Nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Sanh, Trữ Khánh lập tức hiểu ra, biết cậu bị cái giá này dọa sợ.
Trữ Khánh giải thích: "Đất đai ở Thành phố Giải trí Thế giới có giá rất cao, giá đất lại cực cao, cho nên nhà ở cao ngất trời. Đừng lo lắng, giá thực phẩm khác cũng không quá đáng như vậy đâu."
Diệp Sanh: "Tôi không ở khách sạn nữa, cảm ơn anh."
Trữ Khánh sửng sốt: "Tại sao? Nếu cậu thấy đắt tiền thì có thể ở cùng chúng tôi."
Diệp Sanh: "Tôi không quen sống chung với người khác."
Trữ Khánh đang định mở miệng nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy chiếc nhẫn màu đen trên ngón áp út của Diệp Sanh, hắn lập tức giải thích: "Người bạn đồng hành khác của chúng tôi cũng là đàn ông, yên tâm, vợ của cậu sẽ không hiểu lầm. "
Diệp Sanh ngước mắt lên, con ngươi lạnh lùng: "Vợ tôi là đàn ông."
Trữ Khánh: "..."
Diệp Sanh không muốn lãng phí 600.000 nhân dân tệ một đêm nên cậu đi thẳng đến trung tâm thành phố.
Trữ Khánh tỉnh táo lại, chủ động đi theo cậu: "Cậu đi đến thế giới ngầm ở quận Thượng Thành à? Ở đó bây giờ khá hỗn loạn, không chỉ có những người như tôi đang mắc bệnh ung thư sắp chết, nhưng cũng có người ở trong tù sắp bị xử bắn. Cậu có thực sự muốn đi không?
Khi hầu hết người bình thường đến Thành phố Giải trí Thế giới, họ đều đi thẳng đến Không gian Chủ Thần. Có rất ít phú nhị đại như Trữ Khánh.
Diệp Sanh nói: "Tôi sẽ không đến đó."
Sau khi Diệp Sanh bước vào Thành phố Giải trí Thế giới, trước tiên cậu ngửi thấy mùi hôi thối. Mùi rác chất đống ở các góc ngõ không có người dọn, ẩm ướt vào những ngày mưa, sương mù. Không biết có bao nhiêu xác chết thối rữa đã tích tụ trong cống rãnh của Thành phố Giải trí Thế giới, ở đây không có chính quyền hay cơ quan quản lý, rác thải toàn dựa vào người vô gia cư dọn dẹp trên đường phố.
Các sòng bạc và câu lạc bộ ở Thành phố Giải trí Thế giới cao như những vật thể khổng lồ, với ánh đèn rực rỡ và đèn neon nhấp nháy, nhưng việc xây dựng đô thị thì lại lộn xộn. Nó thậm chí không có đường phố rộng rãi, chỉ là những con đường đứt quãng xen kẽ với vô số địa điểm vui chơi giải trí. Mọi con đường đều đầy ổ gà và nước đã tích tụ trong đó do trận mưa vừa qua. Trái ngược hoàn toàn với mức giá cao ngất ngưởng 600.000 đồng một đêm ở khách sạn.
Hầu như không có đèn đường, tất cả đều được chiếu sáng bởi sòng bạc lộng lẫy bên cạnh.
Không có camera, không có luật pháp, không có hạn chế.
Sau khi Trữ Khánh theo cậu vào Thành phố Giải trí Thế giới, đôi chân hắn trở nên yếu ớt, mặt hắn tái nhợt vì sợ hãi, hắn kéo Diệp Sanh và nói: "Sao cậu không đợi đến ngày mai để đi đến khu vực trung tâm thành phố? Hãy đợi ở bên ngoài cảng Frigga một đêm, Thành phố Giải trí Thế giới rất hỗn loạn, có rất nhiều công dân mất sạch tiền, nổi điên trên đường phố, thậm chí có những công dân dị hóa đang giết người khắp nơi."
Diệp Sanh nghe được chữ dị hóa, nói: "Anh biết rất nhiều."
Trữ Khánh: "..." Giữa hai chúng ta ai là người mới?
Trữ Khánh: "Khi tôi tới Thành phố Giải trí Thế giới, tôi đã gặp một dị năng giả tốt bụng. Anh ấy đã kể cho tôi nghe tất cả những điều này."
Diệp Sanh nói "Ồ".
Trữ Khánh: "Cậu không sợ sao? Không muốn về nhà sao?"
Bạn biết đấy, ngày đầu tiên Lưu Vĩnh An đến Thành phố Giải trí Thế giới đã sợ chết khiếp, anh ta đã khóc và muốn quay trở lại, sau đó anh ta đã bị ý tưởng tồi của Dương Tông ngăn không cho khóc.
Diệp Sanh mở điện thoại xem giờ, lúc này đã là tám giờ tối. Không trả lời hắn.
Trữ Khánh tự hỏi và trả lời: "Ở Thành phố Giải trí Thế giới, nếu không có dị năng thì không thể lấy được giấy chứng nhận công dân. Không lấy được giấy chứng nhận công dân thì không thể mua vé thuyền về. Nếu muốn rời khỏi đây thì phải đi thuyền riêng, Thành phố Giải trí Thế giới chỉ có công dân hạng một mới có quyền sở hữu tàu tư nhân và sử dụng bến cảng một cách tự do." Hắn trầm giọng nói: "Tôi chưa bao giờ thấy công nhân hạng một."
Diệp Sanh đã biết một chút về hệ thống quyền công dân của Thành phố Giải trí Thế giới trước khi đến đây. Công dân hạng một là những dị năng giả cấp A.
Diệp Sanh nói: "Anh nên cảm thấy may mắn vì chưa từng thấy một công dân hạng một."
Người bình thường chỉ có thể coi mình là người xui xẻo khi gặp phải dị năng giả cấp A.
Quản Thiên Thu, Lâm Nại Salmond và những người tương tự nhiều nhất là phớt lờ họ, nhưng điều này có thể không nhất thiết đúng với trường hợp của Medusa Circe Dịch Hồng Chi.
Càng đi vào bên trong thành phố, Trữ Khánh càng sợ hãi, nói: "Cậu... cậu thật sự muốn đi vào?"
Diệp Sanh khó chịu với lời nói của hắn, nói: "Anh trở về đi."
Trữ Khánh làm sao có thể bỏ cuộc khi cuối cùng cũng gặp được một người đồng hương trông có vẻ điềm tĩnh và mạnh mẽ, hắn gượng cười nói: "Quên đi, tôi đi vào với cậu, hai người chúng ta, bình an vô sự."
Diệp Sanh nhìn hắn một cách kỳ lạ và không nói gì.
Trữ Khánh vừa đi vừa giới thiệu các tòa nhà trong Thành phố Giải trí Thế giới với cậu.
"Đó chủ yếu là các địa điểm giải trí, nhưng cũng có một số tòa nhà đặc biệt."
"Nhiều công hội có căn cứ ở Thành phố Giải trí Thế giới. Tuy nhiên, những công hội duy nhất có thể mở căn cứ ở trung tâm thành phố là ba công hội lớn của các dị năng giả, công hội King, công hội Queen và công hội Jack."
"Cứ điểm của công hội King được tượng trưng bằng bức phù điêu hình chữ K được trạm trổ, Caesar Đại Đế. Cứ điểm của công hội Queen được tượng trưng bằng vương miện vàng, trong khi cứ điểm của công hội Jack là một chiếc khiên và con ngựa."
"Ngoài ba cứ điểm lớn của công hội, tòa nhà nổi tiếng nhất ở trung tâm nội thành là Đấu trường Asgard. Nó được cho là một đấu trường, nhưng nó giống như một thị trường chợ đen để giao dịch giết người. Asgard có một danh sách tiền thưởng, được mở ra đối với tất cả mọi người ẩn danh, tiền thưởng cho tất cả mọi người trong danh sách truy nã cao đến mức nực cười."
"Ồ... đúng rồi, ngay đây."
Nhắc đến Asgard, họ thực sự đã đi tới trước mặt Asgard.
Diệp Sanh dừng lại, khi nghe danh sách truy nã, cậu bắt đầu có chút hứng thú với nơi này.
Thành phố Giải trí Thế giới rất tự do, nhưng ở Asgard vào ban đêm, khi các dị năng giả cấp cao xem các dị năng giả cấp thấp chiến đấu cho vui, khi vào sẽ có yêu cầu xác minh danh tính và chỉ có công dân hạng ba mới được phép vào. Tại lối vào rực rỡ của Asgard, hai người tiếp tân mặc sườn xám đỏ đứng trang nhã với nụ cười trên môi.
Trữ Khánh thấy cậu dừng lại, hoảng sợ muốn chết ——Dương Tông đã đặc biệt cảnh báo bọn hắn ban đêm không được tiến vào Asgard!
"Asgard ban ngày mở cửa cho tất cả mọi người, nhưng ban đêm lại có xác minh thân phận, cho nên chúng ta không thể tiến vào. Hơn nữa ở đây rất nguy hiểm! Nhanh chóng rời đi!"
Diệp Sanh lấy từ trong túi ra tấm thẻ vàng mà Quản Thiên Thu đưa cho cậu, bình tĩnh nói: "Tôi muốn đi vào nhìn xem. Nếu anh muốn rời đi thì đi ngay đi."
Trữ Khánh: "..."
Trữ Khánh nhìn lại con đường tối tăm, nhìn thấy một gã say rượu mắt đỏ từ trong câu lạc bộ đi ra. Hắn rùng mình một cái, nuốt khan nói: "Quên đi, tôi, tôi đi cùng cậu."
"Tôi vẫn chưa hỏi tên cậu."
"Diệp Sanh."
"Ồ. Được rồi, Diệp Sanh."
"Thưa ngài, xin mời xuất trình giấy chứng nhận công dân." Cô gái đón tiếp duỗi cánh tay trắng như ngọc ra, cười nói. Họ được đào tạo để mỉm cười với mọi người. Nhưng nhìn ánh mắt và vẻ mặt lảng tránh của Trữ Khánh, cô biết hai người này hẳn là những người bình thường bị lạc đường.
Trữ Khánh nhìn vào mắt bọn họ, vô cùng xấu hổ.
Nhưng Diệp Sanh không trả lời họ và đưa thẻ thông hành vàng.
Hai người tiếp khách sửng sốt một lúc, đồng tử co lại, gần như không kiềm chế được biểu cảm của mình.
Thẻ vàng có giới hạn dành cho cao tầng của công hội King???
"Không, tôi xin lỗi." Nhân viên tiếp tân hạ cánh tay xuống và cúi đầu thật sâu: "Chào mừng đến với đấu trường Asgard."
Trữ Khánh: "..." Hả?
Diệp Sanh bước vào Asgard và phát hiện tầng hai là nơi mọi người theo dõi cuộc thi, vô cùng ồn ào. Tầng một rải rác vài người, rất yên tĩnh. Ở trung tâm tầng một có một màn hình vàng cuộn liên tục —— Danh sách tiền thưởng Đấu trường nổi tiếng. Nhiều người đang ngước nhìn những cái tên đang nổi lên. Từ sau ra trước, cấp độ sau cao hơn cấp độ trước. Những người đăng tiền thưởng thường ẩn danh, chỉ để lại số điện thoại được mã hóa. Hầu hết họ đều kết thù trong những nơi nguy hiểm nhưng họ không có thời gian hoặc không tìm được người để trả thù.
Đầu óc Trữ Khánh vẫn còn choáng váng kể từ khi Diệp Sanh công khai đưa hắn vào Asgard.
Trữ Khánh run giọng nói: "Anh Diệp, anh muốn giết người lấy tiền sao?"
Diệp Sanh rũ mắt xuống nói: "Không, tôi chỉ muốn xem ai đứng đầu bảng xếp hạng."
Lời nói của cậu khiến một người đàn ông trung niên bên cạnh bật cười, có chút khinh thường.
Người đàn ông trung niên nói: "Vậy thì tốt nhất cậu cứ xem qua đi."
Giọng điệu của gã đang chế giễu.
"Đây là lần đầu tiên cậu tới Thành phố Giải trí Thế giới sao? Những người ở trên trang đầu tiên của danh sách truy nã Asgard đều là những nhân vật nổi tiếng máu lạnh. Cậu định giết bọn họ sao? May mắn không bị bọn hắn đùa chết thì đã tốt lắm rồi. Phải biết rằng trang đầu tiên của danh sách đã không được cập nhật trong hơn mười năm."
Người đàn ông trung niên sờ lên khuôn mặt đang co giật của mình.
Diệp Sanh hỏi: "Trang đầu tiên toàn là dị năng giả cấp A."
Người đàn ông trung niên vừa muốn tìm một nhiệm vụ ở đây, đều nhìn những hàng ở phía sau trợn mắt: "Huống chi bọn họ cơ bản đều là dị năng giả cấp A đỉnh cấp."
Người đàn ông trung niên nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi, nhưng vẫn nói: "Cậu có thể tìm kiếm 【Lizzie Borden】 trên diễn đàn dị năng giả, sẽ biết chuyện gì đã xảy ra ở nơi nguy hiểm này cũng đủ khiến cậu tè ra quần. Để nhử kẻ dị giáo cấp cao 【Lizzie Borden】ra, dị năng giả cấp A kia đã dùng rìu chém chết tất cả bạn đồng hành của cô ta! Trong bài đồng dao dành cho trẻ em Mẹ Ngỗng, Lizzie Borden đã phải chặt bốn mươi mốt người. Vậy là cô ta thực sự đã chặt bốn mươi mốt lần, mạnh và chính xác đến mức hộp sọ đều bị cô ta băm thành từng mảnh! 【Nghịch Vị Thẩm Phán】 của công hội Queen có một cái tên thích hợp hơn trong dân gian, 【Bloody Witch】. Haha."
"Ngoài ra còn có 【Thực Thi Nhân】 của công hội King. Gã là loại người ăn xác của đồng đội mình... Nhiều khi, khi "những cái chết do tai nạn" của đồng đội của gã xảy ra, cậu thậm chí còn không biết liệu đó có phải là tai nạn hay không."
Người đàn ông trung niên càng nói càng sợ hãi.
Và biểu hiện của Diệp Sanh càng trở nên cổ quái hơn.
Cậu biết rằng những người có thể được sắp xếp để đến 【Làng cổ Dạ Khóc】 và 【Bảo tàng Tín Ngưỡng】 phải là những người chơi hàng đầu, nhưng cậu không ngờ rằng danh tiếng của Circe và những người khác lại như thế này.
Thạch Thấp là con chó li3m của Quản Thiên Thu trong toàn bộ quá trình ở Làng cổ Dạ Khóc, và vẻ ngoài của Diệp Sanh và Ninh Vi Trần quá khoa trương đến nỗi một nhóm người dù muốn cũng không thể nghiêm túc được. Về phần Circe, cô lo lắng về sự hiện diện của La Hành và Lạc Hưng Ngôn trong Bảo tàng Tín Ngưỡng và thường xuyên tức chết trước những màn thể hiện tình cảm của Diệp Sanh và Ninh Vi Trần bất kể dịp nào, vì vậy cô đã cố gắng kiềm chế tính nóng nảy của mình.
Đương nhiên, cũng có thể là hai nơi nguy hiểm này độ khó quá cao, Circe và Thạch Thấp đều đã chuẩn bị kỹ lưỡng, không có hứng thú giết người cho vui.
Người đàn ông trung niên nói: "【Đôi Mắt Của Medusa】 【Linh Thính】 【Con Kiến】, người nào lại không nổi tiếng tàn nhẫn và độc ác. Hang rắn, khuyên tai và lỗ kiến đều do những kẻ mất trí này gây ra! Những người ở hàng phía trước không thích giết chóc thì cũng vô cùng lạnh lùng. 【uyệt Đối Thanh Tỉnh】 có thể lạnh lùng thờ ơ nhìn người khác chết trong giấc mơ. 【Vạn Vật Có Linh】 không quan tâm đ ến đồng đội của mình chút nào."
"Đừng nghĩ đến việc giết bọn họ. Chỉ cần bỏ chạy khi nhìn thấy bọn họ là được rồi."
Diệp Sanh ngẩng đầu chờ danh sách khen thưởng thay đổi, cuối cùng cậu cũng nhìn thấy trang đầu tiên.
Từ trên xuống dưới.
【Caesar Đại Đế】
【Queen】
【J】
【Bạch Nhật Trộm Mộng Sư】
【Con Rối】
【Ranger】
【Nghịch Vị Thẩm Phán】
【Tuyệt Đối Thanh Tỉnh】
【Linh Thính】
【Winter】
【Con Kiến】
【Thực Thi Nhân】
【Vạn Vật Có Linh】
【Poseidon】
【Đôi Mắt Của Medusa】
【Hộ Hoa Nhân】
...
Diệp Sanh: "............"
Thật trùng hợp, một nửa trong số họ là người quen.
---Editor có lời muốn nói---
=)) danh sách khét lẹt mà vào phó bản nó lạ lùng vãi l