trao đổi: "Tâm Tâm, không được yêu đương, tuyệt đối không được yêu đương, nếu yêu thì em sẽ bị hủy đó." Liên Văn Bách là một thần tượng được công ty bồi dưỡng hàng đầu, Văn Tâm không tin không có quy định này. Kết quả, Liên Văn Bách lại nói: "Vốn có, nhưng đối với tôi thì không."

Văn Tâm: "Là thế nào?"

Lien Văn Bách hơi xấu hổ cười cười: "Vì tôi nói nếu không cho yêu đương thì không ký hợp đồng nữa, lúc đó còn có rất nhiều công ty đồng ý điều kiện này."

Văn Tâm: "..." Có lẽ đây là tự tin của phái thực lực đi...

Liên Văn Bách cũng giống những Đại lão khác, đều là thiên tài trong lĩnh vực của mình. Từ những ngày đầu xuất hiện trêи màn ảnh Liên Văn Bách đã ngồi chắc bảo tọa thực lực và độ yêu thích rồi, đồng thời còn ra mắt với thành tích ở vị trí thứ hai, có thể nói là đã nổi còn nổi hơn. Sau khi ra mắt, rất nhiều thần tượng dần dần chìm xuống, Liên Văn Bách lại càng ngày càng nổi tiếng, ra bài hát nào thì sẽ nổi bài đó, màn biểu diễn nào cũng bùng nổ. Công ty có thể đồng ý với điều kiện này của cậu ta nhất định cũng đã suy tính kỹ càng tỉ mỉ rồi. Nhưng nói thật, Văn Tâm vẫn hơi bài xích chuyện tình yêu chị em, huống chi Liên Văn Bách sau này cũng sẽ thành mèo chân ngắn nhà mình, sao cô có thể yêu đương với cậu ta chứ? Cho nên Văn Tâm nhất quyết tìm một cái cớ khác.

"Xin lỗi nha em trai, tôi có bạn trai rồi, tình cảm còn rất mặn nồng nữa nên không thể suy xét cậu được."

Liên Văn Bách sửng sốt: "Ai vậy?"

"Là ai thì quan trọng không?"

Liên Văn Bách thề thốt son sắt: "Đương nhiên quan trọng, tôi phải cân nhắc người đó có lợi hại hơn tôi không, có thể cho cô hạnh phúc không chứ."

Văn Tâm nghĩ nghĩ, trong số những người đàn ông mà cô biết, người có thể lợi hại sánh bằng Liên Văn Bách cũng chỉ có thể là Đại lão một. Hoắc Khang thì không được, vì Cậu ba quá ngốc, quá dễ nói lỡ miệng. Cho nên Văn Tâm chỉ có thể lựa chọn một người không ảnh hưởng đến toàn cục.

"Kỳ Trưng, đại thiếu gia nhà họ Kỳ."

Quả nhiên, không ngoài sở liệu của Văn Tâm, nghe thấy cái tên Kỳ Trưng này, vẻ mặt Liên Văn Bách lập tức thay đổi. Cậu ta cũng biết, dù cậu có lợi hại đến đâu thì đến cùng cũng không thể so được với đại thiếu gia nhà họ Kỳ. Đối diện với đối thủ mạnh mẽ như vậy, Liên Văn Bách chỉ có thể tiếc nuối lui bước: "Được rồi, nếu là anh ta thì tôi thừa nhận anh ta có thể làm ho cô hạnh phúc hơn tôi."

"Bạn trai của tôi rất hay ghen, anh ấy cũng đang xem chương trình này, nên..." Văn Tâm nói thêm.

Liên Văn Bách đáng thương bẹt miệng: "Tôi không quấn lấy cô nữa đâu, nhưng cô phải đồng ý với tôi là phải làm sườn cừu nướng cho tôi ăn đó!"

"Yên tâm, không thành vấn đề." Văn Tâm cố nén cười gật đầu đồng ý.

Lúc này Liên Văn Bách mới thoải mái thở ra, lại khôi phục sức sống bê cái ổ mèo giúp Văn Tâm: "Đi nào, dọn đồ giúp chị gái tiên nữ nào!"

Văn Tâm đang muốn nói tự mình cũng có thể làm được, lại thấy sau khi Liên Văn Bách dọn cái ổ mèo ra, ở một góc chết khuất tầm mắt hai người, đột nhiên lại lộ ra ba con mèo rõ ràng phải ở trong phòng đang lén lút nghe lén... Đặc biệt là con mèo đen, ánh mắt sáng rực có thần, con ngươi vàng kim nhìn thấu tâm hồn.

VănTâm: 0-0

_______________________

[1]Mèo chân ngắn Munchkin là giống mèo có nguồn gốc từ Mỹ, đặc trưng bởi tứ chi ngắn ngủn. Mèo Munchkin rất thân thiện, tình cảm và rất dễ nuôi cùng với động vật khác.Mèo Tôi Nuôi Đều Là Đại Lão - Chương 52: Ân nhân thì thôi đi, sườn cừu cũng được sao?

[2]Cải trắng (nguyên văn là Bạch Thái) là tên fandom của Liên Văn Bách

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK