Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Tiệm Bánh Sò

"Em gái con làm sao vậy?"

Hành động của bé Ragdoll dọa đám người xung quanh, bao gồm cả khán giả đang xem trực tiếp. Dù sao nhóm thú cưng đáng yêu vừa mới làm quen, mọi người còn chưa quen thuộc lẫn nhau nữa. Vậy mà đột nhiên bé mèo Ragdoll đáng yêu xinh đẹp lại nôn ra, khiến người khác lo lắng không thôi. Khung bình luận bắt đầu điên cuồng hỏi thăm.

"??? Sao lại thế này, bé cưng nhà tui sao đột nhiên lại nôn ra vậy chứ?"

"Có phải là ăn trúng đồ hư rồi không? Mèo Ragdoll trứ danh là dạ dày pha lê đó."

"Tui thấy không phải đâu, vừa nãy còn tốt lắm mà, trông khỏe mạnh thoải mái lắm, sao lúc Nguyễn Thu vừa tiếp cận thì bé lại nôn ra vậy, cô Nguyễn Thu này không phải có độc chứ?"

"Sao lại nói Thu Thu nhà chúng tôi chứ, bảo vệ Thu Thu tốt nhất thế giới!"

Có rất nhiều người nghi ngờ Nguyễn Thu, một đám bình luận không biết là fans hay thủy quân[1] vụt vụt kéo lên.

Mà trong chương trình, Văn Tâm đã nhanh chóng dùng khăn giấy dọn sạch chỗ Ragdoll nôn ra, cũng nói xin lỗi: "Ngại quá ngại quá, có thể là do hôm nay Em gái nhà tôi ăn hơi nhiều."

Sắc mặt Nguyễn Thu khó coi: "Vậy cô cần phải chú ý chút."

Văn Tâm cười cười: "Xem ra là nó không thích tiếp xúc với người khác đâu."

"Vậy sao..." Tay Nguyễn Thu treo giữa không trung, chỉ có thể căn môi giả chết xấu hổ cười.

Văn ôm ôm bé Ragdoll đáng thương vào ngực trấn an, lo lắng vô cùng, đang định gọi bác sĩ đến kiểm tra thì bé Ragdoll lại vươn móng vuốt cự tuyệt.

"Meoo~" Tui không sao đâu, chỉ là bị hun thúi thôi.

Mấy con mèo khác cũng sôi nổi lo lắng dò hỏi bé Ragdoll.

Mèo rừng nói: "Em gái mi làm sao vậy, lúc trước ở nhà ăn nhiều vậy cũng không thấy mi nôn, ta còn tưởng mi là tên dạ dày thép chứ?"

Bé mèo quýt kêu ngao ngao: "Bệnh trạng của chị hơi giống ngộ độc thức ăn đó."

Bé Ragdoll cố gắng nén cảm giác tiếp tục nôn, nhanh như chớp lẻn từ phải sang trái Văn Tâm, hít từng ngụm không khí tươi mới, lúc này mới khỏe lại, giải thích: "Đừng nói nữa, mùi nước hoa của người phụ nữ lúc nãy không biết có phải hàng thật hay không nữa, quá nồng, làm tui ghê tởm đến mức nôn ra luôn.

"Nước hoa?" Mặt mèo đen ngưng trọng.

Mèo rừng không tin lắm: "Không thể nào, độc như vậy?"

Bé Ragdoll không phục: "Anh không tin thì đi thử đi!"

Đúng là mèo rừng không tin lắm, vì nó luôn đứng bên trái Văn Tâm, hoàn toàn không chú ý tới Nguyễn Thu đến gần. Cái cô Nguyễn Thu này trong vẻ ngoài thì là một cô gái ngây thơ trong sáng nên không thể tùy tiện vu hãm một người tốt được. Mèo rừng đứng thẳng lên, như lơ đãng đến cạnh Nguyễn Thu.

Mèo rừng còn không biết, hành động này của hắn làm Nguyễn Thu vừa mới bị sượng vui sướиɠ không thôi. Khổ khổ cực cực chuânt bị nước hoa cỏ mèo, vậy mà bị mèo Ragdoll nôn ra, còn bị Văn Tâm chế nhạo, mặt mũi Nguyễn Thu cũng không có chỗ nào đặt. Chỉ là không sao, nước hoa này cũng đâu phải thành công trăm phần trăm. Nguyễn Thu tự an ủi chính mình, có lẽ là do vừa lúc Ragdoll ghét mùi này mà thôi. Còn không phải sao, con mèo vàng có vằn đen của Văn Tâm đã bị hấp dẫn lại rồi kìa. Tuy rằng con này không nổi tiếng bằng Ragdoll, nhưng chắp vá thì cũng có thể lợi dụng. Nghĩ đến đây, Nguyễn Thu trước tiên biểu hiện mặt đáng yêu dịu hiền của mình ra chờ mèo rừng chui đầu vô lưới.

Ai ngờ, mũi mèo rừng còn nhạy hơn cả Ragdoll. Vì bản thân mèo rừng là một con mèo còn dã tính, có khứu giác tinh nhạy của dã thú. Bé Ragdoll là bị Nguyễn Thu sờ đầu rồi bị hun thối đến nôn ra, mèo rừng còn cách Nguyễn Thu nửa mét kìa, cô ta vừa mới vươn tay thì mùi hương kia đã đập thẳng vào mặt mèo rừng rồi. Mèo rừng sợ tới mức chân trước lảo đảo, té lộn nhào về cạnh Văn Tâm.

"Má ơi, thật là đáng sợ, đây là hôi nách trong truyền thuyết sao?"

"..." Bé Ragdoll câm nín.

Văn Tâm cung hết nói nổi, Cậu ba này nghĩ sao vậy chứ, Em gái đã nôn ra vậy rồi mà còn dám đi qua. Chỉ là, chuyện Em gái nôn và việc Cậu ba chạy trốn, nhất định là có nguyên nhân. Nguyễn Thu vẫn luôn canh cánh trong lòng việc cô cướp đi vai nữ số hai của "Khí Phi", cũng không loại trừ việc cô ta sẽ trả thù mèo nhà cô. Vì thế Văn Tâm nhanh chóng ôm bốn con mèo đến cạnh mình, đặc biệt là Cậu ba không biết ăn đau là gì, ân cần dạy bảo nó: "Mèo con chạy loạn là hư lắm đây, biết không?"

"Meo~" Biết rồi. Mèo rừng héo hon kêu một tiếng, tinh thần uể oải.

Bên kia, Nguyễn Thu lần thứ hai bị đả kϊƈɦ thương tích đầy mình. Lần này thì fans và thủy quân cũng không ngăn được đám đông bình luận trào phúng, vốn Nguyễn Thu muốn nhờ cỏ mèo bạc hà đánh bóng hình tượng hút mèo của mình, kết quả không ngờ lại phản tác dụng. Khán giả bắt đầu cười nhạo điểm nhấn đầu tiên của chương trình.

"Tui nói này, Nguyễn Thu thật cô độc mà."

"Dáng vẻ mèo rừng chạy trốn lúc nãy cực kỳ giống Lỗ Ban chạy trốn Lan Lăng Vương vậy."

"Không phải Nguyễn Thu cũng nuôi mèo sao? Sao lại không được mèo hoan nghênh vậy?"

"Trông có vẻ mấy con mèo sợ thật đó, trêи người Nguyễn Thu không phải có gì thực chứ?"

Tuy Nguyễn Thu không nhìn thấy khung bình luận, nhưng hoàn toàn có thể dự đoán được mọi chuyện đang phát triển theo hướng không thể vãn hồi được. Còn tiếp tục như vậy thì cô sẽ trở thành trò cười của chương trình này mất. Cũng may, đạo diễn của chương trình này có quan hệ hợp tác với cô, thấy tình thế không ổn liền nhanh chóng cho nhân viên nhắc nhở các khách mời tiến vào phần tiếp theo.

Vì là ngày đầu tiên quay, mọi người còn rất xa lạ, vì vậy phần quay đầu tiên tổ chương trình an bài là là giới thiệu bản thân. Tạm thời không đề cập tới bốn con mèo nhà Văn Tâm, các khách mời đến tham gia chương trình này đều có lai lịch không nhỏ.

Đầu tiên là vị khách mời lớn tuổi nhất, ảnh đế Tả Tuyết Phong, năm nay ba mươi tuổi. Thực lực diễn của Tả Tuyết Phong rất mạnh, là diễn viên thuộc phái thực lực, ảnh đến có giad trị hàng tỷ trứ danh. Có người tham gia chương trình vì thu hút fans, mà lần này Tả Tuyết Phong đến tham gia chương trình là để đảm bảo ratings cho chương trình. Sủng vật anh ta mang đến là một con rùa đen há miệng to như cái bát, lúc này rùa đen đang nằm an tĩnh trong bể nước trong suốt. Mọi người xúm xuýt lại bắt đầu sôi nổi khách sáo khen.

"Rùa đen của thầy Tả thật là đẹp, nuôi lớn như vậy tốn không ít tâm huyết nhỉ."

"Không hổ là thầy Tả, nuôi thú cưng cũng không giống người bình thường nữa."

Tả Tuyết Phong cười thần bí: "Nói nhỏ cho mấy người một bí mật, con rùa đen này của tôi có linh tính lắm đấy, mỗi lần tôi do dự lựa chọn kịch bản thì chỉ cần để nó chọn giúp thôi, nó có thể chọn ra bộ phim có doanh thu bán vé cao nhất đó."

Người xem cũng bị câu này gợi hứng thú. Dù sao tuy rằng năng lực diễn xuất của Tả Tuyết Phong đã rất xuất sắc, nhưng anh ta cũng chỉ mới ba mươi tuổi, trong giới điện ảnh thì không đáng kể chút nào. Vậy mà giờ anh ta đã đạt được doanh thu phòng vé hàng chục tỷ, quả thực đúng là một huyền thoại của giới giải trí.

"Thiệt hay giả đó? Con rùa đen này kỳ diệu vậy ư?"

"Nhìn độ lớn của con rùa đen này thì hẳn cũng đã sống trăm năm rồi đó, đừng xem thường trí tuệ của nó."

"Không hiểu sao mà lần nào tôi chắp tay thành kính cầu lão rùa thần tại thường thì mọi chuyện đều được phù hộ thuận lợi cả."

Lúc này, rùa đen được xưng là "lão rùa thần" đột nhiên bắt đàu di chuyển. Nó bò rồi bò, bò rồi bò, từng bước từng bước thong thả lại kiên định vô cùng, nó bò từ bên trái sang bên phải của bể, sau đó ngừng trước mặt Văn Tâm. Văn Tâm sửng sốt, giây tiếp theo, rùa đen đột nhiên trở mình, lộ ra cái bụng trắng bóc.

Văn Tâm: "???" Là ý gì hả, muốn cầu vuốt ve sao?

Tả Tuyết Phong đại kinh thất sắc: "Tiểu Văn, đúng là không ngờ đó, Quy Quy nhà tôi trước giờ chỉ làm động tác này trước kịch bản "Thiên đạo" thôi đó."

"Thiên đạo, bộ phim điện ảnh Trung Quốc có doanh thu phòng vé cao kỷ lục: 5 tỷ. Tả Tuyết Phong đóng vai chính trong phim, cũng nhờ vào bộ phim này mà đã nhận được giải ảnh đế đầu tiên. Theo lời của Tả Tuyết Phong thì, Quy Quy nhà anh ta làm ra động tác này chứng tỏ người hoặc đồ vật trước mặt vô cùng quan trọng. "Thiên đạo" đã chứng minh kết luận này, giờ lại đến phiên Văn Tâm...

Tả Tuyết Phong bắt đầu lau mắt nhìn lại Văn Tâm: "Tiểu Văn, về sau nhờ cô dìu dắt hơn nhé!"

Mặt Văn Tâm đỏ bừng cả lên: "Thầy Tả nói đùa quá, phải là em nhờ anh dìu dắt mới đúng chứ."

Mọi người bật cười haha, hiển nhiên không tin lắm mấy lời mơ hồ của Tả Tuyết Phong, chỉ là Quy Quy có thái độ đặc biệt với Văn Tâm, chuyện này mọi người đều nhìn ra được.

Người tiếp theo giới thiệu là thành viên của một nhóm nhạc nữ, Cung Hàm Dịch cùng con vẹt của cô ấy – Tiểu Bát. Tiểu Bát là một con vẹt có bộ lông màu xanh sáng, nó được chủ nhân dạy dỗ rất tốt, biết nói mấy câu đơn giản, từ khi gặp mặt đã ríu rít kêu không ngừng.

"Mọi người đừng để ý, Tiểu Bát nhà tôi trừ việc hơi ồn ào một tí thì không có tật xấu gì cả đâu."

Cung Hàm Dịch vẫy vẫy tay về phía Tiểu Bát nhà mình, Tiểu Bát vẫy cánh phành phạch bay lại. Vừa bay, Tiểu Bát còn hát một câu: "Một ngọn núi một ngọn núi tỏa sáng, một ngọn núi một ngọn núi tỏa sáng."

Cung Hàm Dịch bị chọc cười khanh khách: "Tiểu Bát, mi lại lạc nhịp rồi."

Tiểu Bát ngơ ngác một lát, đột nhiên dùng cánh che mặt chui trốn sau tóc Cung Hàm Dịch, cứ như một đứa bé thẹn thùng vậy. Hành động đáng yêu như vậy lại khiến mọi người hâm mộ một phen. Khung bình luận cũng bắt đầu khen ngợi Tiểu Bát thông minh đáng yêu. Nhưng hành động kế tiếp của Tiểu Bát lại khiến mọi người không ngờ được. Nó trộm ló đôi mắt nhỏ xíu khỏi vai Cung Hàm Dịch quan sát phản ứng của người xung quanh, từ Ảnh đế Tả Tuyết Phong, Nguyễn Thu, đỉnh lưu[2] Liên Văn Bách, lại đến... Văn Tâm. Bùm một cái, Tiểu Bát ngốc tại chỗ.

"Tiểu Bát, mi làm sao vậy?" Cung Hàm Dịch kỳ quái chọc chọc vẹt nhà mình.

"Tiên, tiên nữ..." Tiểu Bát máy móc kêu.

"???"

Cung Hàm Dịch chấn kinh, bình thường cô nịnh nọt tên nhóc thúi này nhiều lắm, dụ nó gọi mình là tiên nữ, nhưng Tiểu Bát một mực nhất quyết không gọi. Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây sao? Đáng tiếc, Cung Hàm Dịch còn chưa kịp nổi đóa, tên nhóc thối này đã không biết xấu hổ mà dùng ánh mắt trông mong bay đến trêи vai Văn Tâm, liên tục kêu.

"Tiên nữ! Tiên nữ!"

Cung Hàm Dịch: "..."

_______________________

[1] Thủy quân là những người được trả tiền để "làm ngập" các trang blog, diễn đàn, mạng xã hội hoặc group chat bằng những bình luận không trung thực, mang tính bôi nhọ, những tin đồn hoặc thông tin không chính xác về một sản phẩm, nghệ sĩ hoặc một bộ phim; nâng rating phim, giúp một nghệ sĩ có nhiều người theo dõi trêи mạng xã hội hay thậm chí là bôi nhọ danh tiếng của đối thủ.

[2] Đỉnh lưu là thuật ngữ trong giới giải trí Trung Quốc, ý chỉ một minh tinh nổi tiếng hàng đầu với lượng fans hâm mộ hùng hậu, được đánh giá trêи chỉ số trêи baidu, chỉ số thương hiệu của quảng cáo, số lượng fans, số lượng lượt like trêи trang cá nhân, số lần lên Hotsearch...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK