Khi tôi đến đó, các tòa nhà trong thị trấn đã bị chuột gặm nhấm, nền móng của những ngôi nhà bị hư hại hoàn toàn và các loại cây cối đều khô héo. Cậu có biết trong thị trấn nhỏ có một rừng chuối rộng lớn, hiện tại đều bị trơ trụi và mục nát. 】
【 Những gì lũ kiến và chuột làm dường như đang chuẩn bị nền tảng cho cơn bão đó. Khi chúng di chuyển, đất của thị trấn ngày càng trở nên lỏng lẻo, giống như cát lún. Khi một cơn bão đến, thị trấn có thể sẽ bị nhổ bật gốc. Một lớp đất sẽ bị cào lên, mọi dấu vết sẽ biến mất không còn dấu vết. 】
Sau khi Trần Xuyên Huệ nói ra lời miêu tả này, cô tự nhủ.
【 Nó thực sự rất ma huyễn hiện thực. 】
Diệp Sanh nhìn qua cửa sổ sân chơi của viện phúc lợi và màn sương mù xám xịt bên ngoài bức tường cao, trong phòng ngủ lạnh lẽo và tối tăm, cậu cảm thấy một áp lực đã lâu không gặp. Một thị trấn nhỏ bị bão thổi bay nghe có vẻ vô lý và khó tin nhưng đó lại là thực tế sắp xảy ra tại đây. Mặt đất ở đây sẽ bị gió thổi bay, chẳng trách khi cậu tiếp đất từ xích đu, khi giẫm lên mặt đất lại cảm thấy mềm mại đến lạ thường.
Diệp Sanh đóng sách lại, cậu nghĩ tới điều gì đó và hỏi Trần Xuyên Huệ.
【 Một cậu bé bị kiến xé xác chết, cô có cho rằng lòng hận thù của cậu ta sẽ sinh ra tà giáo diễn đàn thứ bảy không? 】
Trần Xuyên Huệ không biết tại sao cậu lại hỏi như vậy, cô cau mày, dựa vào kinh nghiệm của mình mà đưa ra câu trả lời.
【 Cậu cần phải nhìn vào cấp bậc của loài kiến. Những loài động vật dị giáo trên cấp A sẽ không cho thức ăn có cơ hội kháng cự. Nếu thức ăn chết trong đau đớn, nó sẽ trở thành dị giáo, vì vậy nếu kiến ăn chúng, nó giống như tạo ra một đối thủ cho chính mình. Chúng nó không ngu xuẩn đến thế đâu. 】
【 Những kẻ dị giáo cấp A trở lên, khi ăn mồi, chúng sẽ không cho con mồi có bất kỳ cơ hội nào để chống cự, không quan trọng là khi còn sống hay sau khi chết. Vì vậy, đừng lo lắng. Sẽ không còn những cậu bé dị giáo ở Viện phúc lợi Banana nữa. 】
Diệp Sanh thản nhiên nói lời cảm ơn vì sự an ủi tốt bụng của cô.
Cậu không hề sợ hãi khi có kẻ dị giáo từ diễn đàn thứ bảy ở đây. Điều cậu sợ là không có chúng nó.
【 Nhưng chuyện ở viện phúc lợi Banana đã xảy ra cách đây sáu mươi bảy mươi năm, lúc đó cấp bậc của loài kiến đã giảm xuống mức B. 】
Trần Xuyên Huệ nghĩ nghĩ.
【 Hả? Vậy à? Thực sự có một khả năng nhỏ là một động vật dị giáo cấp B ăn thịt người và thức ăn sẽ biến thành dị giáo sau khi chết. Tuy nhiên, tôi không nghĩ cấp bậc dị giáo của cậu bé này quá cao. Đã sáu mươi bảy mươi năm rồi, không có điều kiện gì để một tên dị giáo cấp cao đột nhiên xuất hiện, hắn nhiều nhất là một tên dị giáo cấp B, hơn nữa đàn kiến từng là một tên dị giáo cấp A+, trấn áp hắn rất đơn giản. 】
Diệp Sanh đã nói chuyện với cô ấy và dần dần hiểu rõ hơn về những hành động tiếp theo của mình.
Một con kiến đen lại bò lên ngón tay cậu.
Diệp Sanh lấy Search ra và chụp ảnh nó.
【Tên phân loại: Hội Trưởng Hiệp Hội Bảo Vệ Động Thực Vật】
【Tên quỷ: Kiến (chưa hoàn chỉnh) 】
【Cấp bậc: cấp B】
【Tổng quan: Nhiều năm về sau, chúng vẫn sẽ nhớ lại buổi chiều xa xôi khi lửa tàn phá đất đai một cách bừa bãi vào năm thứ năm của thảm họa. 】
Diệp Sanh nhướng mày.
Đây là dị giáo thuộc diễn đàn thứ năm?
Lạc Hưng Ngôn cho biết điều quan trọng nhất của dị giáo ở diễn đàn thứ năm là sức sống. Sức sống không giới hạn ở sự sống, cái chết và sự lão hóa. Cây cối đâm rễ nảy mầm, chim bay lên trời, cá xuống biển, mọi hành vi dựa trên bản năng sinh học đều là biểu hiện của sức sống, là nguồn sức mạnh. Vậy sức sống của loài kiến là gì?
Nhưng rất nhanh, Diệp Sanh liền nghĩ tới đáp án.
Sinh sản.
Đúng vậy, sinh sản.
Sự kế thừa vĩnh cửu và sự sinh sản vĩnh cửu.
Suy cho cùng, tộc kiến này... đã là một cộng đồng qua nhiều thế hệ.
"Diệp Sanh, cậu có ở đây không?"
Diệp Sanh vừa đặt cuốn sách lại, liền nghe thấy tiếng cửa mở và giọng nói của Giang Chi Chi.
Giang Chi Chi và bạn trai của cô cũng đến đây để điều tra.
Diệp Sanh đi thẳng vào vấn đề và hỏi thẳng những người chơi chân chính này: "【Thế giới Khải Minh】 sẽ cho 【Viện phúc lợi Banana】 thời gian là bao lâu?"
Giang Chi Chi sửng sốt, nghiêng đầu hỏi Quách Vũ: "Quách Vũ, anh có để ý nó cho chúng ta thời gian bao lâu không?"
Quách Vũ vẻ mặt xụ xuống nói: "Anh có để ý, 7 ngày. Thời gian mà ứng dụng Khải Minh đưa ra là 7 ngày. Trong vòng 7 ngày, chúng ta phải tiêu diệt lũ kiến ở Viện phúc lợi Banana."
Diệp Sanh nhận được tin tức từ bọn họ, lễ phép đáp lại, lạnh lùng nhắc nhở: "Đã muộn rồi, trong bảy ngày các người cũng không thể giết hết kiến ở đây."
Quách Vũ trừng mắt: "Cái gì? Tại sao?"
Diệp Sanh nói: "Nếu muốn hoàn thành phó bản trong vòng bảy ngày, trước tiên đừng giết kiến mà hãy tìm các lỗ kiến trong viện phúc lợi. Sau đó, hãy phong tỏa con đường kiến đang từ bên ngoài liên tục đổ vào viện phúc lợi."
Đất ở thị trấn nhỏ này bị loài kiến chiếm đóng.
Con đường phải được chặn trước.
Quách Vũ ngơ ngác.
Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cũng chết lặng.
【 Anh ấy đang nói cái gì? 】
【 Rõ ràng một giây cũng không có rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, vì sao đột nhiên cảm thấy mình không theo kịp? 】
【 Hiện tại mọi người vẫn đang điều tra manh mối. Không phải chúng ta nên phân tích cậu bé tên Siyabonga đã chết như thế nào sao? 】
Ngay khi Diệp Sanh chuẩn bị hành động một mình, 【Thế giới Khải Minh】 đột nhiên ra lệnh yêu cầu những người chơi đến căn tin của viện phúc lợi để ăn. ENIAC tạo ra trò chơi này và không có ý định trực tiếp giết người chơi nên sẽ cố gắng hết sức để đảm bảo người chơi không chết quá sớm. Mỗi phó bản sẽ cung cấp thức ăn cho người chơi đúng giờ.
Các mệnh lệnh của ứng dụng Khải Minh thể hiện sự an toàn chính thức và tuyệt đối. Người chơi đều tin tưởng nó không hề nghi ngờ.
Trong quá trình chơi trò chơi, nhiều người bắt đầu tôn thờ Chủ Thần vô điều kiện và coi Ứng dụng Khải Minh là đối tác đáng tin cậy nhất của họ.
ENIAC, cỗ máy đẫm máu này, hiểu bản chất con người không kém gì những người điều hành khác.
"Các người nói Chủ Thần rốt cuộc là ai, tại sao lại lợi hại như vậy."
"Đúng vậy, quá lợi hại! Chỉ cần đủ điểm thôi, chúng ta có thể đổi từ chỗ Chủ Thần bất cứ đồ vật gì chúng ta muốn."
"Trò chơi chơi càng nhiều, tôicàng sùng bái Chủ Thần."
Trong căn tin của Viện phúc lợi Banana, đồ ăn xuất hiện một cách hoàn toàn bất ngờ. Bánh mì, phô mai, xúc xích, trái cây, súp, mọi thứ. Có khoảng ba mươi người chơi trong phó bản và họ thành lập các đội một cách lẻ tẻ.
Diệp Sanh không có cảm giác thèm ăn nên chỉ mang cho mình một ít trái cây và cơm.
Thị trấn nhỏ ở Colombia này rất thừa chuối và Viện phúc lợi Banana được đặt theo tên công ty trái cây của nhà đầu tư.
Giang Chi Chi và Quách Vũ cẩn thận bưng đ ĩa và ngồi phía sau Diệp Sanh.
Sau khi Kỳ Châu bôi thuốc lên người, vết thương đã hồi phục rất nhiều, lúc này nhìn thấy Diệp Sanh, giống như nhìn thấy quỷ vậy. Kỳ Châu vẫn phát sóng trực tiếp ngay cả khi đang ăn, phát súng trước đó của Diệp Sanh đã khiến nhóm fans nhí của Lộc Tĩnh trong phòng phát sóng trực tiếp của hắn trở nên xấu hổ và im lặng.
Những người đang nói bây giờ là một số fans cũ của Kỳ Châu.
【 Streamer, cậu ổn chứ? Cậu có bị để lại sẹo không? 】
Kỳ Châu hung ác cắn một miếng xúc xích, nói: "Không, không có vết sẹo. Làm sao có vết sẹo? Tôi vẫn phải dựa vào khuôn mặt của mình để ăn cơm mà."
Điểm hấp dẫn của buổi phát sóng trực tiếp của hắn là trêu chọc các cô gái và quyến rũ những người qua đường xinh đẹp. Trước đây đầu óc hắn bị nước vào nên đã cố gắng khiêu khích Diệp Sanh bằng cách nghe theo làn đạn.
Hắn không phải là người đồng tính.
【 Streamer, tôi phát hiện trong phó bản có một cặp đôi, cô gái đó là một cô gái dễ thương, có muốn cho anh em xem một tiết mục không? 】
Vẻ mặt Kỳ Châu u ám nói: "Cút cút cút, trong phó bản này không có tiết mục nào cả, tôi chỉ muốn nhanh chóng qua cửa." Hắn bị một phát bắn của Diệp Sanh làm tê liệt và không có hứng thú làm tiết mục nào.
【 Được rồi, qua cửa qua cửa. Nhắc mới nhớ, phân tích trước đây của cậu ở văn phòng viện trưởng khá tốt, nhưng Diệp Sanh lại không có phản ứng gì cả. Đối với tôi, có vẻ như anh ấy không thể theo kịp suy nghĩ của cậu. 】
【 Tôi cũng phát hiện ra rằng phân tích của streamer tốt đến mức Diệp Sanh thậm chí còn không hiểu được. IQ không cùng đẳng cấp một chút nào. 】
Kỳ Châu khó chịu vì không thể lấy Diệp Sanh làm trò một cách hiệu quả, hắn nhìn thoáng qua những bình luận này này, cắn vào xúc xích của mình và mỉm cười tự hào. Hắn không dám chủ động đi chọc tức sát thần Diệp Sanh, nhưng hắn nói xấu sau lưng thì Diệp Sanh cũng không nghe được.
Vì vậy Kỳ Châu tức giận nói: "Đúng vậy, có một từ có nghĩa là đầu óc ngu si tứ chi phát triển, hiểu không? Nhìn thì ngầu, nhưng thực tế thì cũng chỉ vậy thôi."
Những người khen ngợi vẻ ngoài trong làn đạn và khuyến khích Kỳ Châu quyến rũ Diệp Sanh đều bỏ chạy sau phát súng đó. Chỉ còn lại một nhóm người ghen tị với Diệp Sanh như Kỳ Châu.
【 Cậu ta không nổi tiếng mặc dù trông cậu ta như thế này, chắc chắn chỉ số IQ đang cản trở cậu ta. 】
Kỳ Châu nói: "Có rất nhiều manh mối được đặt trực tiếp trước mặt cậu ta, nhưng thậm chí cậu ta cũng không phản ứng. Tôi thực sự phát ngán vì sự ngu ngốc."
Kỳ Châu nói: "Đứa trẻ tên Siyabonga ở viện phúc lợi là mấu chốt. Tôi được biết viện trưởng sẽ bán bọn trẻ vào rừng chuối để đi làm lao động trẻ em và Siyabonga đã sống sờ sời bị bạn cùng phòng hành hạ đến chết. Lũ kiến đã ăn xác Siyabonga và trở thành một kẻ dị giáo. Vì vậy, việc đến nơi Siyabonga đã chết là chìa khóa để thoát khỏi thảm họa kiến."
Kỳ Châu cầm dao nĩa kiêu ngạo nói: "Haha, chờ xem. Tôi nói cho mọi người biết, đối đầu với loại người chỉ biết dùng bạo lực thì không cần cứng đối cứng. Một súng này đúng không."
Kỳ Châu chỉ vào đầu mình, vẻ mặt vặn vẹo, cười lạnh nói: "Sớm muộn gì tôi cũng sẽ trả lại cho cậu ta."
Diệp Sanh! Diệp Sanh!
Hắn rất tức giận.
Trong lòng Kỳ Châu giận dữ hét lên tên Diệp Sanh nhiều lần. Hắn quyết định trả lại sự sỉ nhục mà Diệp Sanh đã mang lại cho hắn, một trăm lần, một nghìn lần, hay mười nghìn lần. Nếu không, sự tức giận này sẽ không bao giờ tan đi, và hắn sẽ bị ám ảnh bởi phát súng đó đến hết cuộc đời.
Diệp Sanh chỉ cắn vài miếng hoa quả, sau đó lấy hết số cơm trong đ ĩa ra, đặt từng hạt một lên bàn. Ngay lập tức một đàn kiến bò ra khỏi góc. Những con kiến đen và đỏ trong viện phúc lợi lớn hơn những con bên ngoài một chút. Một con kiến kéo một hạt cơm và mang nó ra ngoài cửa sổ ở góc bàn.
Một hàng kiến dài xuất hiện trước mặt Diệp Sanh.
Cậu nhúng ngón tay vào một ít nước và bắt đầu vẽ một bản đồ thô lên tường.
Cậu đã biết nơi Siyabonga chết từ trong quyển sách《 Tales from Silver Lands 》. Ban đầu Diệp Sanh muốn đến đó và trực tiếp tìm tổ kiến. Nhưng sau khi trò chuyện với Trần Xuyên Huệ, cậu lại cảm thấy nơi đó tạm thời không thể động vào được.
【Kiến】 là kẻ dị giáo cấp B được cấu thành từ toàn bộ bộ tộc.
Hàng triệu con kiến cùng nhau suy nghĩ và ghi nhớ. Đốt kiến ở một chỗ sẽ sớm dẫn đến sự trả thù của vô số con kiến.
Đừng hành động quá nhanh để kinh động kẻ thù.
【Nhà Tiên Tri】 nói thị trấn sẽ bị cơn lốc thổi bay.
Đất trong viện phúc lợi ngày càng trở nên mềm hơn, nếu lũ kiến từ cả thị trấn bị thu hút về đây. Cậu cảm thấy chỉ trong vòng nửa ngày, nền tảng của toàn bộ viện phúc lợi sẽ hoàn toàn sụp đổ. Vùng đất biến thành cát lún, nhấn chìm tất cả các tòa nhà và con người. Một cơn gió mạnh khác sẽ biến nơi này thành lăng mộ của họ.
Nếu như mô tả cảnh tượng này ra, ít người chơi trong phó bản có thể tin được.
Bởi vì điều này thật ma huyễn.
Kiến, cát lún, chìm xuống.
Có vẻ như họ không sống trong thực tế mà trong một bức tranh sơn dầu theo chủ nghĩa hoang đường ma huyễn. Nhưng vùng đất này lại ma huyễn như vậy.
Suy cho cùng, một trăm năm trước, 【Kiến】 là một kẻ dị giáo cấp A+.