Bất tri bất giác hai canh giờ đã trôi qua. Thiên kiếp không hề có dấu hiệu chấm dứt mà ngược lại uy lực của nó càng lúc càng lớn. Địa Tê Long có thể chống đỡ dưới Thiên Kiếp lâu như vậy quả thật có chút khó tin. Nó vẫn bình an vô sự như trước, toàn thân nó dù có không ít vết thương nhưng lại không phải điểm trí mạng. Những vết thương đó rất nhanh chóng đã khôi phục lại như ban đầu.
Sắc mặt lão giả đuôi bọ cạp và đại hán mặt đen có chút khó coi.
"Tự lành thân thể. Địa Tê long này quả nhiên có loại năng lực hồi phục hiếm thấy này..." Lão giả mang vẻ cực kì bất đắc dĩ nuốt một ngụm khô khốc.
Địa Tê Long này còn có thần thông tự lành thân thể khiến lòng tin của lão giả càng trở nên dao động. Nhưng nếu quả thật như vậy thì giá trị của đầu địa tê long này sẽ cao hơn mấy lần. Hai gã ma tộc nhìn nhau rồi cuối cùng bọn gã vẫn quyết định đứng một bên xem xét tình hình rồi mới đưa ra quyết định. Thân thể tự lành cũng khiến Lâm Hiên chấn kinh nhưng hắn không những không lo sợ mà càng thêm vui mừng.
Đột nhiên có mười đạo độn quang đen như mực từ phía tây nam sơn cốc bay tới. Tất cả bọn chúng đều vây quanh một chiếc thú xa mang phong cách cổ xưa dùng một loại gỗ đen không biết tên luyện chế thành, toàn thân nó tản mát quang mang sáng bóng vô cùng. Mặt ngoài thú xa còn điêu khắc điểu thú trùng ngư làm nó càng thêm vẻ cổ phác huyền bí. Thú xa được kéo bởi vài đầu ma thú tướng mạo kỳ dị. Những ma thú này không phải sư tử cũng không phải hổ, sau lưng bọn chúng còn có một đôi cánh đen như mực. Tuy không biết đây là quái vật gì nhưng khí tức bọn chúng phát ra lại không phải chuyện đùa.
Hai con mắt Lâm Hiên híp lại chăm chú nhìn đám khách không mời mà đến này. Ở trong Ma Diễm Sơn Mạch mà phô trương thanh thế như vậy e rằng lai lịch bọn chúng có chỗ bất phàm. Sự tình có chút ngoài ý muốn nhưng hắn vẫn chỉ một mực yên lặng theo dõi mà thôi.
Qua khoảng thời gian uống cạn một chén trà, thú xa nọ đã tiếp cận sơn cốc. Lúc này hai tên cổ ma cũng đã phát hiện ra, trên mặt bọn gã đầy vẻ kinh nghi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Lâu huynh, ngươi xem...."
Lão giả đuôi bọ cạp không mở miệng nhưng sắc mặt lão âm u như trời sắp mưa. Dù không biết người tới là ai nhưng phô trương thanh thế như vậy thật không thể xem nhẹ được.
"Dừng lại !" Một âm thanh lạnh lùng nhưng trong trẻo truyền ra. Mười người vây quanh và thú xa lập tức dừng lại lơ lửng trên không. Hào quang thu liễm lộ ra mười nữ tử dung nhan thanh tú, bất quá từ phần eo các nàng trở xuống không phải đôi chân mà là đuôi rắn.
"Chẳng lẽ là Nạp Già nhất tộc cổ ma ?" Lâm Hiêm vân vê cằm phán đoán.
Nếu xét về số lượng thì Nạp Già tộc không đáng nhắc đến, song thế lực lại không phải chuyện đùa. Nhất tộc này truyền thừa từ thượng cổ, Bảo Xà Thánh Tổ chính là tộc nhân của bộ tộc này. Khi Ma Tộc đại thống lĩnh ngã xuống và thiên ma phản bội thì toàn bộ ma giới đều do tám vị thủy tổ cai quản. Vị Bảo Xà này và Băng Phách đúng là hai trong số tám vị thủy tổ đó. Có chỗ dựa cường đại như vậy nên Nạp Già nhất tộc đương nhiên không phải kiêng kỵ nhiều, thế lực của bọn họ không ai dám xem thường.
Đây đều là những kiến thức Lâm Hiên thu hoạch được khi xem điển tịch. Lâm Hiên còn rõ thì hai gã cổ ma kia sao lại không biết cơ chứ. Hai gã buồn bực muốn khóc. Ánh mắt bọn gã đảo qua trên người đám thị nữ thì tất cả đều là Ly Hợp kỳ, vậy chủ nhân bọn chúng có tu vi...
Tiếng mở cửa truyền đến, cửa thú xa bị đẩy ra hai bên lộ ra một bàn tay trắng nõn như ngọc, sau đó là một đôi chân thon dài rồi cuối cùng một bóng lưng thon thả lọt vào tầm mắt.
Nàng này ngẩng cao đầu rồi nhìn về trung tâm sơn cốc, hai hàng lông mi hơi nhăn lại. Lúc này Lâm Hiên đã nhìn rõ mặt mũi nàng ta. Vóc người nàng này và nữ tử nhân tộc giống nhau như đúc, gương mặt nhìn qua có thể dùng từ mỹ lệ để hình dung. Nhưng ánh mắt nàng ta lại có màu xám trắng, thỉnh thoảng nó lại lóe ra từng tia lạnh lẽo, nhìn qua dường như không có chút tình cảm nào. Hai bên mặt nàng còn phân bố đầy lục sắc lân phiến, khi đôi môi anh đào hé mở thì một cái lưỡi tinh tế cứ thò ra thụt vào liên hồi, thêm vào đó là hai cái răng nanh quả thật làm người ta ớn lạnh. Cái này đâu phải mỹ nhân, người thường nhát gan một chút lập tức bị hù dọa vỡ tim a!
Tu vi nàng này không hề kém, đúng là Động Huyền hậu kỳ đỉnh phong. Sau khi nhìn rõ tình cảnh trong sơn cốc, nàng này mừng rỡ hô lên:
"Ha ha, vận khí Bổn cung thật tốt. Ma thú Địa Tê long trân quý như vậy cũng bị ta gặp phải. Di! Nó đang độ kiếp phân thần kỳ. Không sai, không sai, một khi độ kiếp thất bại bổn cung liền bắt nó làm ma sủng."
Khẩu khí nàng này thật lớn a! Động huyền kỳ bình thường đúng là không thể sánh bằng. Vừa dứt lời, nàng này quay đầu nhìn về chỗ hai tên cổ ma đang ẩn thân:
"Di, còn có mấy tên kiến hôi ẩn nấp một bên. Tuyết Hà, ngươi lập tức tiêu diệt hết đi, đừng để bọn chúng quấy rầy ta."
"Vâng, thưa tiểu thư." Một thị nữ sau lưng đeo song kiếm vội vàng vâng lệnh.
Thị nữ này dẫn theo mấy nữ tu cảnh giới cao nhất trong đám người hướng về phía hai gã ma tộc ẩn thân bay đi, khoảng cách chỉ trăm dặm nên đám thị nữ rất nhanh đã tới nơi. Mười lăm nữ tử ngay lập tức bao vây lão giả và đại hán vào trong. Thị nữ Tuyết Hà kia lại mở miệng:
"Hai người các ngươi nếu thức thời thì ngoan ngoãn bó tay chịu trói rồi nên tự vẫn sớm đi. Đừng để chúng ta ra tay, lúc đó hai ngươi chắc chắn sẽ chịu nhiều thống khổ."
"Cái này..." Hai gã cổ ma sợ ngây người. Lâm Hiên cũng trừng mắt líu lưỡi... Những ma nữ này chẳng lẽ đầu óc có vấn đề? Chỉ là một đám Ly Hợp mà lại dám uy hiếp Động Huyền trung kỳ và hậu kỳ, hơn nữa khẩu khí còn to lớn bất thường.
Đại hán mặt đen nghe xong thì trên mặt hắn lập tức lộ vẻ giận dữ. Vài tiểu bối Ly Hợp kỳ cũng dám huênh hoang trước mắt gã như vậy.
"Đám tiểu bối các ngươi chẳng lẽ muốn đi đầu thai sớm. " Đại hán mặt đen trừng mắt hét lớn, Ma khí toàn thân gã cuồn cuộn tuôn ra.
Lão giả đuôi bọ cạp lạnh lùng nhìn đám thị nữ. Lão không hề ra tay ngăn cản đồng bạn, hiển nhiên lão cũng đang rất giận dữ.
"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, bọn ta sẽ lập tức thành toàn cho các ngươi. " Thị nữ cầm đầu không chút tức giận nói. Khóe miệng ả nhếch lên vài phần châm chọc. Ả khẽ vung ngọc thủ, song kiếm sau lưng nhất thời phóng lên cao. Những nữ tu khác cũng có động tác y như vậy, tuy nhiên hình thái bảo vật của bọn chúng lại có chút bất đồng, đao thương kiếm kích, cơ hồ đầy đủ mười tám ban binh khí.
Sau đó đám nữ tử đột ngột di chuyển, không ngờ bọn chúng đều đứng vào những phương vị đặc thù.
"Trận pháp!" Lâm Hiên thở dài song hắn không hề vơi kinh ngạc. Mười lăm tên Ly Hợp kỳ bố trí trận pháp đối phó với hai lão quái vật Động Huyền kỳ thì dù thế nào cũng là trò đùa quá lố rồi.
Bọn chúng chắc phải có con bài chưa lật mới dám mạnh miệng như vậy. Rốt cuộc đám nữ tu này dựa vào cái gì đây?