Văn Tâm hỏi: "Cụ thể là việc gì vậy chị Lệ?"
Hạ Lệ không trả lời cụ thể, chỉ nói: "Tôi cũng chỉ mới nhận được thông tin thôi, nghe ý bên trêи thì hẳn là có liên quan đến vai diễn tiếp theo của em."
"Khí phi" đã đóng máy, chương trình "Một ngày của minh tinh" cũng đã kết thúc. Hiện tại Văn Tâm vẫn chưa có lịch trình gì. Nhưng mà loại chuyện tham khảo lựa chọn tài nguyên của nghệ sĩ cũng đâu đến mức phải kinh động đến CEO của tổng bộ tập đoàn chứ? Để tránh hiểu lầm, Văn Tâm hỏi thêm một câu: "Chị Lệ, chị nói Tổng giám đốc Kỳ, là Tổng giám đốc Kỳ Linh San sao?"
"Không." Đầu bên kia điện thoại Hạ Lệ hơi dừng một chút: "Là Tổng giám đốc Kỳ của tổng bộ."
Văn Tâm: "..."
Lần thứ hai Văn Tâm xác định một sự thật – Kỳ Trưng quả thực yêu thầm cô mà!
Tuy đã sớm đoán trước, nhưng ngay từ đầu tính khả thi có lẽ chỉ mới hai mươi phần trăm, giờ đã vượt ngưỡng xác suất năm mươi phần trăm rồi. Nếu còn cứ như vậy thì Văn Tâm hoàn toàn có lý do tin tưởng, một ngày nào đó tình trạng yêu thầm này sẽ trực tiếp bay lên trạng thái theo đuổi chói lọi. Sau đó dựa theo giả thiết bình thường về mấy Tổng giám đốc bá đạo, nói không chừng sẽ nói mấy lời kỳ kỳ quái quái, ví dụ như:
"Em đã thành công hấp dẫn lực chú ý của tôi rồi."
"Miệng nói không cần nhưng thân thể lại rất thành thật đó."
"A, em đang chơi với lửa đấy, em cái cô tiểu yêu tinh này~"
Trời ạ, hình ảnh gì thế này!
Kỳ Trưng còn đỡ, tưởng tượng đến những chuyện này diễn ra trêи mặt bé mèo bông xù kia, cả người Văn Tâm nổi hết da gà! May quá may quá, cô không hiểu tiếng mèo.
May mà lúc này Hạ Lệ sợ cô nghĩ nhiều, nhanh chóng giải thích: "Đừng sợ, chị nghe nói Tổng giám đốc Kỳ chỉ muốn giới thiệu một đạo diễn cho em thôi, nếu em không yên tâm thì chị có thể đi cùng em."
"... Hóa ra là vậy."
Văn Tâm nhẹ nhàng thở ra, toàn bộ những tình tiết ảo tưởng trong đầu đều biến mất. Chỉ là, cô cũng chẳng sợ Kỳ Trưng sẽ làm gì mình. Nếu thật sự anh ta có ý nghĩ đó thì ở hình mèo tiện hơn hình người nhiều, lại còn có thể làm một cách thần không biết quỷ không hay nữa. Vì thế cô yên tâm, cũng xác nhận thời gian gặp mặt với Hạ Lệ. Sau đó cô mới ngắt điện thoại, chuẩn bị tắm rửa nghỉ ngơi.
Kỳ Trưng sắp xếp mọi việc xong thì cũng đã dùng hết thời gian hôm nay, tỉnh lại trêи người mèo đen. Đang định đến phòng Văn Tâm hưởng thụ dịch vụ chải lông thì cửa đã bị đẩy ra, con mèo chân ngắn màu trà sữa thong dong đi đến. Sắc mặt nó không tốt lắm, đôi mắt tròn vo mờ mịt ngân ngấn nước.
"Anh mèo đen ơi, tui bị Tâm Tâm từ chối rồi! Oaoa!" Trà sữa khóc nức nở chạy tới.
"Từ chối thế nào?" Mắt mèo đen lóe lóe, thầm nghĩ, cũng may mình phản ứng nhanh, vừa thấy tin nhắn kia thì đã lập tức quay lại phòng xử lý.
Thật không ngờ, Trà sữa một năm một mười khai hết toàn bộ: "Tui hỏi Tâm Tâm ngày mai có muốn gặp mặt hay không, tui muốn hẹn hò với cô ấy, nhưng mà cô ấy nói ngày mai không có thời gian. Vậy còn chưa hết, cùng lắm thì hôm nào cũng được mà, kết quả cô ấy lại nói là, nếu tui muốn làm bạn thì rất vui lòng mời tui tới nhà làm khách, nhưng nếu muốn hẹn hò thì cô ấy không đồng ý."
Càng nói càng đau lòng, cuối cùng nó gào một tiếng khóc thét: "Oa... Tui thất tình rồi!"
Mèo đen: "..." Làm sao bây giờ, lúc này rõ ràng phải đồng tình an ủi nó mới đúng chứ. Chỉ là sao mình lại vui vui thế nhỉ?
May mà lúc này mấy con mèo khác cũng nghe thấy động tĩnh, sôi nổi chạy tới. Nghe Trà sữa lem nhem nước mắt mước mũi kể hết mọi chuyện, những con mèo khác đều tỏ vẻ đồng tình với nó.
"Đừng khóc đừng khóc, mấy loại chuyện tình cảm này đâu thể cưỡng cầu được." Thân là một cô gái, Ragdoll vô cùng đồng tình với Trà sữa, nó vỗ vỗ đầu con mèo chân ngắn, lựa lời nói: "Cậu thích cô gái thế nào, nói cho chị, chị sẽ giới thiệu cho cậu."
Trà sữa ngưng khóc, dùng móng vuốt xoa xoa mắt nói: "Tui thích cô gái xinh đẹp dịu dàng, nấu ăn ngon í."
"Khó trách mi lại coi trọng Tâm Tâm." Mèo rừng bừng tỉnh đại ngộ.
"Mấy em gái như vậy có nhiều lắm á." Ragdoll nói.
"Nào có nhiều chứ, đầu tiên là xinh đẹp nè, muốn đạt tới trình độ của Tâm Tâm thì cũng khó lắm mà?" Mèo rừng phản bác.
Thấy Trà sữa lại bắt đầu muốn khóc, Ragdoll câm nín, trừng mắt liếc mèo rừng, vồ cào cái tên thúi này một cái: "Anh nói ít hai câu không được sao!"
Mèo rừng ấm ức. Tui không nói, không nói được chưa!
Ragdoll lại quay đầu về phía Trà sữa: "Tuy còn kém Tâm Tâm nhưng công ty chúng ta cũng có nhiều em gái xinh đẹp đó, để chị đây gửi ảnh cho cậu, đủ loại phong cách cho cậu chọn."
"Chị Ragdoll, chị ở công ty gì vậy?" Trà sữa chớp chớp mắt.
Nói mới nhớ, giờ nó chỉ biết mèo rừng là Hoắc Khang – tay đua nổi danh quốc tế, còn thân phận của những con mèo khác thì nó chẳng biết gì cả. Đặc biệt là mèo đen, trông rất cao lãnh thần bí, trong hiện thực nhất định cũng là nhân vật lớn nhỉ?
Ragdoll không có ý giấu giếm, tự giới thiệu bản thân: "Tui là Sở Tịch, chính là Sở Tịch mà cậu biết đó."
"Úi giời?!" Trà sữa kinh ngạc đến ngây người. Nữ thần trong giới giải trí cũng biến thành mèo hả!
"Cậu ba thì cậu cũng biết rồi là, là tay đua." Mèo Ragdoll tiếp tục giới thiệu: "Mèo quýt thì biết sơ sơ thôi, hình như cậu ấy làm nghiên cứu khoa học, cụ thể thì chị không biết nhiều."
"Khó trách em cứ thấy nó nằm lì mãi trong ổ mèo lướt lướt iPad mãi..." Trà sữa nghiêm túc kính phục mèo quýt. Từ nhỏ thành tích của nó đã không tốt, vô cùng bội phục những bạn nhỏ học giỏi. Hơn nữa thoáng nhìn thì mèo quýt còn nhỏ tuổi hơn cậu ta nữa, nhưng tâm tư lại ổn trọng, đã biến thành mèo rồi mà còn nghiên cứu học tập cả ngày. Nhìn lại mình nè, mấy ngày nay không luyện vũ đạo tí nào... Trà sữa hổ thẹn, thầm nghĩ, đợi lát nữa về lại phòng phải luyện tập thật tốt mới được.
"Còn nữa còn nữa, anh mèo đen thì sao?" Trà sữa chỉ vào mèo đen đứng cách đó không xa.
Không ngờ Ragdoll lại lắc lắc đầu: "Anh ta không chịu nói, thần thần bí bí, chị cũng không biết."
Trà sữa hơi tiếc nuối, nhưng cũng có thể hiểu được, người nào cũng có bí mật riêng mà. Qua mấy ngày này kỳ thật nó không ghét mèo đen tí nào, trái lại vì tính cách nói được làm được của mèo đen, còn chỉ cho nó phương pháp biến lại thành người, nó còn tôn kính mèo đen không ít nữa. Cứ có cảm giác anh ta như một người anh thành thục ổn trọng vậy, dẫn dắt đám mèo trong nhà cùng nhau bảo vệ Văn Tâm.
"Giờ thì cậu yên tâm rồi chứ, chị đây biết nhiều người lắm đó." Ragdoll đắc ý dào dạt vểnh cái đuôi to như sóc của mình, nói.
"Ưm, ưm, yên tâm rồi!" Trà sữa nịnh nọt chạy đến gần Ragdoll: "Nhưng chị Ragdoll nè, em hỏi trước chị có thể ký tên cho em không?"
"Hahaha, không thành vấn đề."
"Thật tốt quá! Mình có chữ ký của Sở Tịch rồi!"
"Này, còn ta nữa mà, mi không cần hả? Chữ ký của ta cũng rất quý đó."
"Thật xin lỗi, tôi không xem đua xe."
"..."
Căn phòng an tĩnh dẫn trở nên ồn ào, có mọi người làm bạn, trái tim "bi thương" vì bị thất tình của Trà sữa chốc lát thoáng thành hư không. Đặc biệt là sáng hôm sau, Văn Tâm còn dậy sớm đặc biệt làm riêng bánh kem cho nó ăn. Phần bánh kem duy nhất đó~ Mấy con mèo khác đều không có phần đâu! Trà sữa vui sướиɠ ngoạm bánh kem, thầm nghĩ, kỳ thật không yêu đương với Văn Tâm thì nó cũng có thể ăn đồ ngon cô nấu mà. Nếu vậy thì cũng đâu có gì tổn thất đâu nhỉ?
Tâm trạng Trà sữa tốt lên, lắc lắc đuôi chuẩn bị đi học tập mấy anh chị, làm trò đáng yêu cầu ôm rồi đi tu luyện. Vậy mà Văn Tâm đã hứa hôm nay sẽ ở nhà nghỉ ngơi, chơi với đám mèo, lại chỉ bế nó lên một chút xíu rồi áy náy giải thích: "Ngại quá Trà sữa, hôm nay mẹ phải lên công ty một chuyến rồi."
"Đi công ty, sao lại đi tới đó chứ?" Ragdoll bất mãn lượn trong phòng khách. Còn tưởng công ty này có lương tâm, sẽ dối xử tốt với Tâm Tâm, không ngờ lịch trình công việc lạy dày như vậy, vừa xong cái này đã nối tiếp cái kia rồi. Còn thời gian nào cho Tâm Tâm nghỉ ngơi chớ! Không thấy Tâm Tâm mệt mỏi đến hao gầy rồi hả?
Trà sữa cũng ồn ào theo: "Đúng vậy đúng vậy, mới vừa quay xong chương trình thôi, còn chưa được nghỉ ngơi mấy ngày nữa." Nó thân là thần tượng còn có thời gian nghỉ ngơi đó!
Mèo rừng thần bí chạy tới, nhỏ giọng bàn tán: "Ta vừa mới vào phòng Tâm Tâm nè, nhìn thấy lịch sử trò chuyện của Tâm Tâm, hình như là Kỳ Trưng muốn gặp cô ấy."
"Kỳ Trưng?"
"Kỳ Trưng..."
Ragdoll và Trà sữa đồng thời khϊế͙p͙ sợ.
Ragdoll phản ứng lại trước: "Không được, không thể để Tâm Tâm đi gặp Kỳ Trưng một mình được!" Ở trong giới giải trí đã lâu như vậy, Sở Tịch hiểu hết những chuyện lung tung lộn xọn trong giới này, cô cũng hiểu trong đầu mấy nhà đầu tư đó nghĩ cái gì. Tuy nhìn bề ngoài thì Kỳ Trưng trông không tệ, nhưng ai mà biết được mấy thứ đó đều là thủ thuật che mắt thì sao, ai mà biết đằng sau đó che giấu mấy thứ lòng lang dạ sói gì thì sao!
Phản ứng đầu tiên của Trà sữa cũng giống Ragdoll. Không được! Tuy Văn Tâm đã từ chối cậu, nhưng giờ cậu vẫn là mèo của Văn Tâm, có trách nhiệm phải cùng mọi người bảo vệ Tâm Tâm thật tốt, tuyệt đối không thể để Tâm Tâm bị mấy thể loại móng heo bên ngoài lừa. Cái tên Kỳ Trưng kia lúc nào cũng trưng vẻ mặt đen thui, cứ như người khác thiếu anh ta mấy chục triệu vậy. Lỡ như anh ta lừa Tâm Tâm thì sao!
"Ta cũng thấy không được nên có một chú ý nè, mấy người nghe thử xem..." Nghĩ đến cái tên không chịu thừa nhận thân phận mà lại lén gặp mặt riêng Tâm Tâm kia, mèo rừng cười xấu xa hai tiếng, kéo hai còn mèo kia lại, lén lút bàn tính.
Vì thế, khi Văn Tâm sửa soạn xong chuẩn bị ra ngoài thì nhìn thấy một hình ảnh. Ba con mèo ngoan ngoãn đáng yêu ngồi xổm trước huyền quan, chỉ đợi cô vừa xuất hiện thì tất cả như đã ước hẹn từ trước, lăn lộn lộ cái bụng lông xù ra, bốn móng vuốt điên cuồng vẫy loạn lên trời.
Một hai ba, bắt đầu giở trò xỏ lá đây!
"Meoo meoo~"
"Meo meo meo~"
"Meo meo meo meo!"
Nếu mà không mang bọn ta theo thì bọn ta sẽ không đứng dậy đâu!
Văn Tâm: "..."